“Nhị tỷ anh minh.” Phong Vân ra sức nịnh bợ.
Khóe mắt lại quét về người đang ngồi bên cạnh nàng , Mộc Hoàng nhắm mắt như đang ngồi thiền.
Của bọn họ đều là tiểu không gian giới chỉ, thủ trạc, vòng tai , dung lượng đều rất nhỏ.
Thủ hoàn trong tay Mộc Hoàng kia , nếu nàng không phỏng đoán nhầm, khẳng định giới chỉ trong tay bọn họ không thể sánh bằng được .
Đến lúc đó có đánh được thứ tốt gì , liền hướng Mộc Hoàng trong tay mà nhét, hắc hắc.
Phong Vân trong lòng đã bàn tính kĩ càng, trong mắt toát ra nhè nhẹ gian trá.
Mộc Hoàng nhất thời có cảm giác , nháy mắt trợn mắt liếc mắt nhìn Phong Vân một cái.
“Phong Vân, các ngươi trước tiên ở nơi này nướng, chúng ta vào rừng cũng lâu rồi , trên người ta thực bẩn, ta đi ra dòng suối nhỏ rửa một chút.” Phong Vũ đứng lên ,sau khi sắp xếp mọi thứ tốt rồi mới hướng Phong Vân dặn dò.
“Hảo.” Phong Vân gật đầu.
“Mộc Mộc, đi, cùng đi.” Phong Vũ thấy vậy hướng Mộc Hoàng vẫy vẫy tay.
Nơi này chỉ có hai nàng là nữ tử, đi cùng nhau là tiện nhất.
Lời nói vừa nói ra, Mộc Hoàng sắc mặt nháy mắt cứng đờ, ngồi không nhúc nhích.Bảo hắn cùng Phong Vũ đi tắm rửa sao ? Phong Vân giật mình hoảng hốt, ngẩng đầu nhìn tỷ tỷ của nàng.
Những lời này, lực sát thương quá lớn.
“Mau a, đi tắm rửa nào, ngượng ngùng cái gì chứ , đi hành tẩu thì không nên câu nệ.” Phong Vũ thấy Mộc Hoàng không có động tĩnh gì, liền tiến lại gần.
Phong Vân quýnh lên lập tức xoay người ôm chặt lấy Mộc Hoàng, nhìn chằm chằm Phong Vũ nói:“Không, ta muốn bồi Mộc Mộc cùng nhau tẩy.”
“Khụ khụ……”