Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình

chương 1567: em là tiểu tình ca của anh (135)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhưng, cậu ấy lại cùng Thời Niệm Ca…?!

Hai đứa trẻ này không có chút liên quan nào sao lại quen nhau? Từ trước đến nay dường như nhà họ Thời và nhà họ Tần chưa từng hợp tác, cho dù có cũng chỉ liên quan đến những công ty con thôi, tuyệt đối chưa từng có hợp tác quan trọng nào, nhưng hai đứa trẻ lại…

“Ba, trước đây bọn con học chung, bây giờ lại cùng học y khoa.” Thời Niệm Ca phá vỡ sự im lặng, nhưng ngầm thông báo cho ông, bởi vì bình thường ông và mẹ quá bận, không quan tâm đến cô, nhiều nhất cũng chỉ là những lời hỏi han, thật ra rất nhiều chuyện cô không thể tâm sự với họ, cho nên ngay cả trung học cô có những người bạn nào họ cũng không biết.

Đổi lại những phụ huynh khác, con mình học chung với con trai nhà họ Tần, họ đã sớm nhớ rõ, chỉ là ba Thời không hề hay biết.

Cho dù ông từng nghe nói, nhưng chắc chắn chưa từng để tâm ghi nhớ.

“Cho nên?” Ba Thời cảm thấy cảnh này dường như không nể mặt nhà họ Đường lắm, nhưng trước mắt là người nhà họ Tần, nhất định phải nể mặt họ, chỉ có thể hỏi: “Niệm Niệm, con và Tần…”

“Bác Thời, nghe nói người và bác gái về nước, bên hội sinh viên hơi nhiều việc, hai hôm nay cháu chưa kịp đến chào hỏi hai người, hôm nay nghe nói bác trai đến khách sạn Tần Thị dùng bữa, sợ nhân viên sơ suất, cho nên vội vàng đến đây, ngại quá, cháu chưa chuẩn bị gì cả, hôm khác nhất định sẽ chuẩn bị cho tốt.” Tần Tư Đình vừa nói vừa dừng ánh mắt trêи khuôn mặt Thời Niệm Ca bên cạnh: “Dù bác ít khi ở trong nước, nhưng Niệm Niệm thường nhắc đến hai bác.”

Lời này quá nhiều ý tứ, vừa thể hiện Tần Tư Đình là người lễ phép chu toàn, cùng lúc làm sáng tỏ vị trí của anh, càng nể mặt ba Thời.

Đúng là bạn trai của Thời Niệm Ca, không còn gì nghi ngờ nữa.

Không tổn hại đến mặt mũi ba Thời, cho dù có đột ngột xảy ra chuyện này, nhưng sắc mặt ông vẫn bình thản, không có chút gì là bất ngờ, hơn nữa đối phương còn là người nhà họ Tần… sự tấn công này cũng thật là dồn dập.

“Ba, qua mười tám tuổi không còn là con nít nữa cũng không gọi là yêu sớm. Con ở bên Tần Tư Đình lâu rồi, vốn định nói với ba, nhưng ba mẹ vể nước không nói trước với con, trưa nay lại đột ngột quá, đúng là chưa chuẩn bị gì cả.” Thời Niệm Ca ở bên cạnh nói thêm vào sau đó ngượng ngùng nhìn ba của Đường Thiệu: “Chú Đường, thật xin lỗi.”

Lúc này ba Đường vội vàng nói: “Không sao, không sao, ngồi xuống ăn đi, không phải lát nữa phải quay lại trường sao? Đường Thiệu à, con đừng đứng đó nữa, lại đây cùng nhau ăn thôi.”

Vừa nói, ba Đường vừa thò tay kéo ghế bên cạnh ra, không giục Đường Thiệu ngồi kế Thời Niệm Ca nữa, trực tiếp ra hiệu cho anh ta ngồi bên cạnh mình.

Còn muốn thế nào nữa, ngọn núi nhà họ Tần này trước mặt, ông cũng chẳng dám hó hé gì, cho dù rất khó chịu, nuốt không trôi, nhưng chuyện tự nhiên xảy ra, chỉ có thể bình tĩnh trước, không thể hành động sơ suất được.

Sắc mặt Đường Thiệu lúc này rất tệ, anh ta đứng im ở cửa không nói gì, bây giờ lại nghe ba mình kêu lại ngồi, sắc mặt càng khó coi hơn.

“Đúng rồi, ngồi xuống cả đi, dù sao cũng là người trong nhà.” Thời NIệm Ca không buông Tần Tư Đình ra, cô bị ba mình và ba Đường nhìn chằm chằm, vội vàng kéo anh đến ngồi bên cạnh ba mình.

“Như vậy là, cậu Tần và Đường Thiệu còn có Niệm Niệm đều học chung trường à?” Ba Đường cười nói cho bớt ngượng.

Đường Thiệu im lặng, có hai phục vụ bước lại châm trà, vừa châm xong, anh ta cầm lên uống sạch, sau đó đặt tách xuống, ánh mắt bất mãn vô cùng.

Thời NIệm Ca không để ý gì đến hành động của Đường Thiệu ở bên kia, chỉ ngước mắt lên, nói với ba Đường: “Vâng ạ, chỉ là lúc ấy cháu và Đường Thiệu học khác lớp, cháu cùng lớp với Tần Tư Đình, hơn nữa còn ngồi cùng bàn.”

“Ba mẹ không hề biết chuyện này.” Ba Thời im lặng nãy giờ cũng bắt đầu lên tiếng.

“Vâng, lúc ấy ba mẹ vẫn ở nước ngoài.” Thời NIệm Ca vừa nói vừa cười tủm tỉm nhìn ba mình: “Ba, bọn con vẫn còn nhỏ, lúc ấy chưa trưởng thành, hơn nữa cũng cảm thấy chưa đến lúc gặp ba mẹ, nhưng hôm nay ngẫu nhiên, cứ thế gặp nhau, ba đừng để bụng nhé.”

“Không sao, không để bụng.” Ba Thời gật đầu, lúc này mới nhìn sang ba Đường.

Ba Đường vẫn cười giả lả, khuôn mặt không có biểu cảm gì quá mức, nói chuyện vẫn có đôi chút mỉa mai: “Cậu Tần ít khi xuất hiện trong giới, nhưng cũng là thiếu niên đầy triển vọng, người trong giới ai ai không biết, có biết bao nhiêu thiên kim của đối tác nhà họ Tần thầm thương trộm nhớ, trước đây tôi vẫn cho rằng cậu Tần còn nhỏ, tính ra, cũng hai mươi rồi nhỉ, đúng là đến tuổi nói chuyện kết hôn rồi, chỉ sợ những cô gái muốn gả vào nhà họ Tần, xếp mấy vòng xung quanh Hải Thành mất.”

Tần Tư Đình ngồi đó, có phục vụ bước lại châm trà cho anh, dù sao thái tử nhà Tần Thị ít khi lộ diện, con của những người nổi tiếng trong giới đều xưng cậu, cô, điều này là bình thường, nhưng phát ra từ miệng ba Đường, nghe có vẻ hơi chối tai.

Tần Tư Đình chạm nhẹ vào tách, cụp mắt nhìn tách, từ đầu đến cuối không nhìn ba Đường, trà được rót đầy, ngón tay anh miết miết trêи tách, lúc này ánh mắt với liếc đến hai cha con nhà họ ĐƯờng, cười cười tiếp chuyện.

“Vậy là thua kém cậu Đường rồi.”

Nghe thì có vẻ khiêm tốn, nhưng thật ra đang tát một gáo nước lên mặt Đường Thiệu.

Rốt cuộc tại sao Đường Thiệu lại nhả miếng thịt béo bở Thời Niệm Ca, cha con nhà họ Đường im bặt.

Đường Thiệu cau chặt mày, đột nhiên nhìn về phía anh, Tần Tư Đình dường như không thèm quan tâm.

Ba Đường nâng tách: “Hôm nay đúng là dịp hiếm có khó tìm, cậu Tần có thể nể mặt tôi uống một ly không, trêи bàn nhiều rượu như thế, coi như lần đầu tiên cậu ra mắt ba của bạn gái đi, thời gian ngắn ngủi không có gì để bày tỏ, coi như uống thay ba vợ tương lai nhé? Nếu không thì chẳng có chút thành ý nào đúng không? Niệm Niệm dù sao cũng là một đứa con gái gia giáo thể mà lại theo cậu…”

Câu nói này như tát vào mặt ba Thời, lời của ba Đường như thể nói rằng con gái của ông đã cùng với Tần Tư Đình làm tới chuyện gì rồi đấy.

“Đương nhiên.” Tần Tư Đình nhanh tay cầm lấy ly rượu, sau đó tùy tiện cởi nút áo thứ hai của sơ mi, cúi đầu rót rượu cho mình, sau khi mở miệng, lời lẽ thâm sâu: “Hai bác coi trọng thể diện, cháu là tiểu bối, uống bao nhiêu cũng được, chỉ cần cậu Đường biết cách cư xử, đừng có đeo bám bạn gái của người khác, nếu chọc giận Niệm Niệm nhà cháu, cháu không để yên đâu.”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio