Hỗn Thế Tứ Đại Thần Hầu gồm có bốn con, mỗi một con lại tương đương với một võ hồn riêng biệt đem lại cho Phạm Thiên một loại thần thông.
Di Tinh Hoán Đẩu: Có thể hoán đổi vạn vật trong với nhau.
Tiên Tri: Liệu địch tiên cơ, tiến hành phản kích.
Di Sơn Đảo Hải: Gia tăng sức lực lên gấp nhiều lần
Thông Thiên Độn Địa: Có thể thông thiên độn địa, không nơi nào là không tới được.
Mỗi một loại thần thông này đều có khả năng cực kỳ thần kỳ. Tiên Tri có thể giúp hắn đoán trước hành động của đối phương từ đó dễ dàng tránh né phản kích. Di tinh hoán đẩu có thể hoán đổi hai vật, thậm chí là bản thân Phạm Thiên tạo thành hiệu quả giống như là thuấn di vậy.
Di Sơn Đảo Hải giúp cho Phạm Thiên đạt được lực lượng to lớn để tiến hành đối địch. Thông Thiên Độn Địa thì đem lại cho hắn khả năng tiềm hành tẩu thoát dễ dàng.
Đương nhiên mỗi một loại thần thông đều yêu cầu một lượng lớn hồn khí để có thể thi triển. Nếu muốn thi triển cả bốn loại thần thông thì cho dù Phạm Thiên nội kình hùng hậu cũng khó lòng mà duy trì được.
Phạm Thiên võ hồn đã tiến hóa thành công, lúc này nội kình toàn thân hắn đã căng tràn nên kinh mạch ẩn ẩn có cảm giác được đả thông.
Nội kình như nước lũ đả thông toàn bộ kinh mạch khiến cho thể nội Phạm Thiên tự thành một tiểu chu thiên. Lúc này Phạm Thiên như nước chảy thành sông bước chân vào cảnh giới Tiên Thiên.
Võ hồn từ trong thức hải thoát ra ngoài dung nhập vào thân thể của Phạm Thiên và phát ra hồn lực dần đồng hóa nội kình trở thành hồn khí.
Trên đầu Phạm Thiên xuất hiện hư ảnh của bốn con dị hầu khiến cho thiên địa dường như ngưng tụ lại. Một lát sau đó hư ảnh mới dần biến mất và hắn đã chuyển hóa thành công một phần nội kình thành hồn khí.
Lúc này hắn đã chính thức đột phá nhất tinh Võ Linh!!!
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: (%)
Cảnh giới: Nhất tinh Võ Linh
Lực Đạo:
Nội Kính:
Thể Phách:
Cân Cốt:
Ngộ Tính:
Võ hồn: Hỗn Thế Tứ Hầu (Thần cấp)
“Chúc mừng ký chủ đã đột phá Dung Hồn Cảnh, ký chủ nhận được điểm tích lũy”
Đối với Phạm Thiên hiện giờ vạn điểm tích lũy không còn là con số quá lớn nữa nhưng tính ra cũng là một số tiền không nhỏ.
Sau khi kiểm tra xong thông tin của mình thì Phạm Thiên liền có cảm giác ngứa ngáy muốn thử xem chiến lực của mình lúc này. Nhưng sau đó nghĩ lại tình hình hiện giờ có chút không tiện nên lại thôi.
Phạm Thiên nhìn qua Vô Nhai Tử ở bên cạnh đã cực kỳ kinh hãi khi chứng kiến cảnh tượng trước mắt mình.
Phạm Thiên lúc này mới một lần nữa quỳ xuống khấu đầu nói:
- Đa tạ sư phụ đã giúp ta luyện thành thần công!
Vô Nhai Tử vốn đang hoảng sợ nhưng sau đó thấy Phạm Thiên cung kính quỳ trước mặt mình thì liền mỉm cười.
Phạm Thiên ngẩng đầu lên nhìn vị sư phụ mới nhận của mình lúc này đã không còn giữ được vẻ trẻ trung như trước mà khuôn mặt đã trở nên nhăn nheo, mái tóc bạc trắng như một lão già gần đất xa trời.
