Hắc Đạo Vương Hậu Nữ Nhân: Ngươi Đừng Quá Kiêu Ngạo

chương 105: cửu thiên huyền nữ (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Ha ha……”

Phong Vân vừa thốt ra lời này, Lâm Quỳnh cùng Phong Dương nhất thời đều phun ra.Ngay cả Dương Vụ cũng phải thay đổi cả thần sắc.

Lời này mà Phong Vân cũng dám nói, thật sự là không biết xấu hổ , Phong Vũ không nói gì chỉ nhìn Phong Vân.Phong Vân dũng cảm đối diện cùng Phong Vũ.Cùng với việc Mộc Hoàng bị phát hiện ra là nam nhi, một chút mặt mũi nho nhỏ cũng…, vô phương, vô phương.

Mộc Hoàng quay đầu lại hơi hơi nhíu mày nhìn Phong Vân.

“Thật sự là cưới vợ đã quên mẫu thân, tiểu sắc phôi, vậy ngươi nhanh đi, nhanh đi.” Phong Vũ lắc đầu,biểu tình cưới vợ liền biến thành sắc phôi .

Ánh trăng mông lung, nhè nhẹ phản xạ xuống không gian của dòng suối nhỏ, một mảnh sương khói tràn ngập,không gian trở lên mông lung.Phong Vân ngồi trên tảng đá bên cạnh dòng suối, Mộc Hoàng đang đắm chìm trong dòng nước suối.

Mộc Hoàng đứng ở khe nước,nửa người trên là lõa thể,nước suối theo dòng chảy từ cơ ngực vạm vỡ xuống tới cơ bụng tráng kiện.Sau đó xuống dưới đùi rồi hòa cùng dòng nước.

Tóc ngắn nhẹ nhàng, bọt nước văng khắp nơi từ trên không rơi xuống.Rõ ràng nhìn Mộc Hoàng không có chút biểu tình gì,một bên Phong Vân chính là cảm thấy như thế nào lại có chút cảm giác tình dục.Tưởng rằng nàng năm đó cái gì thanh sắc khuyển mã ,còn cái gì mà chưa thấy qua.

Có thể cảm thấy mùi vị tình dục , hôm nay vẫn là phá lệ lần đầu.

Phong Vân không khỏi trợn to hai mắt, hảo hảo nhìn từ trên xuống dưới đánh giá Mộc Hoàng.

Nàng muốn nhìn một chút xem Mộc Hoàng rốt cuộc bất đồng với các nam nhân khác ở điểm nào .

“Chẳng biết xấu hổ.”hoàng kim sư tử bị Phong Vân túm được ,khẽ hừ ra một tiếng.

Mộc Hoàng nghe vậy quay đầu chống lại ánh mắt Phong Vân.

Hắn biết Phong Vân đang nhìn hắn, bất quá Phong Vân cũng không thẹn thùng, hắn- một đại nam nhân có cái gì phải thẹn thùng .

Lúc này, chống lại ánh mắt của Phong Vân, Mộc Hoàng trong lòng cũng không biết nghĩ cái gì, tay duỗi ra,cởi bỏ hết quần áo.

A, lưu manh, không thể nhìn, không thể nhìn.

Một đóa hoa được tạo hình xuất hiện, xoay quanh đầu Phong Vân và vai tiểu thực, thấy vậy lập tức một tiếng thét chói tai, ngay sau đó đóa hoa mạnh mẽ xoay ra mặt sau.

Đồng thời tiểu thực vươn hai phiến lá cây,che kín ánh mắt của Phong Vân.Mộc Hoàng thấy vậy,mặt vẫn lạnh lùng, nhẹ nhàng mỉm cười một chút.

Tuy rằng chỉ lướt qua trong giây lát, coi như mây đen che trời,lại xuất hiện một tia sáng,làm kinh tâm động phách.

“Sỉ gì a, đây là vợ của ta, nên ta xem.” Phong Vân bị tiểu thực che không nói gì, đành phải gắt gao xoa bóp tiểu hoàng kim sư tử một chút.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio