Nghiêm Mặc Hàn tức giận nói: “Không có”
Chiến Hàn Quân lười để ý đến Nghiêm Mặc Hàn, trực tiếp căn dặn Quan Minh Vũ: “Minh Vũ, lập tức đến phòng giám sát. Tôi muốn biết người tặng chiếc bánh kem này là ai”
“Vâng” Quan Minh Vũ xoay người bước ra ngoài Nghiêm Mặc Hàn tức giận trừng mắt nhìn Chiến Hàn Quân.
Chiến Hàn Quân nói sâu xa: “Cái chết của Linh Trang không phải là bất ngờ. Có người cô ý mưu hại cô ấy”
Nghiêm Mặc Hàn phẫn nộ: “Còn có ai ngoài anh?”
“Dường như Linh Trang đã biết được bí mật không nên biết, cho nên có người muốn giết cô ấy diệt khẩu”
“Người này ngụy trang thành hình dáng của tôi, khiến Linh Trang hiểu lầm là tôi muốn hại cổ”
Dừng một hồi, iu nghỉu nói: “Rất lâu trước đây cô ấy không dám mở lòng với tôi, thậm chí lúc nào cũng phòng bị tôi, điều này khiến tôi không đủ sức để bảo vệ cô ấy…”
Anh liếc nhìn Nghiêm Mặc Hàn: “Nếu cậu biết được nội tình sự việc, nhất định phải thành thật nói với tôi. Điều này rất quan trọng giúp tôi tìm ra hung thủ.”
“Cửa nấm?” Nghiêm Mặc Hàn từ dưới đất đứng dậy.
Chiến Hàn Quân nghỉ ngờ nhìn anh ta: “Cậu cũng biết?”
Nghiêm Mặc Hàn nghiêm túc nói: ‘Không biết. Có điều kiếp trước trước khi em gái tôi gặp tai nạn thường nằm mơ nói ra ba chữ này…
Chiến Hàn Quân năm chặt tay: “Người này năm lần bảy lượt bức hại cô ấy, tôi nhất định phải khiến hắn chết không có chỗ chôn thây!”
Nghiêm Mặc Hàn khịt mũi: “Anh cứ làm ra vẻ!
Chiến Hàn Quân nói: “Nếu cậu cứ dồn hết tinh lực vào tôi, hung thủ sẽ tiêu dao tại ngoại đấy Nghiêm Mặc Hàn có chút dao động!
Không lâu sau Quan Minh Vũ quay trở lại, cũng đã lấy được đoạn băng giám sát.
“Chủ tịch, anh xem camera!” Quan Minh ‘Vũ mở đoạn video giám sát được sao chép.
lên điện thoại đưa cho Chiến Hàn Quân.
Nghiêm Mặc Hàn cũng bước tới xem.
Trong đoạn phim là một người phụ nữ bịt khẩu trang, đeo một cặp mắt kính gọng lớn, đầu tóc xõa xuống phủ hai bên gương mặt, mang theo một chiếc bánh kem matcha đi vào phòng bệnh của ông cụ Nghiêm.
Sau đó ngồi trên chiếc ghế đặt ở đầu giường mà lặng lẽ rơi lệ.
Nghiêm Mặc Hàn hét lên: “Chiến Hàn Quân, anh đã làm gì an ninh của trung tâm y tế? Mấy thứ bệnh nhân tâm thần này cũng có thể cho vào tùy tiện như vậy à? Lỡ như cô ta muốn làm hại ông nội của tôi thì phải làm sao?”
Chiến Hàn Quân tức giận mắng anh ta: ““Câm miệng”
Nghiêm Mặc Hàn càng nói càng mạnh miệng: “An ninh trung tâm y tế các người quản lý không tốt, còn không cho tôi nói?
Chiến Hàn Quân ra lệnh cho Quan Minh Vũ: “Trói ri bịt miệng cậu ta lại”
Nghiêm Mặc Hàn đấu tranh đến cùng: “Anh không cho tôi nói, tôi càng muốn nói.
Các người để bệnh nhân tâm thần vào phòng bệnh ông tôi… tm ưi Quan Minh Vũ trói anh ta vào một cây cột bằng ống truyền dịch, rồi dùng túi bông y tế lớn nhét vào miệng anh ta.
Nghiêm Mặc Hàn mới hoàn toàn im lặng.
Chiến Hàn Quân nhìn cô gái dịu dàng đeo khẩu trang và kính râm trong video, đột nhiên anh giơ tay tát cho mình một bạt tai thật mạnh…
Nghiêm Mặc Hàn nhổ bông gòn trong miệng ra: “Khốn kiếp, Quan Minh Vũ, chủ tịch của anh không phải bị kích động gì rồi chứ?
Mau đi gọi bác sĩ đi, bác sĩ của khoa tâm thần ấy!
Quan Minh Vũ lấy ra một cuộn băng keo trong bên cạnh, trực tiếp dán lên miệng anh ta.
Chiến Hàn Quân nhằm mắt lại, trong mắt hiện lên sự tiếc nuối: “Minh Vũ, cô gái trong thang máy, chính là mợ hai.”
Quan Minh Vũ kinh ngạc.
Mợ hai đúng là đa họa đa nan!
“Chủ tịch, có muốn tôi kiểm tra…”
Ừm, đừng kinh động cô ấy. Còn nữa, nhớ đăng nhập tất cả tài khoản của Chiến Đình Vũ…
“Vâng. Chủ tịch”
Ánh mắt kinh ngạc của Nghiêm Mặc Hàn dường như sắp rơi xuống đất.
Cô gái đến thăm ông nội không phải là bệnh nhân tâm thần, mà là em gái của anh ta?