Phạm Thiên thầm thở dài một tiếng, không phải là hắn không muốn cứu giúp Vô Nhai Tử, thực chất thương thế của Vô Nhai Tử cũng không phải là quá nặng.
Tại Thiên Thế đại lục cũng không thiếu những loại đan dược chữa trị được cho Vô Nhai Tử nhưng vấn đề là tuổi tác của hắn đã quá cao rồi.
Thiên Sơn Đồng Mỗ thân là đại sư tỷ trong Tiêu Dao tam lão năm nay đã tuổi thì Vô Nhai Tử ít nhất cũng phải khoảng tuổi. Lúc trước hắn giữ được tuổi trẻ hoàn toàn là nhờ vào phương pháp trú nhan trong công pháp phái Tiêu Dao.
Nhưng loại phương pháp trú nhan dưỡng sinh này liên quan mật thiết đến công lực của bản thân. Vô Nhai Tử nay đã hy sinh công lực để thành tựu thần công cho Phạm Thiên thì cũng khiến cho sinh mệnh mất đi cái chèo chóng mà nhanh chóng trôi qua.
Phạm Thiên dù cho có chữa được thương thế cho Vô Nhai Tử thì hắn cũng sẽ chết vì tuổi già sức yếu mà thôi.
Đối với người đã hy sinh tính mạng vì mình thì một cái dập đầu có đáng là bao.
- Hảo hài tử! Hảo hài tử!!
Vô Nhai Tử lại phát ra hai tiếng vui sướng và sau đó lấy ra chiếc nhẫn ở trên tay trái ra đưa tới trước mặt Phạm Thiên.
- Đây là Thất Bảo Chỉ Hoàn, tín vật của chưởng môn phái Tiêu Dao. Đồ nhi ngoan, nay ta truyền lại ngôi vị chưởng môn cho ngươi.
Phạm Thiên đưa tay ra nhận lấy Thất Bảo Chỉ Hoàn từ bàn tay đang run rẩy của Vô Nhai Tử và đeo vào tay mình.
Vô Nhai Tử nói tiếp:
- Ngươi giờ đã trở thành đệ tử thứ ba của ta, người bên ngoài kia là Tô Tinh Hà, chính là đại sư huynh của ngươi. Ta đã không còn sống được lâu nữa rồi, ta muốn ngươi hãy đi tìm và giết tên phản đồ Đinh Xuân Thu để báo thù cho ta.
Phạm Thiên liền đáp:
- Sư phụ yên tâm, ta nhất định sẽ đem thủ cấp của Đinh Xuân Thu về cho ngài.
Vô Nhai Tử mừng rỡ nói:
- Đến cuối đời ta lại nhận được một tên đồ đệ ngoan như ngươi quả là lão thiên không tuyệt đường của ta! Đồ nhi, ngươi tên họ là gì?
Phạm Thiên đáp:
- Ta họ Phạm, tên chỉ có một chữ Thiên.
Vô Nhai Tử nói:
- Thiên nhi, ngươi mặc dù võ công đã thành nhất phái nhưng võ công phái Tiêu Dao của ta cũng không thể hoang phế. Ngươi hãy theo chỉ dẫn trên bức tranh này tới Vô Lượng Sơn tìm kiếm võ học mà ta tàng trữ ở đó mà học.
Vô Nhai Tử nói xong câu này thì liền trút xuống hơi thở cuối cùng sau đó cả người đổ về phía trước. Phạm Thiên nhanh tay đỡ lấy Vô Nhai Tử sau đó cắt bỏ dây thừng hạ thi thể của Vô Nhai Tử xuống đất.
Phạm Thiên sau đó bước ra ngoài để gọi Tô Tinh Hà vào trong, Tô Tinh Hà nhìn thấy Thất Bảo Chỉ Hoàn trên tay Phạm Thiên thì liền minh bạch sư phụ mình đã truyền lại chức chưởng môn cho hắn.
Phạm Thiên nắm tay Mộc Uyển Thanh tiến vào bên trong thấy Tô Tinh Hà đang quỳ bái trước di hài của Vô Nhai Tử thì thở dài một tiếng.
Tô Tinh Hà lúc sau mới quay ra dập đầu dưới chân Phạm Thiên:
- Đệ tử Tô Tinh Hà, bái kiến chưởng môn.
