Hoàng Tuấn Khải lắc nhẹ ly rượu trên tay, nhìn Trần Hạo Thiên. Anh rất cao, hơn m, dáng người cao ráo sạch sẽ điển trai. Khí thế của anh rất giống cậu. Không phải như một kẻ đứng đầu thiên hạ. Mà là giống một kẻ kiêu hãnh lạnh lẽo như một con quỷ dưới Địa Ngục.
Nếu Trần Mạnh Dương là thiên tài, thì Trần Hạo Thiên lại giống cậu. Cậu và anh đều có năng lực không lường trước được. Nói cách khác, Trần Hạo Thiên có thể gọi là - yêu nghiệt.
Không thể biết rõ thực lực của anh như thế nào. Là nguy hiểm chết người của giới Hắc Đạo ư? Hoàng Tuấn Khải nhếch môi, nói, "Trần Hạo Thiên."
"Hử?" Trần Hạo Thiên cau mày. Tự dưng gọi họ tên anh ra luôn thế?
Hoàng Tuấn Khải đặt ly rượu xuống, nghiêm túc nhìn anh, nói, "Quyết đấu không?"
Một câu này của cậu không những làm Trần Hạo Thiên nheo mắt lại suy nghĩ mà còn làm mấy người đang nghe lén cuộc trò chuyện của hai người kinh hãi.
Muốn quyết đấu với Trần Hạo Thiên ư? Phải nói là cậu quá tin tưởng rằng mình thật sự có năng lực đánh bại anh?
Trần Hạo Thiên không im lặng quá lâu, anh suy nghĩ một chút, rồi đáp, "Nếu em đánh bại được ba người kia." Ba người kia không ai khác chính là Nhị Bá, Trần Minh và An Tử.
Hoàng Tuấn Kha lúc này mới tới nơi, nghe vậy thì không nhịn được nhíu mày, lo lắng hỏi, "Sao có thể được chứ??" Quá hoang đường!
Mọi người cũng có ý nghĩ giống như y.
An Tử ngập ngừng nói, "Lão đại... sao được..."
Bọn họ đã thấy được bản lĩnh của cậu, chắc chắn % cậu sẽ đánh bại được họ thôi.
Hoàng Tuấn Khải nhìn ba người, cười lạnh, nói, "Tôi sẽ nương tay."
Ba người gật đầu, chảy mồ hôi lạnh. Cũng mong như vậy a.
Đi qua Hoàng Tuấn Kha, cậu nhẹ giọng nói, "Không sao đâu. Tôi lo liệu được."
Hoàng Tuấn Kha tối sầm mặt, nói, "Nếu em có chuyện gì, anh sẽ mang em về Hoành gia!"
Không thèm quan tâm đến Trần gia này nữa!
Hoàng Tuấn Khải nở nụ cười nhạt khó trông thấy, "Được." Người anh trai này rất hợp ý cậu. Hoàng Tuấn Kha rất quyết đoán, dám nghĩ dám làm, dám chịu trách nhiệm. Có anh trai cũng tốt đấy chứ.
Hoàng Tuấn Khải nhìn Trần Hạo Thiên, hỏi, "Ở đâu?"
Trần Hạo Thiên tay ôm eo cậu, đưa cậu tới dãy nhà sau, "Đi theo tôi."
Trừ những khách mời, mọi người trong Trần gia và Hoàng Tuấn Kha đều đi theo hai người.
Dãy nhà sau chính là địa bàn nhỏ của Black, nơi này dành để những thành viên trong Black tập luyện, hoặc chiến đấu lên hạng. Vì thế, ngay trung tâm chính là một sàn đấu rộng lớn.
Hoàng Tuấn Khải đứng trên sàn đấu, bẻ cổ vài cái, nhìn ba người kia, nói, "Đánh đơn hay tập thể?"
Đánh đơn? Chắc chắn bọn họ sẽ thua rồi. Đánh tập thể? Như vậy sao đáng mặt những kẻ đi theo sau lão đại đây??
Lựa chọn này quá khó, họ quyết định nhường cho lão đại kính yêu.
Cảm thấy có nhiều ánh mắt bất lực nhìn mình, Trần Hạo Thiên đáp, "Tập thể."
TẬP THỂ??! Mọi người đồng loạt kinh hãi tột độ. Nói sao thì nói, ba người kia vẫn là thủ hạ đắc lực của Trần Hạo Thiên nên tất nhiên thực lực cực kì mạnh. Muốn tập thể ư?? Quá hoang đường!!
Hoàng Tuấn Khải không đổi sắc mặt, bình thản nói, "Vậy lên luôn một lượt đi."
Ba người đứng trước mặt cậu, chứng kiến được mọi biểu cảm của cậu trong lúc này. Cậu cư nhiên còn có thể bình tĩnh đồng ý!
Đúng lúc này, sắc mặt thản nhiên biến đổi, biểu cảm khát máu lạnh lẽo như một Tử Thần tàn nhẫn. Cậu đột nhiên tung một cú trên không đá thẳng vào hông An Tử.
Nhị Bá và Trần Minh cau mày, bắt đầu động thủ. An Tử ngã xuống đất, khuôn mặt tái nhợt, y gắng gượng đứng dậy chiến đấu cùng đồng đội.
Không khí vô cùng căng thẳng. Hai bên chiến đấu quyết liệt, không hề nương tay.
Cậu vậy mà có thể đấu ngang sức cả ba người! Không thể tin được!
Kim Tứ Hải và Quốc Tử há hốc mồm, "Oa, thật khủng khiếp."
Rầm "Hự." An Tử chính thức bị đá ra khỏi sàn đấu.
Rầm Theo sau đó là Nhị Tử.
Rầm Cuối cùng là Trần Minh.
Ba người đều thua cuộc!
Trần Mạnh Khánh và Trần Ngũ Thành vô cùng vui mừng. Cuối cùng... cuối cùng Trần gia cũng có thể thay đổi rồi! Hoàng Tuấn Khải này rất hợp ý bọn họ.
Hoàng Tuấn Khải nhìn sang Trần Hạo Thiên , khiêu khích, "Lên luôn nào."
~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~
Bây giờ mình sẽ ko ra chương theo lịch nữa nha, nhưng m.n yên tâm, ngày sẽ trên chương, nếu rảnh thì mình có thể làm tận chương (。◕‿◕。)
__________________________________