Chương
Bữa nay hai đứa con của cô ăn mặc giống nhau từ đầu đến chân, chỉ khác ở chỗ con bé Bella tô móng màu đỏ và con bé tóc dài hơn thằng nhóc Bebe.
Sao con nhỏ nó khoái tô móng vậy cà?
Tụi nhỏ mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng sữa, áo có thiết kế cổ đan dây, những cái dây đan trước ngực tạo nên điểm nhấn cho cổ áo chữ V (không sâu) . Quần sort lưng cao màu đen, đôi tất dài cùng màu với áo.
Bellanita sờ lên mái tóc xinh đẹp của mình, ngọt ngào nói. "Xuất phát thôi mẹ."
Beavis đá chân sáo đi ra ngoài trước. Bellanita điệu đà đi theo sau.
Marie nhìn hai đứa con mình "..."
Tụi mày nghĩ mẹ ngu lắm à.
Bebe chưa bao giờ để Bella đi sau mình... Tụi nó định làm gì vậy nhỉ.
...
Sân ga.
Bầu trời âm u.
Đứng trước đoàn tàu tốc hành, Marie dùng khăn choàng cuốn tụi nhỏ lại thành một cục. Cô la rầy tụi nhỏ. "Mẹ là người sinh ra các con, là người yêu các con nhất trên đời, sao có thể nhầm lẫn được." Bình thường mặt tụi nó dày như cái tường thành nhưng chỉ cần cô nói ra lời "tỏ tình" của mình dành cho tụi nó là mặt tụi nó liền đỏ lên.
Quả nhiên mặt của Bella cùng Bebe đỏ ửng lên, Marie nhìn mà cưng hết mức.
Cô cúi đầu hôn lên trán mỗi đứa một cái. "Được rồi mấy đứa lên tàu tìm bạn đi, nhớ là phải ăn mặc kín để tránh lạnh, hơn hết là vui thôi chứ đừng vui quá, cuối cùng chúc các con có một học kỳ vui vẻ và nhớ viết thư cho mẹ nhé."
Cả hai đồng thanh đáp. "Vâng mẹ—"
...
Lên tàu Bellanita cùng Beavis tách ra. Bellanita đi về phía đoàn tàu của Slytherin.
Thiếu nữ xinh đẹp lại từ tốn nhẹ nhàng ngay cả những cô nàng khác cũng phải quay đầu ngước nhìn, đẹp đẽ đến mê lòng người.
Có ánh mắt hâm mộ, có si mê... Cũng có ác ý...
Cô nhíu mày với những ánh mắt soi mói xung quanh, không nói gì.
"Ơ... Là tình nhân số một của Draco kìa, mấy đứa mau chào đi." Macro Flint. Em trai của Marcus Flint đã tốt nghiệp.
Cậu ta đang ra hiệu mấy đứa nhỏ năm nhất, có vài đứa chưa hiểu gì liền gật đầu hùa theo. Dường như đây không phải là lần đầu tiên họ làm vậy. Sự khinh thường mà bọn họ dành cho cô giống như đã có từ lâu...
Bellanita nhíu mày ngừng lại, nhìn Marco.
Thằng này là ai vậy?
Đầu tiên Marco khá sửng sốt vì Bellanita nhìn mình. "Ơ kìa, cô không giả vờ như một cô bé yếu ớt nhu nhược để lấy lòng Draco nữa à??" Hằng ngày con nhỏ này y hệt con công, luôn ngẩng cao đầu, nó luôn giả vờ như chẳng để ý đến lời bọn họ nói, ra vẻ phóng khoáng này nọ.
Sao bây giờ lại ngừng chân? Không lẽ giả bộ hết nổi rồi sao?
Thế thì còn gì là thú vị nữa.
"Tại sao tôi phải làm vậy?" Bellanita sửng sốt hỏi.
Một đám người xung quanh hai mặt nhìn nhau, Mary cười ra tiếng đầu tiên rồi đánh giá Bellanita từ trên xuống dưới không nói gì. Ánh mắt khinh thường không thèm che giấu khiến Bellanita cau có mặt mày.
Marco cười to nhất. "Merlin!! Cô ta lại giả vờ ngây thơ kìa. Ngoại trừ khuôn mặt ra thì cô ta chẳng có gì——" Bây giờ lại muốn gây sự chú ý sao?
Bellanita nhìn Marco vứt ra nụ cười kiều diễm, cậu ta đột nhiên ngừng lại lời nói của mình.
Cô nhìn Marco, càng nhìn càng cảm thấy cay mắt. Đôi mắt của Bellanita đảo quanh một vòng, trong đôi mắt dịu dàng ấy chợt loé lên một tia mất kiên nhẫn nhưng vẫn nhẹ nhàng trả lời.
"Slytherin đoạt được cúp Nhà điều nhờ có sự cống hiến của tôi, tôi nằm trong top học sinh xuất sắc nhất năm ba, cậu nói tôi ngoài khuôn mặt ra thì không có gì? Cậu bị thiểu năng trí tuệ hay là lúc trong trường điều để đầu óc bay xa?"
"Cậu không lo tìm điểm về cho Slytherin mà ở đây nói móc tôi? Nhớ không nhầm thì cậu lúc nào cũng Slytherin, Slytherin nhất nhất."
"Đã dốt, xấu người mà còn xấu nết nữa."
"Đi dũa lại cái nết của cậu đi."
"Nhóc con, khi nào cậu tìm được một nửa số điểm mà tôi đã tìm cho Slytherin thì hãy đứng ra nói chuyện với tôi. Bây giờ cậu... Chưa xứng." Bellanita nói nhanh nên hai má hơi đỏ lên, cô đè tay lên ngực thở nhẹ một cái. Nếu như có thể cô muốn lao lên đấm nhau với thằng khốn này hơn.
Marco vẫn cứng họng nhìn trân trân vào cô, mặt cậu ta chợt đỏ. "Tôi... Tôi là một phần của gia tộc Flint, một trong số những gia tộc thuần khiết, thánh thiêng liêng..." Sao tự nhiên hôm nay cô ta đẹp bất thường vậy.
Bellanita quả thật muốn trợn mắt với cái đứa trẻ trâu này. "Cậu tưởng mình cậu có gia thế à? Mẹ tôi là Marie Pierre Cavelier." Nói xong cô liền khinh bỉ xoay người, kéo theo hành lý rời đi.
Mary cuộn chặt nắm tay, âm trầm nhìn bóng lưng kia.
Tại sao lại có thể như vậy... Con nhỏ đó thật sự rất giống...
Đã thế còn là cháu của Pierre Cavelier... Làm sao đây!! Làm sao đây!!
...
Beavis tách khỏi Bellanita liền nhanh chóng tìm được một đoàn tàu trống. Cậu vào ngồi một lúc thì đám Ron đến, tiếp đó là Harry.
Harry hớn hở. "Chào Beavis, sớm nhỉ?" Thần thái vui vẻ nhìn mọi người, có lẽ ở cùng với gia đình của mình, cậu ấy đã rất hạnh phúc.
Harry vào đoàn tàu liền ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Ginny, má cô bé đỏ lên. Harry lại không để ý lắm chào cô bé một cái, rồi kéo hành lý lấy một vài tấm ảnh ra. "Đây là ảnh mình và chú Sirius chụp chung mừng sinh nhật muộn của mình mới đây." Trong ảnh cậu ấy cười rất hạnh phúc cùng bánh sinh nhật của mình, Sirius và Lupin đứng hai bên.
"Sinh nhật năm nay chỉ có cậu cùng hai chú ấy hả." Ron xem tấm hình, cậu ta bật cười khi Harry thổi nến nhưng cái nến không chịu tắt.
Harry gật đầu. "Ừm, nhưng năm sau chắc chắn sẽ khác, chú ấy nói vậy." Khuôn mặt của Harry hớn hở, cậu ấy có vẻ như rất chờ mong.
"Sinh nhật năm sau mình tặng cậu một cặp sừng nai nho nhỏ, chịu không?" Beavis ra vẻ nghiêm túc chỉ vào cái bánh sinh nhật trong ảnh có đề hàng chữ: Happy Birthday Gạc nai con.
