Cự Tàn Tôn liếc mắt sang bên đám người của Tứ Thiếu, Tứ Thiếu xưa nay là người mà anh và Nhất Gia đều thống nhất phải cảnh giác, với những người có ai trò quan trọng trong Đại Âu đều được gọi và phân chia là theo thứ bậc, Nhất Gia là người nắm quyền hành tham mưu lớn nhất trong tập đoàn, dưới Nhất Gia có Nhị Gia, Nhị Gia thường đại diện cho Nhất Gia quyết định các vấn đề ảnh hưởng đến tập đoàn, Cự Thiếu được xem như là « con cưng » của Đại Âu, anh chỉ nghe lời một mình Nhất Gia, Nhị Gia đôi khi cũng phải lùi vài bước trước anh, nhiều tin đồn thì bảo Cự Tàn Tôn là con trai Nhất Gia nhưng sau đó thì bị chính Nhất Gia và Cự Tàn Tôn lên tiếng phũ nhận. Tồn Thị xưa nay đều rất đối nghịch với Đại Âu, Tồn Thị thì tập trung về các mặt hàng cấm trên thế giới và hoạt đồng ngầm trong giới xã hội đen, dùng kinh doanh bất động sản để trá hình, Đại Âu thì chỉ tập trung vào phát triển các loại vũ khí chuyên cho chiến tranh ở nhiều nước, cơ sở ngầm nằm rải rác ở các quốc gia và dùng kinh doanh tiếp thị trong nhiều lĩnh vực để trá hình, chưa bao giờ cảnh sát dám sờ gáy tập đoàn lớn này, nếu một trong tập đoàn này biến động thì kéo theo kinh tế của đất nước cũng biến động theo, tội ác trong đó thì chỉ có người trong cuộc mới biết.
Khi người trong sảnh đã đến đầy đủ, Nhị Gia từ trên cao nói to :
-Mọi người yên lăng.
Nhất Gia vừa đáp trực thăng xuống sân thượng của khách sạn W, ông vừa từ Pháp về, nghe thông báo về hành động không đẹp của Tồn Thị thì ông rất không hài lòng, ông muốn lần này đưa Cự Tàn Tôn ra mặt cướp lại số hàng đó, nó là uy tín của tập đoàn Đại Âu. Nhất Gia vừa bước xuống thì tất cả vội cúi chào ông, Cự Tàn Tôn bước lùi lại phía sau lưng ông, Nhất Gia phất tay rồi nói :
-Ngồi xuống đi, ta không muốn nói dông dài, ta biết là có kẻ giật dây, nhưng là ta không định để chuyện xảy ra ảnh hưởng đến phía cảnh sát quốc tế. Hiểu chứ ?
Tam Gia đứng dậy nói :
-Nhất Gia, nếu vậy phải đưa ra biện pháp gì ? Tôi thấy chi bằng cướp lại số hàng đó thì ta nên tìm ra kẻ giật dây.
Lục Gia khẽ gật gật đầu, sau đó ông ta nói :
-Chuyện này đúng ra là do Tứ Thiếu chịu trách nhiệm, nhưng nữa chừng lại giao cho Cửu Gia, là ai đã chỉ định vậy ạ ?
Nhị Gia lên tiếng :
-Là ta.
Cự Tàn Tôn lúc này lên tiếng :
-Ai được chỉ định không quan trọng, trước mắt là cướp hàng.
Nhất Gia cũng đứng dậy, ông nhìn một lượt rồi nói :
-Nếu cướp lại không thành công thì kẻ giật dây phải chết.
Nói rồi, ông rời đi, bước vào thang máy cùng Cự Tàn Tôn và Nhị Gia lên sân thượng, trước khi vào trực thăng, ông nhìn Cự Tàn Tôn và nói :
-Cự Thiếu, ta giao cho cậu việc này, hiểu ý ta chứ.
Cự Tàn Tôn im lặng, sau đó Nhất Gia phân phó công việc cho Nhị Gia rồi ông lên trực thăng bay đi trong đêm, phía sau trực thăng của ông xuất hiện thêm vài trực thăng khác, bay loạn không theo trật tự rồi mất hút vào trong màn đêm. Nhị Gia nhìn Cự Tàn Tôn và nói :
-Cần gì thì nói ta, đừng để mình bị thương.
Xong rồi ông ta đi xuống dưới lại, Khải Tư vừa từ thang máy đi ra, cậu bước lại gần Cự Tàn Tôn và nói :
-Cự Thiếu có gì phân phó ?
Cự Tàn Tôn đăm chiêu chút rồi nói :
-Di Nhược đâu ?
Khải Tư hiểu là anh đang muốn gì, sau đó anh nói :
-Cô ấy vừa về đến, hiện đang trong phòng.
Cự Tàn Tôn đi xuống dưới lầu , anh bước ra rồi hướng phòng đi tới, Di Nhược đang ngồi trên ghế đọc tài liệu thì thấy anh đi vào, Cự Tàn Tôn vẫn chẳng nói gì cả, bước tới nhấc cô lên rồi đặt lên bàn làm việc gần đó, thô lỗ xé toạtcchiếc váy bó sát cơ thể của Di Nhược, sau đó biểu tình của anh hơi nhíu mày khi thấy Di Nhược cũng quấn lấy cơ thể của anh. Cự Tàn Tôn chưa từng dịu dàng với cô, ở ngoài khi thực hiện công việc hay chỉ có riêng hai người, anh cũng dùng một thái độ đối xử với cô, anh cũng chẳng bao giờ hôn môi cô, nếu cô có dại dột chủ động hôn anh thì sau đó là anh sẽ thẳng tay tát vào mặt cô, sau đó đuổi cô ra ngoài.