Dương Thần

chương 70: gia tộc

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sương mù tan đi, mặt trời chiếu những tia nắng rực rỡ xuống mặt đất. Buổi sánh mùa xuân tràn ngập ánh nắng ấm áp vô cùng làm người ta cảm giác được sự hưng phấn sảng khoái của tinh thần.

Lúc này, tại Chính phủ Võ Ôn Hầu, bây giờ hiện đang là lúc ăn điểm tâm.

Bữa sáng hết sức thịnh soạn, ngoài mười đĩa hoa quả và điểm tâm được làm vô cùng khéo léo còn có cháo tổ yến, cháo nhũ mạch, chè hạt sen, mật ong điều nhũ…, hơn mười loại cháo dưỡng sinh khác nhau.

Sau món cháo chính là mấy món hầm đựng trong một chén nhỏ bằng nắm tay, nào là gà núi hầm, thịt dê ngũ vị hầm, óc cá diếc hầm… hơn mười món hầm khác nhau giúp bồi bổ nguyên khí, điều hòa tinh thần, tẩm bổ nội tạng.

Nhưng những loại bánh ngọt và những chiếc bánh bao đầy hương thơm của khoai của lúa vừa được làm xong mới là thức ăn chính. Chúng được trang trí thành cánh hoa trong những cái đĩa được lau chùi sạch sẽ. Mùi thơm của thức ăn hòa vào nhau mang đến mùi thơm thoang thoảng của hương hoa. Không cần ăn chỉ cần ngửi thôi cũng đã thấm vào lòng người rồi.

Để chuẩn bị một bàn thức ăn như vậy, đầu bếp thị nữ, ba bốn mươi người ở Chính phủ Hầu phủ đã phải dậy từ canh ba và bận rộn tới hừng đông mới xong.

Lúc này, Triệu phu nhân sau khi dùng Tuyết liên Tiên ngao trà súc miệng xong thì ngồi xuống vị trí của mình để ăn bữa sáng. Bên người một đám nha hoàn thị nữ thì cung kính hầu hạ.

Mỗi ngày vào giờ này mới ăn sáng là tập quán và kiên trì nhiều năm sống tại Triệu gia ở phương Nam dưỡng thành. Triệu phu nhân là chủ nhân trong Hầu phủ nên cũng đem sự xa hoa, sự sang trọng và những nguyên tắc của thế gia phương Nam tới áp dụng ở Hầu phủ.

Trước giờ đều là Triệu phu nhân một mình mình dùng bữa nhưng mà hôm nay lại có một người ngồi đối diện với nàng để cùng nhau ăn sáng.

Người đàn bà này mặc áo choàng màu đỏ, trên đầu cài ngọc màu xanh, tuổi ước chừng ba bốn mươi tuổi và đương nhiên cũng là một quý phụ.

- Tỷ tỷ, ngươi cũng quá tiết kiệm đó. Bữa ăn sáng mà tổng cộng chỉ có ba mươi sáu món điểm tâm, cháo và canh. Phải biết rằng tỷ phu hiện nay đã là Thái Sư đương triều, chỉ dưới một người mà ở trên muôn vạn người. Ngươi cũng không thể mất thể diện chứ.

Quý phụ nhân này tinh tế uống một ngụm cháo tổ yến do nha hoàn bưng tới, nhìn đồ ăn sáng trên bàn, cười nói:

- Triệu thị chúng ta là danh gia vọng tộc trong vòng mấy trăm năm nay từ thời tiền triều Đại Chu tới thời Đại Kiền hiện nay. Hơn nữa vào thời khai quốc đã đi theo Thái Tổ Đại Kiền nên có công trạng rực rỡ. Lão Thái Quân nhà chúng ta một bữa ăn sáng cũng phải có năm mươi món ăn các loại từ cháo, điểm tâm và canh. Mà địa vị hiện nay của tỷ tỷ cũng không kém so với Lão Thái Quân nhưng dùng cơm thì lại tiết kiệm hơn đó.