"Chỉ cần món quà của cậu bỏ chút lòng thành vào là vui rồi..." Harry vui vẻ đưa tấm ảnh cho Ginny đang muốn xem.
"Lòng thành gì nhỉ? Là tình yêu đấy à?" Ron rung đùi, cố tình hiểu sai ý Harry.
Hermione cười to. "Cái gì tình yêu?" Ở Gryffindor có vài người luôn ghép đôi Beavis và Harry là một cặp, nên mọi người trong toa không ngạc nhiên lắm khi Ron trêu chọc như vậy.
Beavis giống như đang nghiêm túc suy nghĩ lời đề nghị của Ron. "Ron nói đúng lắm, thay vì..."
Ron đối tiếp câu của Beavis. "Thay vì dùng lời nói thì ta nên dùng hành động?"
Beavis giơ một ngón tay cái hướng về phía Ron rồi nhìn Harry. " Hành động nụ hôn yêu thương thì như thế nào?"
Harry xoa cằm mình, cuối cùng cậu ấy cũng nghiêm túc lắc đầu. "Nếu như cậu là một cô gái xinh đẹp đưa ra món quà sinh nhật như vậy mình chắc chắn sẽ đồng ý!"
Ginny khựng lại một chút rồi làm như không có gì tiếp tục xem tấm ảnh. Hermione cười phá lên, suýt thì lọt ghế nếu Beavis không túm cô lại kịp.
Đầu ngón tay thon dài và lạnh lẽo nhẹ nhàng dừng lại ở mái tóc dày xù, ánh mắt Beavis dừng lại trên đôi má bỗng chốc trở nên đỏ ửng của Hermione. Cậu lười biếng mỉm cười. "Hermy cười lên thật đáng yêu—"
Mặt Hermione đã đỏ càng thêm đỏ. "Ơ..." Nữa rồi!! Lại nữa rồi!!
Ron tự nhiên thấy răng mình ê ê kiểu gì ý. "Hai người làm trò gì mà tôi đỏ mặt vì cậu, cậu yêu mến nhìn tôi vậy!!"
Hermione quay đầu nhìn Ron, mặt cô vẫn còn đỏ lắm. "Ê này, đừng có nói một câu khiến người khác hiểu lầm như vậy!! Cậu cũng biết Beavis mang huyết thống tiên nữ chứ bộ?"
"Ý là cậu thừa nhận bản thân mình bị quyến rũ?" Ron giật thót nhìn Hermione.
Hermione "..."
Beavis nhướn mày. "Ghen hử?"
Ron "!!!"
Hermione "???"
Tự nhiên mặt Ron đỏ lên. Beavis thở dài như kiểu bất đắc dĩ lắm. "Ronny không cần phải ghen tuông như thế, mình chỉ thương cậu thôi."
Ron "..." Ai thèm ghen tuông vì cậu!!
Mọi người trong đoàn tàu cười phá lên.
...
Cực nhọc thật sự, không lẽ lúc nào cũng như thế này sao?
Bellanita lầm bầm một tiếng, vẻ cực kỳ khó chịu. Nhưng nghĩ đến chuyện gì đó cô chợt cười lên...
Bellanita vừa ngồi xuống không bao lâu thì Pansy đã đến. Cô ấy mặc váy xanh lục, bên ngoài khoác một chiếc áo và quấn khăn choàng quanh cổ.
Pansy vẫn nhìn trân trân vào bên trong, cô đang trong tư thế mở cửa và đã thấy rõ nụ cười của thiếu nữ lúc nãy, động tác uể oải của Pansy cứng ngắc, cô nói. "Bellanita hả?"
Thiếu nữ đó quay đầu lạ nở nụ cười quen thuộc như thường lệ. "Panni."
Pansy thở phào, cô cũng không biết cô thở dài nhẹ nhõm vì chuyện gì. "Ừ, cậu đến sớm thật nhỉ." Bình thường Bellanita luôn là người vào đoàn tàu trễ nhất.
"Bellanita..." Pansy thở dài than vãn. "Tụi nhóc ngoài kia không biết cắn trúng cái gì mà cứ cố la om ỏm khi thấy tôi..."
