....Ngày qua ngày thấm thoát trôi.Mùa Đông qua, đến Xuân, rồi lại vào Hạ.Lúc này trời đã lại vào mùa Thu.Nhưng ở phương Bắc, cũng không hề có không khí mùa thu như phương Nam.Nơi đây chỉ có hai mùa.Mùa ít lạnh và mùa cực lạnh....Đối với tu sĩ thì tháng trời chỉ như một cái nháy mắt.Nhưng với Lý Quý, tháng qua đối với hắn như thoát thai hoán cốt.Bên ngoài chỉ là Nhân Tiên tầng , nhưng tu vi của hắn chân chính đã là Nhân Ma tầng đại thành.Tốc độ tu luyện này…từ cổ chí kim ở Mãn Hoang Giới….…Chưa bao giờ có.Thậm chí oái ăm ở chỗ…..Khi Mặc Long biết Lý Quý trong tháng đã đột phá tầng Nhân Tiên, khuôn mặt như đực ra.Chỉ biết trố mắt nhìn Liễu Thanh, vô cùng kinh ngạc.Mặc Long đại hỉ lại cho Lý Quý hắn thêm một đống Nhân Tiên đan nữa.Hắn chỉ đành méo mặt nhận lấy.Tất cả cũng bởi trong thời gian qua, nhờ Hợp Hoan Đại Pháp phụ trợ, và cả người Liễu Thanh, Lý Xuân Hồng, Tuyết Nhi giao hoan với hắn tần suất cực kì nhiều.Thậm chí thời gian gần đây, Tuyết Nhi cùng Lý Xuân Hồng cùng giao hoan với Lý Quý cũng đã dần rơi xuống hạ phong.Bị hắn hút khô kiệt âm khí, cả người đi đứng không nổi, đôi khi còn phải có thêm Liễu Thanh áp trận hai nàng mới duy trì được.Nhưng các nàng cũng nhận lợi ích không nhỏ chút nào.Lý Xuân Hồng đúng như Lý Quý nói trước đây, tu vi tăng tiến như vũ bão, đã là Nhân Ma tầng , chỉ kém Lý Quý một tiểu cảnh giới.Nàng cũng đã luyện Hạ Xuân Công tiểu thành, mỗi lần vô ý dùng quá sức đều khiến Lý Quý đau đớn đỏ cả mặt.Mặt khác, Cách Không Khống Pháp cũng được nàng luyện thuần thục, điều khiển dương cụ không chút khó khăn gì, phi hành cũng đã vô cùng nhuần nhuyễn.Các công kích tinh thần cũng cực kì sắc bén, có lần thử thi triển ảo cảnh như thế nào không biết.Khiến cho Lý Quý đứng như trời trồng cả nửa canh giờ, miệng chảy nước dãi không khép lại được.Mỗi lần Tuyết Nhi nhắc đến đều khiến Lý Quý xấu hổ vô cùng, nhưng Tuyết Nhi mỗi lần hỏi ảo cảnh mà Lý Quý trúng là gì, hai tỷ đệ này đều miệng kín bưng, không hé nửa lời.....Tuyết Nhi tu vi cũng tiến vào Địa Ma tầng đại thành, chuẩn bị đột phá tầng .Thời gian qua Lý Xuân Hồng cũng không cần nàng bên cạnh kèm cặp, Tuyết Nhi ngày nào cũng rãnh rỗi lén lút luyện đan.Có lần nàng nghiên cứu luyện loại đan gì đó, hoà tan ra bỏ xuống suối, khiến cho các nữ đệ Thần Kiềm Tông uống phải nước kia khuôn mặt ai nấy đều đỏ ran.Hạ thân vô thức chảy nước không ngừng nghỉ, mấy ngày liền không có một nữ đệ tử nào dám bước ra cửa nửa bước.Chuyện này kinh động đến cả Mặc Long.Khiến ông ta xấu hổ, phái người điều tra mấy ngày trời.Không cần nói cũng biết, Liễu Thanh tức giận như thế nào.
Khiến cho Tuyết Nhi ăn không biết bao nhiêu đau khổ....Liễu Thanh tháng qua cũng có đại thu hoạch.Bà ta tích luỹ đã mấy chục năm, thời gian qua lại còn liên tiếp giao hoan, hấp thu Hắc Linh Lực của Lý Quý.Có một lần Liễu Thanh rời khỏi Thần Kiếm Tông mấy tuần trời.Âm thầm đột phá bình cảnh, tiến vào Thiên Ma Hậu Kỳ không một ai hay biết.Có thể nói hiện tại, nếu Mặc Long trở mặt, Liễu Thanh hoàn toàn tự tin đưa đám Lý Quý thoát khốn....Mấy tháng qua, Lý Quý có lần trở về Vô Không Am.Ngoại trừ mấy lần gom góp lọ sứ chứa Hắc Linh khí cho nàng Sương Sương, Phù Như, Mạn Thiên, Mạc Giai ra thì hắn cũng đến thăm Đan Hiểu.Đan Hiểu cũng đã đột phá vào Địa Ma tầng , mấy đêm liền lẻn sang phòng hoan lạc mây mưa với Lý Quý.Nàng ta cũng muốn tụ họp với Tuyết Nhi nhưng Liễu Thanh đã có tính toán riêng, chỉ nói nàng ta nhanh chóng tấn cấp, không được đến Thần Kiếm Tông.Liễu Thanh còn nhờ Lý Quý đưa cho nàng ngọc giản về quản lý tông phái, lẫn các ngọc giản hướng dẫn về đào tạo các nữ đệ tử mới nhập môn Hợp Hoan tông, cùng vô số ngọc giản khác.Hẳn là muốn Đan Hiểu trở thành cao tầng quản lý đám đệ tử Hợp Hoan Tông sau này.Mặt khác, không có Liễu Thanh đi cùng, các nữ đệ tử Hợp Hoan Tông không chút cố kị, tiếp đãi hắn vô cùng “nồng nhiệt”.Khỏi cần nói cũng biết nữ đệ tử Hợp Hoan Tông hành hạ hắn ra cái dạng gì.Mỗi lần từ Vô Không Am trở về, hắn đều như trọng thương, nằm liệt giường mấy ngày trời.Về phần Lý Quý.Mấy tháng qua, thỉnh thoảng Hồng Hi Văn, Bạch Ninh Hinh có đến ghé thăm hắn, nhưng Văn Tịnh Kỳ thì lại không thấy bóng dáng đâu, mặc dù hắn biết nàng ta đã trở về Thần Kiếm Tông.Nhưng dù sao chỉ là tò mò trong phút chốc, tâm trí Lý Quý đã không còn đặt nặng mối tình đầu tương tư này.Hắn bây giờ đã đủ tỉnh táo để biết……Nhi nữ tình trường, anh hùng khí đoản !(Nhi nữ tình trường, anh hùng khí đoản: Câu này có nghĩa tình cảm nam nữ dễ khiến chí khí anh hùng sút giảm)Nên chỉ thoáng suy nghĩ qua chuyện kia, sau đó lại vất ra sau, cắm đầu vào tu luyện.Nhưng Lý Quý lại đối mặt với trường hợp oái ăm khác.Đó là tình cảm của Tuyết Nhi !Càng lúc, nàng ta càng bộc lộ rõ ràng.Bấy giờ, Lý Quý chỉ cần cảm thấy nàng ta nhìn hắn bất thường, thì hắn liền nhanh chóng chuồn đi mất....Thời gian cứ như vậy mà yên ả trôi qua.Lý Quý không chỉ chú trọng tu vi, mà tất cả những điển tịch cổ của Thần Kiếm Tông lẫn Hợp Hoan Tông, đều nghiên cứu vô cùng kĩ càng, không bỏ sót thứ gì.Hợp Hoan Đại Pháp tầng đầu hắn đã luyện đại thành, thậm chí ngay cả Tuyết Nhi, tu vi đã là Địa Ma tầng , nhưng đã có mấy lần bị Lý Quý dùng ảo giác trêu chọc.Mười mấy hơi thở đứng đực ra như trời trồng.Thỉnh thoảng buồn chán.
Lý Quý kiếm một góc đông đúc nữ đệ tử Thần Kiếm Tông, nhắm mắt toạ thiền.Mặc cho những lời trêu chọc của các đệ tử khác, dù sao hắn cũng đã quá quen với việc này rồi.Hắn chỉ ngồi đó âm thầm vận dụng Hắc Nhãn, nhìn các nàng trần truồng, cười khoái chí mà tu luyện.Ngay cả Hồng Hi Văn, Bạch Ninh Hinh cũng không thoát khỏi ma nhãn của Lý Quý.
Thậm chí, cả nốt ruồi hay vết sẹo trên người các nàng, hắn cũng đều nhớ vanh vách.Đôi khi ra ngoài tông, chỉ cần nhìn sơ qua một tu sĩ lạ mặt, dùng ưu thế Hắc Nhãn lẫn kiến thức từ các điển tịch.Lý Quý có thể dễ dàng nhận biết được tu vi, môn phái lẫn pháp môn tu luyện của đối phương trong nháy mắt.Khiến Tuyết Nhi, Lý Xuân Hồng ban đầu thì kinh ngạc, sau này cũng dần quen, chẳng để ý nữa.Mỗi lần Tuyết Nhi than vãn buồn chán thì Lý Quý lại nhận một vài nhiệm vụ tông môn, dẫn chúng nữ ra bên ngoài du ngoạn.Như một thói quen, khi muốn dò xét một người nào.Đám nữ tử cũng chẳng buồn phóng xuất thần thức, chỉ vỗ vỗ vai Lý Quý.Chẳng tốn chút sức lực, thế là đã biết đối phương tu vi như thế nào, chính phái hay tà phái.....Không biết qua bao lâu.Một nơi cách Thần Kiếm Tông hơn dặm.Sông Lỗ Giang là một trong những dòng sông lớn nhất phương Bắc, bề ngang rộng hơn trượng.Hai tháng nữa Lỗ Giang mới đóng băng.
Vì vậy lúc này, trên sông thuyền bè qua lại vô cùng nhộn nhịp.Phàm nhân trên sông bộ dạng ai nấy vô cùng hối hả, tất cả đều vội chở những chuyến hàng cuối cùng trước khi mùa đông đến.Giữa vô vàng thuyền bè trên Lỗ Giang, có một chiếc thuyền gỗ nhỏ, bên trên có vòm che, hai bên có hai tấm rèm mỏng chắn gió.Đây là loại thuyền thường thấy ở Lỗ Giang, con thuyền này đang trôi chầm chậm trên dòng nước.Nhưng kì lạ thay, trên chiếc thuyền này không thấy phu lái đâu, nhưng con thuyền như có mắt, né tránh các con thuyền khác vô cùng thần kỳ.Bên dưới vòm che, có một nam tử, nữ tử.Tất cả đều…loã lồ không mảnh vải che thân.Lý Quý đang nửa nằm nửa ngồi, ngả đầu lên ngực Tuyết Nhi.
Bên cạnh, Lý Xuân Hồng đang gọt mấy trái táo đỏ, đút vào miệng hắn.Nhưng lúc này có thêm một nữ tử nữa, dáng người vưu vật đang nằm úp xuống trước mặt Lý Quý, miệng đang ra sức hút chặt lấy mao côn lông lá của hắn.Chính là Đan Hiểu.Vẫn như mọi khi, Tuyết Nhi lại than vãn, thế là Lý Quý liền nhận một nhiệm vụ môn phái đơn giản, địa điểm là ở cuối hạ lưu sông Lô Giang.Mang cả đám nữ tử đi theo du ngoạn.Giống mấy lần trước, lần này Tuyết Nhi cũng kéo Đan Hiểu đi theo.Lý Xuân Hồng cũng đã gặp qua Đan Hiểu mấy lần, lại còn biết mối quan hệ của Đan Hiểu cùng Lý Quý.Ngược lại, Đan Hiểu cũng chẳng còn lạ gì vị tỷ tỷ này của Lý Quý, thế nên hai nàng liền nhanh chóng thân thiết, chẳng còn ngại ngùng gì.Thấy Đan Hiểu công phu nhuần nhuyễn điêu luyện, Lý Xuân Hồng dù đang cắt táo nhưng ánh mắt lại chăm chú quan sát.Không khỏi bất ngờ mà cất lời.- Đan Hiểu tỷ tỷ, dù ta không phải là nam nhân nhưng cũng cảm thấy khẩu công của tỷ thật là bất phàm a.Tuyết Nhi đằng sau hai tay đang ôm chặt lấy Lý Quý trước ngực, miệng nhỏ nhu lên.- Xì…ngươi nói thừa.- Khẩu công của Đan tỷ, ngay cả xú bà bà kia cũng đã nói là tự thẹn không bằng đấy.Dù miệng lưỡi của Đan Hiểu vô cùng điêu luyện đang ra sức quấy phá hạ thân, nhưng lúc này Lý Quý lại không chút biến sắc.Chỉ thấy hắn vươn tay qua, lần mò xuống âm hộ lông lá của Lý Xuân Hồng.- Hạ Xuân Công của tỷ cũng không vừa a.Lý Xuân Hồng nghe đệ đệ khen vậy chợt bật cười, đưa một miếng táo nhỏ vào miệng hắn.Nhìn bộ dạng của Lý Quý lúc này vô cùng khoái hoạt, chẳng có chút gì là đang làm nhiệm vụ tông môn cả.Nhai một lát táo nhỏ, Lý Quý vừa ngấu nghiến vừa liếc lên trên.- Tuyết Nhi, ta cũng hết Bổ Dương Đan từ lâu rồi.
Ngươi có còn không ?Nghe vậy, Tuyết Nhi liền cúi xuống áp sát mặt vào mặt Lý Quý, ánh mắt nhìn về phía Đan Hiểu đang ngậm lấy dương vật hắn, không biết nghĩ gì, chợt hôn nhẹ lên mặt Lý Quý, giọng nói thỏ thẻ.- Không cần lo lắng.
Lần nào ra ngoài như vậy....ta cũng đều chuẩn bị cho huynh mà.Đan Hiểu miệng đang ngậm lấy hạ thân Lý Quý cũng bất ngờ đình chỉ.Trợn mắt liếc về phía Tuyết Nhi.Lý Xuân Hồng cũng không ngoại lệ, lát táo đang cắt dở cũng rớt xuống.Vừa nghe xong, Lý Quý liền ho sặc sụa, phun hết đồ ăn ra ngoài.
Đỏ mặt tía tai, nhanh chóng vùng dậy.Quay ra sau trợn mắt, nuốt nước miếng lắp bắp.- Ngươi…ngươi vừa gọi ta là gì ?.