Phạm Thiên liền đưa tay đỡ Tô Tinh Hà dậy và nói:
- Đại sư huynh không cần đa lễ, hiện giờ sư phụ đã quy thiên. Nên ta cần phải nhanh chóng lên đường tới Tinh Túc Hải để lấy đầu tên phản đồ Đinh Xuân Thu về tế bái sư phụ.
Tô Tinh Hà luôn miệng hô phải và bắt đầu khóc lóc:
- Chưởng môn sư đệ nói phải, sư huynh ta bất tài nhưng cũng có mấy tên đệ tử có danh tiếng trên giang hồ. Có thể làm trợ lực cho chưởng môn sư đệ đi giết Đinh Xuân Thu.
Phạm Thiên liền nói:
- Sư huynh không cần phải làm vậy, ta sẽ tự mình đi giải quyết việc này. Xin sư huynh ở nhà lo hậu sự cho sư phụ tử tế, ta sẽ nhanh chóng mang thủ cấp của Đinh Xuân Thu trở về.
Phạm Thiên nếu như đã hứa với Vô Nhai Tử rằng sẽ giết Đinh Xuân Thu thì hắn sẽ không nuốt lời.
Cùng Tô Tinh Hà cáo từ thì Phạm Thiên liền cùng Mộc Uyển Thanh dự định đi về hướng Tinh Túc Hải ở phía đông.
Nhưng trước hết hắn cần phải quay trở về Vạn Kiếp Cốc tìm Cam Bảo Bảo và Chung Linh trước đã.
Lúc trước không dẫn theo hai mẹ con nàng là bởi vì Phạm Thiên lo rằng Mộc Uyển Thanh sẽ phản ứng dữ dội mà bỏ đi. Bây giờ Mộc Uyển Thanh đã chấp nhận Phạm Thiên rồi nên hắn lập tức sử dụng tấm Tỏa Linh Lệnh để thu phục nàng.
Một khi Tỏa Linh thành công thì Phạm Thiên không còn lo tới việc Mộc Uyển Thanh sẽ ghen nữa nên liền quay trở về Vân Nam.
Lần này trở về Phạm Thiên muốn tiết kiệm thời gian nên đã cùng Mộc Uyển Thanh cưỡi tiểu Xích chạy về.
Tốc độ của tiểu Xích vượt xa ngựa bình thường, đặc biệt là đẳng cấp càng cao tốc độ của nó cũng sẽ càng tăng cao nên chỉ mất có một ngày Phạm Thiên và Mộc Uyển Thanh đã quay trở về tới bờ sông Lan Thương rồi.
- Phu quân, ta muốn quay trở về tìm con ngựa Hắc Mân Côi của mình. Nó theo ta đã lâu nên ta không muốn bỏ nó lại.
Phạm Thiên nghe vậy thì liền đáp:
- Nếu vậy nàng hãy trở về tìm Hắc Mân Côi trước đi, sau đó hãy ở lại đó chờ ta tới.
Nói xong hai người liền tách ra, Mộc Uyển Thanh trở về nhà tìm Hắc Mân Côi còn Phạm Thiên thì tiến vào bên trong Vạn Kiếp Cốc.
Phạm Thiên đi tới cửa Vạn Kiếp Cốc thì bỗng nhiên dừng chân lại.
- Hiện giờ có dịp sao mình không thử uy lực của thần thông nhỉ?
Vừa nghĩ liền làm, Phạm Thiên lập tức vận dụng thần thông Thông Thiên Độn Địa khiến cho toàn thân hắn như hòa vào làm một với thiên địa.
Phạm Thiên cảm thấy vạn vật xung quanh mình giống như có một sự kết nối đặc biệt nào đó. Hắn thử cúi người xuống thì toàn thân đã chìm vào trong mặt đất.
Ở dưới lòng đất Phạm Thiên lại có thể quan sát được mọi việc xung quanh mà không phải là mù mịt không thấy gì.
Phạm Thiên đạp nhẹ một cái thì thân thể hắn liền lướt đi trong lòng đất, trong chốc lát đã tiến vào bên trong Vạn Kiếp Cốc.
- ------☆☆☆☆-------