"Bọn nó nói gì?" Bellanita không hứng thú lắm nhưng biểu thị mình vẫn sẽ nghe lời nói của Pansy.
Pansy kéo hành lý vào ngồi xuống bên cạnh cô bạn của mình. "Ai thèm nghe tụi nó nói gì, nhao nhao lên đau hết cả đầu."
Bellanita ngồi ngay ngắn trên ghế, cô đã không búi tóc hay thắt bím như bình thường nữa mà là xoã ra. Pansy nhìn xuống đôi chân thon dài đang bắt chéo kia, hiếu kỳ hỏi. "Sao lại mặc quần ngắn vậy ?" Bellanita thích nhất là mặc váy mà, rất ít khi mặc quần.
"Thẩm mỹ của cậu tốt quá... Khi về đến ký túc xá Slytherin cậu giúp tôi phối đồ được không?" Pansy cố ý kéo hành lý vào gần mình một chút, quay đầu nhìn Bellanita bên cạnh. Cô không có con mắt thời trang như cô bạn của mình.
Hôm nay Bellanita ngọt ngào và quyến rũ một cách lạ thường, có một loại sức hút vô hình kéo Pansy lại gần cô ấy.
"Bữa nay đến sớm hơn mọi khi vậy." Thấy Bellanita không trả lời, Pansy đành chuyển chủ đề, lục lọi tìm ra được một cái hộp bánh, lấy ra một cái Donut đưa Bellanita.
Bellanita vui mừng réo lên nhận lấy, tùy tiện trả lời. "Mẹ kêu xuất phát lúc nào thì đi lúc ấy thôi."
Pansy ồ một tiếng rồi đưa tay kéo khăn choàng ra, Bellanita sau khi thấy mái tóc ngắn ngang cằm của Pansy liền nổi giận rống lên. "Á!!! Tóc!!!"
"Cái gì cơ!?" Pansy bị Bellanita doạ đến, sờ soạng lên đầu mình.
Bellanita đấm ngực bản thân. "Cậu cắt tóc??!"
Pansy ngạc nhiên rồi à ừ với thiếu nữ đang hốt hoảng bên cạnh.
"Vì sao cắt??"
Giọng nói của Bellanita như đang chất vấn người ta. Pansy mờ mịt. "Hợp nên cắt..."
"Tóc dài đẹp hơn mà..." Bellanita uất ức nhìn Pansy, vành mắt đỏ hồng.
Pansy "..." Bữa nay cậu ta nhõng nhẽo hơn bình thường.
Không để Pansy suy nghĩ thêm, tiếng mở cửa đã cắt ngang.
Draco cùng Blaise bước vào, mặt Draco không tốt lắm.
"Bên ngoài bị gì ấy." Blaise ngồi xuống nói lý do vì sao mặt Draco khó coi.
...
"Vụ cá cược hồi hè đấy, tao thua mất đồng Collagen vào tay một đứa học sinh trường Durmstrang. Tao với thằng đó nói chuyện với nhau khá hợp, nó có kể tao nghe về trường nó, ở đó lạnh và có nhiều cái hay ho lắm."
"... Ba tao thực ra đã định gửi tao đến học ở trường Durmstrang, chứ không phải trường Hogwarts, tụi bay biết đó. Ba tao quen ông hiệu trưởng, tụi bay thấy không? Đó, tụi bây biết ý kiến của ba tao về lão Dumbledore – lão này là một tay Khoái-Máu-bùn – chứ còn Durmstrang thì không thâu nhận bọn bần dân hạ tiện. Nhưng mà má tao không thích cho tao đi học xa quá. Ba tao nói trường Durmstrang có phương châm hợp lý hơn trường Hogwarts về môn Nghệ thuật Hắc ám. Học sinh Durmstrang học môn đó thực sự chứ không chỉ ba mớ rác phòng chống như chúng ta học ở Hogwarts …"
Gân xanh trên chán Bellanita nổi lên trông thấy rõ, cô nhìn anh chàng với vẻ lạnh nhạt và mềm giọng đáp. "Ba mớ rác phòng chống? Sao cậu không đi cút đến Durmstrang học luôn đi, mình không thích cậu nói chuyện một cách lỗ mãng như thế này tí nào..."
Draco im lặng. "..."
Blaise phụt cười ra tiếng. "Hôm nay cậu bật lại Draco luôn?" Nói xong cậu lại cười cười nhìn thằng bạn mình. "Sao hả Draco, cảm giác thế nào?"
Bellanita nghe lời Blaise nói xong vẻ mặt ngạc nhiên rồi chuyển sang âm u, sau đó lại nhanh chóng biến mất tâm. "Cảm giác gì chứ, Lạ? Vậy thì cậu ta nên tập làm quen đi... Bởi vì tôi sẽ không dễ dàng như trước đây nữa đâu..." Cô rút một cái dũa móng ra, dũa lên móng tay đỏ rực được cắt tỉa gọn gàng của mình.
Blaise cười to hơn.
Pansy hớn hở kéo một quyển sách nhỏ ra, mặc kệ bầu không khí kỳ quái giữa Bellanita và Draco. "Bellanita, hôm qua thiết kế trang phục của nhà tôi vừa mới vẽ thêm vài bộ mới nè, cậu thấy màu sắc của bộ này thế nào." Cô ấy chỉ vào một bộ có màu xanh da trời.
"Màu hồng xếp gấp này hợp với cậu hơn." Bellanita vừa nghiêm túc dũa móng vừa đánh giá những bộ váy lễ hội xinh đẹp trên từng trang giấy. "Cánh tay và cổ của cậu rất đẹp, nhưng bộ váy màu xanh này lại vừa vặn che hết những chỗ đẹp đó, còn bộ màu hồng lại khoe được hết ưu điểm của cậu."
Pansy chăm chú nghe xong liền xoa cằm. "Mẹ tôi cũng nói như thế... Cũng may là tôi làm theo ý bà, chọn nó làm trang phục lễ hội gì đó... Mà không biết trường tổ chức cái gì lại cần đến nhỉ?, Lễ phục của cậu thì sao?"
Bellanita chạm ngón tay lên má, nghiêng đầu. "Nó màu đỏ. Chị họ bên ngoại gửi đến, chị ấy biết mình thích màu đó."
"Cậu thích màu đỏ?" Pansy kinh ngạc. Bình thường Bellanita chỉ dùng màu xanh và màu bạc, cô cứ tưởng...
"Ừm, mình rất thích màu đỏ và trắng." Bellanita đảo mắt giống như suy nghĩ gì đó hai hàng lông mày bất giác cau lại.
Blaise vỗ vai Draco vẫn còn đang sock. "Chắc trường sẽ tổ chức hội gì đó."
Cạch cạch...
Tiếng gõ cửa đoàn tàu vang lên.
Bên ngoài vang lên một giọng nói.
"Xin phép."
Soạt.
Cửa tàu được đẩy ra, đám người ngồi trong toa quay đầu nhìn.
...
Daphne mở cửa xong liền ngẩn người. Là hội bạn nổi tiếng trong Slytherin, nổi về cả ngoại hình lẫn xuất thân... ( Mẹ đỡ đầu: Ủa từ từ, tự nhiên nhớ đến nhóm F =))))...)
Thiếu niên có dung mạo tinh xảo dị thường, làn da trong suốt tái nhợt, thần sắc lãnh đạm đến cực điểm, cậu ta liếc mắt nhìn cô giống như rất bất mãn về sự xâm nhập đột ngột này.
Thiếu nữ đối diện đang khoanh tay trước ngực, lười biếng tựa lưng vào ghế nhìn thiếu niên một cách chăm chú, cô ấy đột nhiên dời mắt nhìn cô, đôi mắt xanh như có lực hút khiến hai chân Daphne mềm nhũn.
"Chị?!" Astoria bối rối đỡ lấy chị gái mình.
Nghe được tiếng của một cô gái, lỗ tai của Blaise dựng đứng lên, cậu ta vui vẻ. "Là Greengrass hả?"
Lần này cánh cửa toa tàu mới mở hết ra, Daphne và