Đường Mật Hôn Nhân (Quyển 2)

chương 9: sự xuất hiện của trần tuệ nhiên

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chap :

Sự xuất hiện của Trần Tuệ Nhiên

- mẹ, con đã nói rồi cả đời này con chỉ yêu duy nhất Trần Tuệ Nhiên. Còn cô ta...

Đoan Mộc Khải nói một nửa rồi dùng ánh mắt vô tình chứa sự phẫn nộ trong đó nhìn về phía Đường Muội, tiếp tục nói :

- cả đời này đừng mong Đoan Mộc Khải con yêu cô ta.

Lời nói của Đoan Mộc Khải như một nhát dao đâm sâu vào tim của Đường Muội. Cô đã làm gì sai mà khiến anh luôn nhìn cô với ánh mắt vô tình đó ? Chẳng lẽ anh trách cô vì cô mà anh luôn bị Đệ Thập Tỷ mắng sao ? Đoan Mộc Khải nhất định không phải người như vậy.

Đường Muội cố gắng nuốt nước mắt chảy ngược vào trong. Cô không muốn để anh hay Đệ Thập Tỷ nhìn thấy sự đau lòng của cô, cô không muốn anh lại nhìn cô với ánh mắt vừa vô tình lại vừa khinh bỉ.

Đường Muội chạy khỏi nơi đó, cô chạy một mạch đi thẳng lên phòng.

Đoan Mộc Khải cũng rất muốn nhanh chóng rời khỏi chỗ này. Nhưng chỉ đi được vài bước thì Đệ Thập Tỷ lại chạy đến đứng chắn ngang trước mặt anh.

- mẹ không biết mày đối với Trần Tuệ Nhiên là tình cảm nam nữ hay là sự thương hại ? Nhưng mẹ biết mày ở bên cạnh cô ta chỉ vì ân nghĩa hai năm trước cô ta thay mày đỡ một dao nhưng mày cũng đã thay cô ta đỡ lấy hai nhát dao rồi. Ân nghĩa đó từ lâu đã trả hết rồi, cớ sao mày lại luôn vì chuyện hai năm đó mà vằn vặt, mang tình cảm của mày biến thành thương hại để bên cạnh cô ta hai năm qua. Như thế còn chưa đủ sao ?

Đệ Thập Tỷ không phải là thiên vị cho Đương Muội mà bỏ qua Trần Tuệ Nhiên điều này có lẽ chỉ mình bà biết. Bà năm lần bảy hồi ngăn cản, mắng chửi khuyên răng dùng mọi cách để được Đoan Mộc Khải tránh xa Trần Tuệ Nhiên nguyên nhân là vì Trần Tuệ Nhiên không hề yêu Đoan Mộc Khải.

- cô ấy có tốt hay xấu thì con vẫn yêu cô ấy...

Đoan Mộc Khải còn chưa nói hết thì Đệ Thập Tỷ đã tiến về phía trước mặt Đoan Mộc Khải tạt thẳng một ly nước vào Đoan Mộc Khải.

- cái tát này mẹ tát cho mày tỉnh ! Trần Tuệ Nhiên cô ta vốn dĩ là lợi dụng mày tại sao mày lại không hiểu chứ ?

Đoan Mộc Khải không đáp lại mà quay lưng rời đi. Anh từ lâu đã muốn rời khỏi ngôi nhà này bởi vì anh không muốn vì chuyện của mình làm ảnh hưởng đến tình cảm mẹ con của anh và Đệ Thập Tỷ.

~

Đoan Mộc Khải sau khi rời khỏi Tuyết Sơn Viện liền lái xe đến trường quân sự.

Có thể nói trường quân sự là nơi mà Đoan Mộc Khải bắt đầu và cũng là nơi Đoan Mộc Khải chọn làm việc tại đây. Tuy là chỉ mới hơn năm nhưng Đoan Mộc Khải nhanh chóng lên chức thiếu tá khiến người khác phải kiên dè, dù có bất mãn cũng không dám cãi.

Người ta nói Đoan Mộc Khải vì ông nội và ba của anh đều có thân thế là quân nhân lại còn làm lên đến chức thủ tướng nên anh trong thời gian ngắn như vậy mới ngồi trên cao người khác. Điều này Đoan Mộc Khải hiểu rất rõ nhưng anh không lên tiếng, anh muốn dùng thực lực của bản thân để chứng minh cho những kẻ không phục kia thấy chức vị này anh đáng có, không những vậy anh sẽ còn ngồi cao hơn cả ông nội và ba của mình.

Rất nhanh sau đó chưa đến năm Đoan Mộc Khải anh thật sự đã dùng thực lực của mình để chứng minh. Chỉ trong năm ngắn ngủi phá tan hơn băng đản xã hội đen, dẹp sạch hơn vũ trường kinh doanh buôn bán á phiện và triệt để bắt hơn mấy mươi tên cầm đầu buôn bán á phiện với quy mô tầm quốc tế.

- thiếu tướng !

Trên xe bước xuống trong bộ quân trang Đoan Mộc Khải khí chất hơn người khiến đám thuộc hạ ai nấy cũng phải kính nể.

Với độ tuổi này của Đoan Mộc Khải đếm trên đầu ngón tay chắc cũng chỉ được mấy người có thể ngồi cao như anh. Còn lại đều vẫn là thuộc hạ, nếu không thì làm cấp bậc thấp.

- các cậu tập luyện như vậy cả đời cũng không thể tiến bộ. Có phải muốn tối nay không được ăn cơm không ?

Đám lính đang tập huấn nghe xong Đoan Mộc Khải nói liền giống như vừa bị sét đánh ngang tai, cả đám bất động có người còn lo lắng giơ tay lau mồ hôi.

Ai mà không biết từ khi Đoan Mộc Khải về đây quản lý trường huấn luyện này từ một trường chỉ đứng ở top liền vượt lên đứng top đầu về việc huấn luyện. Có thể nói những đám lính từ đây được huấn luyện ra ngoài làm việc đều rất ưu tú, nếu đã là ưu tú thì nhất định phải từng trải qua huấn luyện khắc nghiệt và nghiêm khắc, đặc biệt còn cần phải một huấn luyện giỏi.

- ba ngày sau tôi muốn thấy thành tích của các cậu, nếu ai không đạt thì hình phạt các cậu nhận không phải chỉ là đơn giản như những lần trước.

Đoan Mộc Khải thường không nán lại ở trường huấn luyện lâu. Hôm nay cũng vậy anh chỉ để lại vài câu nói với đám lính rồi rời đi.

~ bệnh viện Thác Lâm

Phía xa từ cổng lớn bệnh viện xuất hiện một cô gái mặc chiếc áo sơ mi trắng phối với váy xoè màu đen, cả gương mặt và thần thái đều toát lên sự thanh thuần và nhẹ nhàng của một thiếu nữ.

Cô gái từng bước tiến về phía xe của Đoan Mộc Khải, vừa nhìn thấy anh liền nở nụ cười.

- xin lỗi lại phải để anh chờ.

Cô gái này không ai khác là Trần Tuệ Nhiên, cô ta tuy chỉ mới tuổi nhưng đã là trưởng khoa hồi sức - cấp cứu. Là chuyên khoa thực hiện các kỹ thuật cấp cứu một cách nhanh chóng trong các trường hợp tai nạn, thương tích, các bệnh cấp tính (ngộ độc, dịch bệnh) và mọi trường hợp nguy kịch do tuyến dưới hoặc ngoại viện chuyển đến. Trần Tuệ Nhiên có thân hình chuẩn như người mẫu mà mọi cô gái điều mơ ước, với số đo ba vòng -- và chiều cao m.

Người xung quanh nhìn thấy cũng đoán biết họ là tình nhân của nhau bởi vì từ tướng mạo đến khí chất đều rất ưu tú, hơn hẳn người thường. Có thể nói là trai tài gái sắc, trời định sinh ra là cho nhau.

Người đi qua kẻ đi lại chỉ mãi ngắm nhìn đôi nam nữ thanh tú này mà thôi.

- lên xe đi, anh đưa em đi ăn !

Chap

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio