Bên trong gian nhà không hề có cửa nẻo gì nhưng Phạm Thiên liền đi tới một lần nữa tung chưởng đánh vỡ bách tường vốn đã mục nát và nhìn thấy một bóng người ở bên trong.
Vô Nhai Tử
Đẳng cấp:
Phạm Thiên nhìn thấy người này tuổi tác đã cao nhưng mặt như quan ngọc râu tóc đen nhanh không một sợi nào chuyển bạc, phong thái lãng nhiên, thần tình nhàn nhã.
Phạm Thiên quan sát đẳng cấp của Vô Nhai Tử đã có thể sánh ngang với Võ Linh rồi nhưng thông qua khí tức trên người thì lại chỉ ngang ngửa với Trương Tam Phong mà hắn gặp lần đầu tiên.
Điều đó có nghĩa là Vô Nhai Tử còn chưa thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên như Trương Tam Phong. Trong người hắn có năm công lực tinh thuần nhưng thân lại mang thương thế nặng nề nên tu vi đình trệ không tiến.
Nói chính xác ra trong Tiêu Dao tam lão Phạm Thiên cảm thấy không có người nào đạt tới cảnh giới Tiên Thiên cả.
Vô Nhai Tử thì bị ám hại mà bị thương, Thiên Sơn Đồng Mỗ thì bị Lý Thu Thủy khiến cho tổn thương kinh mạch trong lúc luyện công mà trở thành một đứa trẻ. Còn ngược lại Lý Thu Thủy lại gặp phải tâm chướng khi biết Vô Nhai Tử không yêu mình hơn nữa còn bị hủy dung nên cũng không thể bước ra bước cuối cùng.
Xét cho cùng thì trong thế giới này Phạm Thiên nghĩ chỉ có Vô Danh Tảo Địa Tăng ở Thiếu Lâm Tự là đạt tới cảnh giới Tiên Thiên mà thôi.
Phạm Thiên tiến vào bên trong gian mật thất thì Vô Nhai Tử liền mừng rỡ nói:
- Thì ra là một thiếu niên phong thần tuấn lãng, tốt, tốt lắm!!
Phạm Thiên biết tiêu chuẩn chọn môn đồ của phái Tiêu Dao đầu tiên chính là coi trọng dung mạo nên khi Hư Trúc tiến vào trong lòng Vô Nhai Tử mới tràn đầy thất vọng khi thấy một tên tiểu tăng mặt mày xấu xí.
Khuôn mặt của Phạm Thiên chính là do hắn lấy khuôn mặt của tiền kiếp làm chuẩn sau đó chỉnh sửa tới mức hoàn mỹ nhất có thể nên thừa sức đáp ứng tiêu chuẩn của Tiêu Dao Phái.
- Ta đã chờ đợi suốt mấy chục năm, nay cuối cùng đã chờ được người như ngươi. Hài tử, mau tiến tới gần đây.
Phạm Thiên đi tới trước mặt thì thấy Vô Nhai Tử toàn thân được buộc dây thừng treo lơ lửng trên không, hắn biết làm như vậy là để ổn định thương thế cho Vô Nhai Tử.
Vô Nhai Tử quan sát Phạm Thiên một lát sau đó càng nhìn càng hài lòng. Nếu không phải Phạm Thiên biết Vô Nhai Tử chỉ là đang đánh giá ngoại hình của mình theo tiêu chuẩn thu đồ của phái Tiêu dao thì có lẽ còn tưởng hắn có ý đồ gì không bình thường.
- Ngươi đã phá giải Trận Lung Cục do ta bày ra ư?
Phạm Thiên nghe Vô Nhai Tử hỏi thì liền đáp:
- Tiểu tử đối với kỳ đạo không tinh thông nhưng từ lâu nghiên cứu trận pháp chi đạo nên may mắn giải được thế cờ do tiền bối bày ra.
Vô Nhai Tử tuổi đã gần trăm Phạm Thiên cho dù tính tuổi của cả hai đời lẫn thời gian ở trong phó bản cũng chỉ mới hơn năm mươi nên gọi hắn một tiếng tiền bối cũng là phải thôi.
