-Aaaaa....!!!
Tiếng hét vang trời làm cả con ngõ được dịp “ kinh thiên động địa” một phen.
Con bé tên An ngồi nhẩm tính số tiền mà nó phải đặt cọc trước tháng thuê nhà sắp tới. Oimeoi,.,
- Tiền thuê nhà k/tháng
- Tiền điện k
-Tiền nước k
......
..........bla bô lô
- Chưa hết, tất cả đều được nhân ba tháng.
Lẩm bẩm tính một loạt số tiền vừa phải trả cho bà chủ khó tính “ xuênh đoẹp“. An kêu thầm trong lòng vì số tiền tích góp từ đầu năm đến giờ của nó đi tong. Viêm túi nghiêm trọng, thế là một tuần tới nó sẽ phải ăn mỳ gói trừ thay cơm.
Xong xuôi mọi việc, con bé ngồi vắt chân chữ ngũ, dẩu cái môi lên ngồi tra mạng xem có quán nào đang tuyển nhân viên để nó vào làm.
Đây rồi, nhỏ An phát “tét” một cái vào đùi, công việc này đối với nó dễ như trở bàn tay, một cái là bồi bàn, một cái là rửa bát thuê. Ố la la, thế là tháng hè này nó có việc rồi.
Tranh thủ tháng này nó phải kiếm đủ tiền đón học phí cho năm cuối cấp của nó mới được- Nó nghĩ thế.
Nghĩ đến ba nó ở nhà, nó lại càng có thêm động lực để làm việc, nhỏ An trù tính hết rồi, làm xong tháng hè này nó sẽ vô tư mà có đủ tiền đóng học không phải lo xin tiền ba nó nữa. Nhưng nó lại đang lo cái vấn đề trường mới, nghe lời ba nó lắm nó mới chuyển đến đây sống và ăn học. Nghe nói ở cái đất Hà thành này trường thì nổi tiếng là toàn học sinh giỏi nhưng con nhà nghịch ngợm phá phách cũng không phải là ít, nghĩ vậy con nhỏ lại bỗng nhiên rùng mình. Nhưng với cái IQ đỉnh ở trường cũ, nó có thể vững tin vào trường mới mà không chút khó khăn gì.
Khoái chí nó cứ ngơ ngơ như bò đeo nơ mãi không thôi...
Suy nghĩ viển vông một hồi. Ngước lên đồng hồ mới thấy suýt soát giờ rồi. Con bé mới vội vàng chạy cong mông lên đi xin việc...