Tây Môn Gia Khánh rất là nể mặt Tây Môn Thiết...
Tây Môn Ngôn quỳ lạy bên ngoài bao lâu vậy hắn cũng không xuất hiện, vậy mà Tây Môn Thiết vừa bước ra thì hắn cũng xuất hiện. Tiện tay đỡ Tây Môn Thiết đứng dậy:
- Bát đệ, cuối cùng cũng chịu xuất hiện rồi sao?
Tây Môn Gia Khánh đến đây từ sớm, nên tất nhiên là nhìn thấy Tây Môn Thiết và Cố Mạn Phi đến, chỉ là không ra mặt chào hỏi mà thôi.
Mối quan hệ giữa Tây Môn Thiết và Tây Môn Gia Khánh khá là thân thiết, nói chuyện rất tự nhiên,hai huynh đệ hàn huyên mấy câu và dường như quên mất sự tồn tại của Tây Môn Ngôn cùng chị em nhà họ Cố...
Cố Thiên Y vốn ít tuổi,đầu óc khá giản đơn, ả cùng chị phải quỳ một lúc khá lâu.... Thân là thảo dân khi chưa được thái tử cho phép bình thân thì không được đứng dậy, cũng không được phép ngẩng đầu lên.
Nhưng quỳ lâu vậy, đầu gối rất đau, trong lòng đầy bất bình, nhịn không được liền giả vờ ho một tiếng...
Tây Môn Gia Khánh lúc này mới dường như nhớ ra sự tồn tại của họ,lướt nhìn hai chị em nhà họ Cố:
- Thì ra là Cố đại tiểu thư và Cố ngũ tiểu thư.
Rồi nhìn sang Tây Môn Ngôn:
- Tây Ngôn vương điện hạ muốn lừa dối bản cung sao?
Sắc mặt Tây Môn Ngôn chỗ xanh chỗ trắng, liên tục nói không dám, không dám, trước giờ hắn rất kém trong việc xử lí tình huống bất ngờ, giờ đầu óc mụ mị không nghĩ ra cách trả lời nào cho ổn...
Vẫn là Cố Thiên Thanh tâm kế sâu xa hơn, nhẹ nhàng thay lời:
- Xin thái tử điện hạ bớt giận, chị em thần vốn cùng nhau đi du ngoạn, trên đường vô tình gặp thập nhị điện hạ. Thập nhị điện hạ sợ hai chị em thần thiếp đi một mình như vậy không an toàn nên đã cùng đi. Đi qua nơi này, ngũ muội muốn vào xem đấu giá, nô gia và thập nhị điện hạ ngăn không được nên mới cùng nhau vào đây...
Tây Môn Ngôn tỉnh táo hơn chút, vội gật đầu phối hợp:
- Đúng... đúng như vậy!
Lí do này rất cặn kẽ, nếu ngay lúc đầu Tây Môn Ngôn giải thích như vậy thì chắc sẽ không ít người tin, nhưng hiện tại...
Tây Môn Thiết phe phẩy chiếc quạt trong tay, cười ha ha nói:
- Thì ra là vậy,chuyện này vốn chả có gì là lạ cả. Nhưng mà thập nhị đệ vừa xong sao đệ hoảng hốt quá vậy chứ? Như là vừa làm việc xấu mà bị bắt quả tang vậy?
Tây Môn Ngôn:"...." Hắn thật muốn đánh cho vị huynh đệ bát vương gia chuyên phá đám này một trận quá...
Hắn chỉ đành biện lí do bản thân vì gặp Thái tử, quá run lên đầu óc u mê, không nghe rõ Thái tử hỏi gì nên trả lời bừa... một lí do quá đỗi miễn cưỡng....
Những người có mặt ở đây đều là những người lăn lộn lâu năm nơi thị phi này... lí do mà Tây Môn Ngôn đưa ra, ai thèm tin?
Thái tử lại càng không tin, nhưng cũng không bóc mẽ. Hắn chỉ lướt nhìn Tây Môn Ngôn một cái rồi xoay người bước vào trong phòng:
- Tây Ngôn điện hạ tùy ý vui chơi đi! Bát đệ theo ta!
Trận giông bão tưởng trừng cứ thế là kết thúc, Tây Môn Ngôn có chút mất mặt đang định đưa hai chị em họ Cố rời đi thì phía dưới lầu một bỗng im phăng phắc.
Cố Mạn Phi lấy làm tò mò, cúi xuống nhìn, thì thấy một đám tiểu đồng bước vào...
Những tiểu đồng này chỉ tầm , tuổi, mặt mũi thanh tú, trắng trẻo... dáng người cao thấp y nhau, bước đi đều đặn, nhịp nhàng.... nhìn rất đẹp mắt....nơi họ đi qua phảng phất mùi thơm rất dễ chịu...
- Đó là Thánh nữ của Thiên Vấn tông!
- Thánh nữ của Thiên Vấn tông đến rồi....!
Cố Mạn Phi khẽ nhíu mày,nhờ có kí ức của Cố chủ nên nàng cũng biết chút ít về vị Thánh nữ này.....