- Bất kể ngươi dùng cách gì để phá cũng đủ chứng minh ngươi tài trí hơn người. Hơn nữa dung mạo lại tuấn tú, cực kỳ phù hợp với tiêu chuẩn của phái ta. Ngươi hãy mau khấu đầu đi.
Phạm Thiên biết quy củ nhập môn của phái Tiêu Dao cần phải dập đầu chín cái. Hắn cảm thấy mình cần Vô Nhai Tử giúp mình thành tựu năm công lực nên cho dù có dập đầu vài cái cũng không sao.
Phạm Thiên quỳ xuống dập đầu đủ chín cái sau đó mới ngẩng đầu lên nhìn Vô Nhai Tử.
- Hảo hài tử! Hảo hài tử! Ngươi mau qua đây!
Phạm Thiên đứng dậy đi tới trước mặt Vô Nhai Tử thì Vô Nhai Tử liền đưa tay ra bắt lấy cổ tay của hắn. Phạm Thiên biết Vô Nhai Tử đang kiểm tra công lực của mình nên để mặc như vậy.
- Kỳ quái!
Vô Nhai Tử luôn miệng kêu kỳ quái.
- Đan điền của ngươi hoàn toàn mở rộng, nội khí tràn khắp cơ thể và dùng khiếu huyệt như đan điền tuyệt đối không giống như nội công thông thường.
Vô Nhai Tử nhận thấy công lực của Phạm Thiên thậm chí còn hơn xa mình nên trong lòng bắt đầu suy tính.
Một lát sau Vô Nhai Tử mới nói:
- Võ học của ngươi đã tự thành nhất đạo, thật là đáng tiếc.
Lắc đầu vài cái xong Vô Nhai Tử mới tiếp tục:
- Nhưng ta cảm thấy rằng nội công của ngươi vẫn chưa viên mãn. Nếu vậy thì hãy để cho ta giúp đỡ ngươi một lần!!
Vô Nhai Tử đưa tay ra thì Phạm Thiên liền cảm thấy một luồng hấp lực kéo mình tới. Hắn không phản kháng mà để mặc Vô Nhai Tử sai sử.
Sau đó Phạm Thiên nhận ra Vô Nhai Tử bắt đầu thi triển một tư thế ở trong Bắc Minh Thần Công và dùng tay dán lên người mình.
Một cảm giác nóng rực xuất hiện ở mệnh môn khiến Phạm Thiên lần đầu tiên biết cảm giác được truyền công.
Phạm Thiên tu luyện Vô Tự Thiên Thư vốn dĩ cực kỳ thần diệu, toàn thân cái khiếu huyệt như hóa thành những nơi chứa đựng nội kình khiến cho nội kình của hắn hùng hậu hơn rất nhiều so với những võ giả khác.
Nhưng đồng thời cùng vì vậy mà để gia tăng công lực Phạm Thiên cũng cần tới lượng lớn nội kình. Có điều Vô Nhai Tử thân mang năm tinh thuần nội lực, dù cho khiếu huyệt của hắn yêu cầu nội kình nhiều đến đâu thì Vô Nhai Tử vẫn có thể đáp ứng được.
Cảm giác khiếu huyệt của mình nhanh chóng được rót đầy nội lực thì Phạm Thiên liền phân ra tâm thần lấy ra Hồn Thạch đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Mười viên Hồn Thạch giá trị vạn KNB hiện nay đã không làm khó được hắn.
Ngay khi Phạm Thiên cảm giác được công lực của mình đã đủ năm thì hắn liền âm thầm mặc niệm:
- “Hệ thống, mau giúp ta tiến hóa võ hồn”
Phạm Thiên vừa lên tiếng thì ngay lập tức cảm giác linh hồn thăng hoa lại xuất hiện. Lúc trước hắn đã từng trải nghiệm cảm giác này một lần rồi nhưng lần này lại khác hẳn.