- Tỷ phu ngươi không thích xa hoa. Lấy sự đơn giản để trì gia để làm gương cho bá quan triều đình. Ta là chính thê của hắn nên cũng phải vì hắn mà quản lý cái nhà này không để cho người ngoái nói này nói nọ sau lưng được.

Triệu phu nhân nói.

- Lấy sự đơn giản để trì gia thì không sai, nhưng thế thì chẳng phải là mất cả thể diện ư.

Quý phụ nhân cười. Sau đó sắc mặt bỗng trở nên âm trầm:

- Tỷ tỷ, có phải âm hồn con tiện nhân nọ còn chưa tan phải không? Nghiệt chủng nàng ta sinh ra đã bắt đầu vùng đứng. Sớm biết thế này thì lúc đầu ngươi tàn nhẫn một chút đem nghiệt chủng đó giết đi là xong.

- Muốn vùng đứng ư, dù muốn cũng không được. Ngươi không phải mang theo Triệu Hàn tới đây sao? Lấy khả năng của Triệu Hàn chẳng lẽ còn không khống chế được tiểu nghiệt chướng kia sao?

Triệu phu nhân thản nhiên nói:

- Chỉ có điều là ta cũng nhìn nhầm hắn. Vốn tưởng rằng tiểu nghiệt chướng chỉ có biết đọc sách nhưng không nghĩ đến rắng hắn lại muốn rục rịch ngóc đầu dậy. Nhưng đây cũng chẳng phải chuyện lớn gì cả. Cho dù có dọn ra ngoài Hầu phủ thì lại càng không thể thoát khỏi lòng bàn tay của ta. Dù gì bên trong Hầu phủ, ta còn nhiều thứ làm không có thuận tiện.

- Tử Ngọc, ngươi chờ liên lạc của Triệu Hàn đem nhất cử nhất động của tiểu nghiệt chướng kia báo lại cho ta biết.

Triệu phu nhân tiếp theo đó phân phó một nha hoàn, kẻ đã từng hầu hạ và giám sát Hồng Dịch, nha đầu Tử Ngọc.

- Bản lĩnh của Triệu Hàn trong đám hộ vệ tử sĩ ở Triệu gia chúng ta mặc dù không được tính là đứng hàng đầu nhưng cũng nổi bật. Có hắn trông chừng tiểu nghiệt chướng kia thì vô cùng đáng tin cậy.

Quý phụ nhân nói:

- Nghe nói sớm tinh mơ hôm nay, khi trời còn chưa sáng rõ thì tên nghiệt chướng kia đã dọn ra ngoài. Hắn thế mà cũng thông minh đấy nhưng chỉ tội thông minh không được lâu nữa.

- Phu nhân, không tốt rồi!

Đúng lúc này, Hoàng Ngọc bỗng nhiên cuống quít chạy vào.

- Chuyện gì làm ngươi kinh hãi vậy hả. Thật không có phép tắc gì hết. Chờ hình phòng đến phạt ngươi mười cái vả vào miệng.

Triệu phu nhân nhướng mày quát.

- Phu nhân tha đánh. Mới vừa rồi phủ doãn Ngọc Kinh sai nha dịch tới đây nói rằng Triệu Hàn của Hầu phủ chúng ta cướp tiền bạc của chủ nhân rồi lại hành hung chủ nhân bị hộ vệ của Trấn Nam công chúa bắt tại chỗ giờ đang bị giam vào đại lao và đã xử xong rồi. Triệu Hàn hắn bị xử phải lưu đày ba nghìn dặm tới biên với lại phải đeo mai lên người bởi vì là nô dịch.

- Phu nhân tha đánh. Mới vừa rồi phủ doãn Ngọc Kinh sai nha dịch tới đây nói rằng Triệu Hàn của Hầu phủ chúng ta cướp tiền bạc của chủ nhân rồi lại hành hung chủ nhân bị hộ vệ của Trấn Nam công chúa bắt tại chỗ giờ đang bị giam vào đại lao và đã xử xong rồi. Triệu Hàn hắn bị xử phải lưu đày ba nghìn dặm tới biên với lại phải đeo gông lên người bởi vì là nô dịch.

- Cái gì! Ngươi nói lại lần nữa!

Triệu phu nhân đột ngột đứng dậy. Hoàng Ngọc bẩm lại một lần nữa.

- Phản! Phản! Tiểu nghiệt chủng kia nhất định là phản rồi. Hắn lấy đâu ra năng lực lớn như vậy!

Quý phụ nhân hét lên:

- Tỷ tỷ, ngươi viết cho phủ Ngọc Kinh mộ bức thư đem Triệu Hàn ra ngoài là được. Chắc chắn là do tiểu nghiệt chủng kia hãm hại. Chúng ta sau tới lật lại án cách cái danh cử nhân của hắn đi thì việc thu thập hắn sẽ dễ như trở bàn tay.

- Tứ ngọc các ngươi đến đại lao xem Triệu Hàn thế nào. Đi nhanh về nhanh rồi bẩm báo tình hình cho ta.

Triệu phu nhân ngồi xuống ngoảnh đầu lại nói:

- Muội muội à, nơi này là Ngọc Kinh chứ không phải là phương Nam. Hơn nữa chuyện này lại có liên quan tới Trấn Nam công chúa nên có lật lại bản án thì dính dáng đến hai nhà hào môn chúng ta phải đi kiện tụng vậy thì lập tức sẽ gây kinh hãi tới triều đình và dân chúng, thậm chí còn ảnh hưởng đến bang giao giữa Thần Phong cùng Đại Kiền. Nên không thể làm ẩu được.

Một lát sau, tứ ngọc trở về bẩm báo:

- Triệu Hàn ở bên trong đại lao đã cắt gân tay gân chân, lưỡi cũng bị tiện đứt lại còn phải chịu trọng hình nên không nói được nữa. Khi chúng nô tỳ tới thì hắn đã hấp hối, thần trí mơ hồ không hỏi được điều gì cả.

- Cái gì?

Triệu phu nhân nghe xong thì hất mạnh cái bàn khiến đồ ăn, chém bát trên đó rơi hết xuống đất vỡ tan tành.

…………………………………………� �……

- Ân chủ, tiểu lão nhi giờ mới biết được sự lợi hại của quan phủ. Ăn một trận đánh như thế thì cho dù là tiểu lão nhi còn không chịu được chứ đừng nói là tên Triệu Hàn kia đã bị trọng thương. Gân tay, gân chân và cả lưỡi bị cắt đứt đã mất rất nhiều máu giờ lại còn thêm trận đòn ý nữa. Ta đoán chừng hắn chưa đi lưu đày ba nghìn dặm đã bị chết trong lao rồi.

Ngoại thành, trong một căn nhà thanh tịnh ở Ngọc Kinh quan.

Cả Ngọc Long sơn đều là địa bàn của Ngọc Kinh quan. Hàng năm có rất nhiều người tới dâng hương, bái thần, ngắm cảnh nên Ngọc Kinh quan đã cho xây rất nhiều nhà cho thuê kiếm chút bạc để cho người nhà của những vị quan lớn nhiều tiền ở lại.

Hồng Dịch bỏ tiền ra thuê chỗ này là chỉ để ở tạm thời. Một là nơi này có cảnh sơn thủy rất đẹp và hai là các đạo sĩ bên trong Ngọc Kinh quan thì cao thủ nhiều như mây nên dù có xảy ra chuyện gì cũng có được sự bảo vệ.

Trầm Thiết Trụ tay cầm thiết côn đang đứng giữa sân hưng phấn diễn luyện một tư thế. Đó là một chiêu trong “Ngưu Ma Đại Lực quyền”

Người hắn cao mười thước đã cường tráng như trâu, tay lại cầm thiết bổng thì trông giống như một Kim Cương lực sĩ.

Mà Tiểu Mục đang ở trong phòng thu dọn đồ đạc.

Trầm Thiên Dương đứng phía sau Hồng Dịch xem hắn múa từng chiêu từng thức “Ngưu Ma Đại Lực quyền” để cho Trầm Thiết Trụ nhìn.

Một gia tộc đơn giản cứ như vậy mà tạm thời hình thành.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio