- Bây giờ nàng hãy hít thật sâu, sau đó cảm nhận hương thơm của hoa và từng đợt gió thổi nhẹ, cảm nhận được chưa?
TỬ HIÊN lắc đầu, cô chau mày lại
- Vẫn chưa
- Vẫn chưa sao, hãy thả lỏng cơ thể rồi từ từ cảm nhận
Cô từ từ thả lỏng và cảm nhận, lúc sau cô reo lên cười thích thú
- Cảm nhận được rồi, cảm giác này thích thật
Nhìn được nụ cười tươi trên môi cô,TIÊU HÀN cũng vui lây, chàng thấy khoảng khắc lúc này kéo dài mãi thì tốt biết mấy. Hai con người cùng ngồi trên chiếc võng dưới bóng mát dễ chịu của tán cây đào to, cùng thưởng thức ko khí tràn đầy nhựa sống với từng đợt gió nhẹ kéo theo những cánh hoa đào rơi nhè nhẹ, khung cảnh thật nên thơ hữu tình. Màn đêm buông xuống, TIÊU HÀN đã ngủ, cô xoay người đối diện ngắm chàng ngủ trên cái ghế dài, cô mỉm cười hạnh phúc vì hôm nay cô đã nhận được vị ngọt ngào.Buổi trưa hôm nay ko khí hơi oi bức, TỬ HIÊN xuống bếp lấy ít nước uống thấy má LAN đang châm trà, cô lại gần chào má LAN, tò mò hỏi
- Má châm trà cho ai vậy
- Dạ,cho vương gia
- À..mà trà có hương thơm quá, ko biết tên là gì má hả?
Cô tò mò đã lâu, giờ có dịp thì hỏi ngay
- Vương gia bảo là trà tâm
-Trà tâm sao?
- Vâng, thôi tôi phải mang trà lên cho vương gia rồi ạ
Bỗng ở ngoài cửa có tiếng gọi