- Tiểu Hi! Anh về rồi đây!
- Anh hai, anh về trễ quá đó, anh có biết mọi người đang đợi chờ anh không? Tiểu Hi cáu quắt, quát anh hai của cô, cô có vẻ đang rất tức giận, nhưnh vẻ tức giận này rất đáng yêu!
- Anh xin lỗi, do công ty bận họp!
- Gia Hi, anh có mệt lắm không? Ngồi nghỉ một chút nhé! Mộc Mộc lo lắng và lên tiếng!
- Cảm ơn em Mộc Mộc, anh không sao đâu, đừng lo!
Hi hi! Mộc Mộc cười đầy mãn nguyện, hai má cô hồng hào, từ tận thâm tâm cô cảm thấy thật ấm áp! Đó có vẻ không phải là nụ cười dành chi tình bạn!
- Anh hai anh thay đồ đi tắm mau! Nhanh lên! Tiểu Hi giục giã anh hai!
- Mời mọi người!
- Woa! Ngon quá! Tiểu Hi đều là cậu làm hết sao!
- Um! Mình lo lắng chết, sợ các cậu không hợp mùi vị!
- Ngon lắm đấy Tiểu Hi! Nhã Giao lên tiếng!
- Mà! Mọi người nè, hay chúng mình chơi một trò chơi đi! Niên Vũ đề nghị
- Trò gì vậy Đại Thịnh?
- Mỗi người sẽ hỏi một câu, người kia phải trả lời thành thật, không được nối dối! Niên Vũ giải thích luật chơi cho mọi người!
- Anh nghĩ chúng tôi là con nít hay sao mà chơi trò đó!
- Mình nghĩ trò đó cũng hay mà! Mộc Mộc khen ngợi hết lời, cô cũng rất có hứng thú với trò chơi này!
- Nếu Mộc Mộc đã lên tiếng thì.....tôi nghĩ cũng được! Cảnh Vương liền” đổi trắng thay đen”, cậu ấy hơi cứng họng!
- Được rồi! Mọi người cùng nhất trí phải không, chơi thôi!
- Bắt đầu rút thăm nhé!
- Đại Thịnh, cậu đã chuẩn bị hết rồi à!
- Um, em đã chuẩn bị hết rồi anh Gia Gi, em muốn được chơi trò chơi này “ với mọi người”
- “Mình muốn được chơi trò này với các cậu”
- Hư! Tự nhiên đau đầu quá! Trong đầu Đại Thịnh xuất hiện một hình ảnh ngày xưa, đầu cậu nóng lên, cứ như sắp nổ tung, không muốn nhớ nhưng những hình ảnh vẫn tràn ra ngoài!
- Đại Thịnh! Cậu không sao chứ? Tiểu Hi lo lắng!
- Không sao đâu Tiểu Hi, mình chỉ thiếu ngủ chút thôi! Chúng mình chơi nhé!
- Gia Hi đâm chiêu nhìn Đại Thịnh,,nhíu mày lại, biểu hiện cơ mặt rất phong phú, cậu ấy nhìn chằm vào Đại Thịnh, miệng lẩm bẩm một vài câu! Có lẽ cậu ấy rất quan tâm đến chuyện này!