“Năm trăm ngàn……”
Ngay khi Phong Vân nói ra cái giá đó, giá một đường kéo lên, đã muốn đến năm trăm ngàn.
“Thực quý.” Phong Vân lắc đầu.
Trước kia nàng có lẽ sẽ bỏ ra số tiền này, hiện tại nàng là cùng đinh đương vang nhân a, năm trăm ngàn, cấp nàng thật tốt.
Phong Vân trong lòng nói thầm,mỹ nam vẫn bị trói ở cột thủy tinh đột nhiên mở mắt.
Con ngươi phảng phất sự thâm sâu khó lường, thâm thúy mà xinh đẹp.
Mọi người ngồi đây đều hơi ngỡ ngàng,cái giá kia lại lần nữa điên cuồng mà tăng lên.
Mỹ nam không để mắt tới bất luận kẻ nào, giương mắt lên tầm mắt tập trung chặt chẽ ở trên người Phong Vân.
Trong ánh mắt không có khẩn cầu, không có bi thương, không có tuyệt vọng.
Chính là như vậy bình tĩnh nhìn Phong Vân,cứ như vậy mà nhìn.
Lại coi như đã muốn nói thiên ngôn vạn ngữ.
“Phong Vân, hắn đang nhìn ngươi?” Ngồi bên cạnh Phong Vân ,Phong Vũ kinh ngạc nói.
“Ân.” Phong Vân ừ một tiếng nhìn lại mỹ nam kia, hơi hơi cười khổ.
Nếu nàng mua hắn, này……
Nghiêng tai để nghe cho rõ , đã một triệu hai ngàn vạn , ngoan ngoãn, nàng làm gì có nhiều tiền như vậy để mua hắn.
Nhưng kia ánh mắt……
Đó là một loại siêu việt giống như nhịp đập.
Ai, nửa ngày sau Phong Vân thở dài một hơi, thôi, thôi, ai kêu nàng là người tốt.
“Hai triệu.”Phiêu phiêu khoát tay, trực tiếp đề thêm tám trăm ngàn.
Trong nháy mắt tất cả trở lên tĩnh lặng, tầm mắt mọi người đều hướng về phía này.
Phong Vân mỉm cười,cánh tay bất động nhưng vẫn mỉm cười.
“Tiểu tử, ngươi làm gì, người kia làm sao đáng giá nhiều tiền như vậy?” Phong Vũ trừng lớn hai con mắt.
Phong Vân không để ý tới Phong Vũ, chỉ mỉm cười chống lại những con mắt đang quan sát mình, như muốn nói rõ quyết chí phải thắng lợi bằng được.
“Hai triệu một trăm ngàn.” Đại sảnh trong nháy mắt tĩnh lặng, không biết vị vương tử hay hoàng thân quốc thích nào hô lên.
“Ba triệu.” Phong Vân mày cũng chưa nhăn,thêm vào một triệu.
Tất cả mọi người trong nháy mắt cùng ồ lên, giá tăng quá khủng khiếp đi.
Đồng thời, cũng có rất nhiều người nhìn chằm chằm Phong Vân ,tất cả như có cùng ý nghĩ .
“Nó điên rồi .” Phong Vũ hướng sang bên Lâm Quỳnh cùng Dương Vụ líu lưỡi mới nói ra được một lời.
“Để xem tình hình đã.” Lâm Quỳnh đè thấp thanh âm.
Mà Mộc Hoàng ngồi bên cạnh Phong Vân lúc này tức đến độ mặt cúi sầm xuống .
Trước mặt hắn mà lại dám mua nam nhân, thực là ….có nghĩ tới sự tồn tại của hắn hay không?
Một cỗ tức giận trong lòng Mộc Hoàng dâng lên,tràn đến mà không có một tia ngọn nguồn.
“Ba triệu lần đầu tiên…… Ba triệu lần thứ hai……” Thanh âm của người chủ trì vang vọng cả đại sảnh.