Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

chương 388

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Đệ tử Quang Minh Các nghe lệnh, hôm nay ai dám động đến Lâm Nhất thì chính là kẻ địch của Minh Diệp, giết không cần hỏi!”

Âm thanh vang vọng như sấm rền phát ra từ miệng Minh Diệp, khiến người nghe đinh tai nhức óc.

Cường giả Tiên Thiên đến từ Quang Minh Các dưới sự dẫn dắt của Minh Diệp mạnh mẽ xông lên, ngăn trước người Lâm Nhất, không chút e ngại khi đối mặt cùng tử sĩ của Huyết Vân Môn và Kim Diệm Tông.

Trong hơn một ngàn đệ tử Quang Minh Các có hơn hai trăm võ giả Tiên Thiên khoác trên người kim sắc huyền giáp.

Bọn họ đồng loạt rút kiếm… boang…!

Tiếng kiếm rung lên, tia sáng lạnh chợt lóe, mũi kiếm vô cùng sắc nhọn, dưới ánh mặt trời càng thêm chói mắt.

Mỗi một thanh kiếm đều là huyền khí trung phẩm đã đạt đến đẳng cấp cao nhất.

Advertisement

Hai trăm thanh kiếm cùng là huyền khí trung phẩm đỉnh cao đồng loạt rút ra…

Kiếm thế dày đặc hình thành một bức tường kiếm sắc bén không lọt gió, chắn ở phía trước, khiến người xem vô cùng kinh ngạc.

“Kiếm thế thật đáng sợ!”

“Chỉ một phân đà mà đã có thực lực mạnh đến vậy ư?”

“Ta không nhìn lầm đấy chứ, chuôi huyền khí trung phẩm đỉnh cao, căn cơ của Quang Minh Các rốt cuộc thâm sâu đến mức nào…”

Advertisement

Với tư cách là một trong Tam đại tông môn bá chủ của quận Thanh Dương, so với Kim Diệm Tông và Huyết Vân Môn, Quang Minh Các rất ít khi ra mặt.

Bọn họ hiếm khi phô bày thực lực chân chính, cũng không làm quá nhiều việc khoa trương.

Trong suốt một thời gian dài, trong nhận thức của mọi người về thực lực Tam đại bá chủ thì Huyết Vân Môn đứng đầu, Kim Diệm Tông xếp thứ hai, Quang Minh Các chỉ có thể đứng hạng cuối.

Nhưng cảnh tượng ngày hôm nay lại khiến mọi người phải giật mình kinh ngạc.

Số lượng võ giả Tiên Thiên đột ngột xông lên của Quang Minh Các lại có thể sánh ngang với hai đại tông môn.

Không chỉ thế, bọn họ còn có lính tinh nhuệ, cầm trong tay huyền khí trung phẩm đỉnh cao.

Kiếm thế mạnh mẽ gần như khiến người ta ngạt thở.

Uy thế được tạo thành từ số lượng lớn huyền khí trung phẩm đỉnh cao đủ đến chấn nhiếp tồn tại vừa bước vào cảnh giới Huyền Võ.

“Lui ra sau!”

Mai Tử Họa và Huyết Đồ nuốt một ngụm nước bọt, vội vàng quát bảo tử sĩ nhà mình dừng bước.

Hiện tại, dù để tất cả tử sĩ của gia tộc liều mạng thì cũng chưa chắc thắng nổi tên võ giả tinh nhuệ của Quang Minh Các.

Tình thế nghịch chuyển trong nháy mắt.

Vốn dĩ tất cả mọi người đều tin chắc rằng Lâm Nhất phải chết, thoáng cái, hắn đã được Quang Minh Các cứu sống.

“Minh huynh đệ, sao ngươi lại đến đây?”

Lâm Nhất nhìn về phía đối phương, tỏ vẻ ngạc nhiên.

“Ta vừa rời khỏi Thanh Dương Giới, vốn định ở lại thành Thanh Dương tu dưỡng một đoạn thời gian, sau đó mới quay về tông môn. Trong di tích tông phái thượng cổ, ta không thể giúp ngươi, nhưng ở thành Thanh Dương này, ta có thể cam đoan không ai dám đụng đến ngươi!”

Ánh mắt Minh Diệp lóe lên tia kiên định, không có ý định lùi bước.

“Lâm tiểu huynh đệ, trong trận tranh đoạt đài sen ở Thanh Dương Giới, công tử vốn định ra tay giúp ngươi, nhưng đã bị ta ngăn cản, thật sự xin lỗi!”

Ông lão áo xám khẽ gật đầu với Lâm Nhất, nói bằng giọng áy náy.

Lâm Nhất cười nói: “Không sao, vốn dĩ ta cũng không muốn gây rắc rối cho các ngươi nên mới quyết định tách ra!”

“Minh Diệp, ngươi muốn làm gì? Ngươi định đối đầu với Huyết Vân Môn và Kim Diệm Tông à?’

Huyết Đồ giận đến mức muốn nhảy cẩng lên, hắn ta thật sự không ngờ ngay lúc này Quang Minh Các lại ra mặt, hơn thế nữa còn bất chấp đắc tội hai đại tông môn để bảo vệ Lâm Nhất.

“Minh Diệp, ngươi nên biết trong Thanh Dương Giới đã xảy ra chuyện gì. Tên Lâm Nhất này chính là kẻ thù của hai đại tông môn, hơn thế nữa còn là tử thù, dù ai đến cũng không hóa giải được!”

Mai Tử Họa cũng tức giận không thôi, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói.

Ở quận Thanh Dương, chưa từng có ai dám vơ vét tài sản của Kim Diệm Tông ngay trước mặt mọi người, khiến bọn họ nhận hết thảy mọi nhục nhã, đùa cợt như vậy.

Hai đại tông môn chung một quyết tâm, nhất định không buông tha cho Lâm Nhất dù bất kỳ lý do gì.

Không giết tên Lâm Nhất này, thanh danh của bọn họ vĩnh viễn không cách nào được tẩy sạch.

Vẻ mặt Minh Diệp lạnh lùng, trầm giọng nói: “Ta không biết đã xảy ra chuyện gì trong Thanh Dương Giới, ta chỉ biết Lâm huynh đệ có ân với ta, dù là hi sinh mạng của mình, hôm nay ta cũng phải đưa hắn đi khỏi đây!”

Trận đấu khẩu sặc mùi thuốc súng.

Bất kể là phía Kim Diễm Tông cùng Huyết Vân Môn hay phía Quang Minh Các thì cũng đều không có ý thỏa hiệp.

Bầu không khí ở quảng trường phía Bắc thoáng chốc trở nên căng thẳng.

Hai bên giương cung bạt kiếm, chỉ một lời không hợp, bất kỳ lúc nào cũng có thể xông vào chém giết lẫn nhau.

Đây không phải một trận đánh nhỏ, hôm nay, tập trung ở quảng trường phía Bắc chính là tam đại thế lực mạnh nhất quận Thanh Dương.

Một khi khai chiến ắt sẽ tạo thành ảnh hưởng to lớn, kinh thiên động địa.

Đám võ giả đứng từ xa quan sát trận phân tranh này cũng không khỏi thay đổi sắc mặt, bước chân lặng lẽ thối lui.

“Thật không ngờ chỉ một tên Lâm Nhất nhỏ bé lại có thể dẫn đến trận huyết chiến giữa ba đại tông môn”.

“Nếu thật sự đánh nhau, e là toàn bộ quận Thanh Dương sẽ rơi vào hỗn loạn, phải mất ít nhất mười năm mới có thể yên ổn trở lại”.

“Một tên Lâm Nhất nhỏ bé? Ngươi cũng dám nói ra lời như vậy, Hắc Phong Tam Sát bị đánh đến mức quỳ xuống đất xin tha, vậy mà ngươi còn nghĩ hắn chỉ là một võ giả Tiên Thiên bình thường à? Hắn là gì? Là yêu nghiệt đấy! Bạch Lê Hiên cũng chỉ mới là Tiên Thiên thất khiếu đó thôi, nhưng nếu hắn ta ở đây, e là tất cả mọi người cộng lại cũng không đủ để hắn ta giết, có hiểu không?”

“Chẳng lẽ tên Lâm Nhất này có thể so sánh với Bạch Lê Hiên?”

“Căn cơ chưa đủ, hiện tại chắc chắn không bằng. Nhưng dù không cùng cấp bậc với Bạch Lê Hiên thì với thực lực của Lâm Nhất, phóng mắt khắp Đại Tần đế quốc, không thể là một tên tiểu bối vô danh được”.

Tâm tình của võ giả khắp bốn phía đều sôi trào, cả đám bắt đầu kích động hẳn lên.

Đến thời điểm hiện tại, rất nhiều người đều nhìn ra được Lâm Nhất có tiềm chất yêu nghiệt. Chỉ cần thêm một thời gian nữa, chắc chắn hắn sẽ danh chấn Đại Tần, rất có thể trở thành một tồn tại như Bạch Lê Hiên.

Yêu nghiệt là như thế nào?

Trong vạn người không có một người, trăm năm chưa từng xuất hiện.

Nhân vật như Bạch Lê Hiên, đừng nói một trăm năm, dù là mấy trăm năm cũng khó mà tìm được một người. Mà hiện tại, Lâm Nhất trước mắt bọn họ rất có thể sẽ trưởng thành thành yêu nghiệt như vậy.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio