Tây Môn Hàn vài lần nâng giá, tên thư sinh lại tăng thêm một lượng, không hơn không kém, nhưng đủ để khiến người khác tức xì khói.
Vì sự xuất hiện của hắn mà có đến mấy loại thảo dược vốn chỉ cần , vạn lượng bạc là mua được thì bây giờ Tây Môn Hàn phải dùng đến mười mấy vạn lượng bạc mới mua được, khiến cho Tây Môn Hàn căm hận vô cùng.
Tất nhiên bởi hành động của mình mà chàng thư sinh trở thành tâm điểm chú ý của tất cả mọi quan khách trong trường đấu giá.
Cố Mạn Phi vốn đã không còn nuôi hi vọng có thể mua được " hoan hình thảo" nên lúc này cũng ngó ngó nghiêng nghiêng xem kịch...
Nàng nhìn chàng thư sinh...
Chàng ta có vẻ khá ngại ngùng trước đám đông, trở thành tâm điểm bị mọi người chú ý, khuôn mặt hắn đỏ ửng lên,cặp mắt nhìn xuống dưới đất, hàng lông mi dài dài... nhìn còn thanh tú, e lệ hơn cả một nữ nhân chưa xuất giá.
Nam nhân này rất lạ mặt, Cố Mạn Phi không có chút ấn tượng nào, và nhìn qua thần thái của những người xung quanh thì có vẻ không ai quen biết hắn cả.
Tây Môn Hàn lần đầu gặp phải kẻ không biết điều như vậy, nhưng ở nơi cạnh tranh đấu giá này thì không thể dùng thân phận để ép người được thế nên Tứ hoàng tử đành cắn răng mà nâng giá lên.
Sau tồi Tây Môn Hàn cũng học được một điều, tên thư sinh cứ mỗi lần tăng giá thì chỉ tăng lượng bạc, thế nên hắn cũng học theo, mỗi lần chỉ nâng giá lên một lượng...
Ai mà ngờ khi tứ hoàng tử nâng giá lượng thì tên thư sinh lại hào phóng nâng giá lên hẳn vạn lượng... khiến cho hành động của vị Hoàng tử này lại thành ra có chút bủn xỉn, keo kiệt..
Đây rõ ràng là hành động đối đầu hoàn toàn với Tứ Hoàng tử mà...
Chàng thư sinh này là ai?
Ăn gan hùm tim hổ hay sao? Hàng loạt câu hỏi vụt qua trong đầu những người có mặt tại buổi đấu giá.
Cố Mạn Phi vui vẻ xem kịch, thầm để ý tên thư sinh, cũng đang tò mò đoán về thân phận của hắn.
Dám ở đây công khai đối đầu với Tứ hoàng tử nhất định không thể là một nhân vật bình thường,chỉ có khả năng:
, Tên thư sinh này là người của Thái tử điện hạ, cố ý đến để trọc tức, hạ bệ Tứ hoàng tử.
,Hắn là một công tử quý tộc không am hiểu sự đời, có chút vấn đề về não...
,Hắn là một cao nhân ngoại thế,không sợ bất kì một thứ cường quyền nào...
Cố Mạn Phi nhìn ngoại hình của thư sinh,khuôn mặt tuấn tú mà non nớt này thì không giống một cao nhân ngoại thế chút nào, khả năng thứ là không thể xảy ra.
Còn khả năng thứ thì lại càng không thể, các gia đình quý tộc tại Phi Tinh quốc này có mấy ai là không biết đến uy danh của Tứ hoàng tử? Con nhà ai mà dám trực tiếp đối đầu với Tứ điện hạ? Chắc đầu óc phải có vấn đề nặng lắm thì mới làm thế được.
Hai khả năng đã bị loại bỏ, vậy chỉ còn một khả năng, người này là người của Thái tử Tây Môn Gia Khánh, cố ý đến gây phiền phức cho Tây Môn Hàn.
Cố Mạn Phi đoán được như vậy thì hiển nhiên là trong lòng vị Tứ Hoàng tử cũng đoán ra như vậy. Ánh mắt lạnh băng của hắn đã liếc nhìn sang phía căn phòng mà Thái tử đang ngồi mấy lần rồi.
Bỗng một ý nghĩ nảy ra trong đầu Cố Mạn Phi.
Không đúng, vẫn còn một khả năng nữa!
Có thể còn có một thế lực nào đó khác muốn khiến cho mối quan hệ giữa Thái tử và Tứ hoàng tử càng lúc càng căng thẳng, tốt nhất là đẩy đến mức nước lửa không đội trời chung, thế này nghêu cò đánh nhau ngư ông đắc lợi. Vậy ai là kẻ giật dây sau lưng?
Nàng đang mải suy nghĩ thì bỗng chàng thư sinh đó ngẩng đầu nhìn về phía nàng, hai ánh mắt chạm nhau, hắn nở nụ cười rất nhẹ...
Cố Mạn Phi "...." tim nàng như bị lỗi nhịp.
Hắn mặc dù tuấn mĩ thoát tục nhưng không phải là vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành, ở ngay trong trường đấu giá này đẹp trai hơn hắn cũng có vài ba người, ví như Tây Môn Hàn, Thái tử Tây Môn Gia Khánh và tất nhiên có cả Tây Môn Thiết nữa... Nhưng khi hắn cười thì dường như man thiên hoa đào nở vậy, khiến lòng người không khỏi lay động... Quả thật là quá đỗi yêu nghiệt....