Tại thức hải sâu trong linh hồn của Phạm Thiên, Bổ Thiên Thạch võ hồn bắt đầu sinh ra biến hóa. Xung quanh nó phát ra thất thải quang mang, sau đó trong nháy mắt từ chính giữa viên Bổ Thiên Thạch xuất hiện một vết nứt.
Vết nứt ngày càng lan rộng, cuối cùng đã lan ra khắp viên đá.
Chỉ thấy rắc một tiếng võ hồn của Phạm Thiên đã tách ra làm bốn phần, mỗi một phần lại tiếp tục phát ra thất thải quang mang và tiến hóa.
Lúc này toàn thân Phạm Thiên như một cái động không đáy tiến hành hấp thu lấy linh khí trong trời đất. Thiên địa linh khí từ khắp nơi kéo tới khiến cho một thế giới thưa thớt linh khí như vậy lại xuất hiện linh khí hóa dịch.
Trên bầu trời một đám mây đen bắt đầu tích tụ lại và trời liền đổ mưa như trút nước.
Cây cổ bên dưới khi tiếp nhận những giọt mưa màu trắng từ trên trời rơi xuống thì bỗng nhiên bắt đầu phát triển bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Bên trong gian mật thất đã bị che kín bởi một làn sương mù trắng toát ngưng tụ lại từ thiên địa linh khí. Ở trung tâm Phạm Thiên đang đi tới giai đoạn cuối cùng của việc tiến hóa võ hồn.
“Võ hồn của ký chủ đã tiến hóa thành công”
Phạm Thiên mở mắt và thở ra một ngụm trọc khí. Lần tiến hóa võ hồn này tiêu tốn nhiều thời gian hơn hẳn so với lần trước mà hệ thống cũng không thông báo võ hồn của hắn đạt tới cấp bậc gì.
Phạm Thiên liền ra lệnh:
- “Mở ra hệ thống võ hồn”
Một giao diện quen thuộc xuất hiện trước mặt của hắn.
Võ Hồn: Hỗn Thế Tứ Hầu
Đẳng cấp: Thần phẩm
Hiệu quả:
Tăng % ngoại công
Tăng % nội công
Tăng % ngoại phòng
Tăng % nội phòng
Tăng % thể lực
Tăng % sinh lực
Thiên phú:
Thần Hồn (thần cấp)
Tụ Linh (thần cấp)
Hỗn Thế (thần cấp)
Sở hữu thần phẩm võ hồn gia tăng gia tăng ngộ tính.
Hỗn Thế Tứ Hầu sinh ra từ thiên địa có thể tự động hấp thu thiên địa linh khí mà tu luyện
Không trong ngũ hành, ra ngoài tam giới, thủy hỏa bất nhập, vạn tà bất xâm.
Võ hồn mỗi một lần tiến hóa đều mang lại một thiên phú mới, ba lần tiến hóa võ hồn Phạm Thiên nhận được loại thiên phú và đẳng cấp của thiên phú sẽ dựa vào phẩm chất của võ hồn.
Phạm Thiên chưa bao giờ nghe nói tới thần cấp võ hồn nhưng hắn biết là nó chắc chắn cực kỳ khủng.
Theo một số cổ tịch giảng lại thì võ hồn khi vượt qua cửu phẩm sẽ được gọi là thánh cấp võ hồn. Thần cấp võ hồn chắc hẳn phải mạnh hơn nhiều so với thánh cấp võ hồn.
Cách để phân biệt thánh cấp võ hồn và cửu phẩm võ hồn đó chính là dựa vào thiên phú của nó.
Đạt tới thánh cấp, võ hồn sẽ sở hữu một loại thiên phú thần thông đặc biệt. Loại thần thông được diễn sinh từ võ hồn cực kỳ lợi hại, thậm chí có những loại thần thông sánh ngang với Thiên Cấp võ kỹ uy năng mạnh mẽ.
Phạm Thiên kiểm tra võ hồn thì hắn phải hít một hơi khí lạnh sau một hơi khi nhìn thấy thiên phú thần thông của hắn.
Hắn không chỉ sở hữu một thiên phú thần thông mà là tới bốn cái!!!!
- ------☆☆☆☆-------