Edit: Vân Hinh Du
"Nói như vậy ta là nữ chủ." Hạ Tịch Nhan nghĩ đến hiện tại cô đang bị người cầm tù, chịu đựng đau đớn não nhân mở miệng.
"A! Ký chủ, cô như thế nào sẽ sinh ra ảo giác như vậy, làm người phải biết tự mình hiểu lấy, cô xem cô có điểm nào hồn nhiên, điểm nào thiện lương, mặc kệ đặt ở nơi nào, cô đều thích hợp làm nữ xứng." Thanh âm tràn đầy kinh nghi (kinh ngạc + nghi ngờ) của hệ thống vang lên.
"......" Hạ Tịch Nhan.
Amen, tay ngứa, thật muốn vả ngươi.
"Di, ký chủ, bộ phận cốt truyện thuộc về cô quên truyền tống." Hệ thống kinh ngạc kêu.
"......" Hạ Tịch Nhan hai mắt phun hoả, ", ngươi có phải hay không có thói quen đi tiểu đến một nửa liền đi ăn cơm."
Nima, làm việc chỉ làm một nửa, ở thời khắc mấu chốt nhất chặn lại.
"Không có a, bổn hệ thống không cần nước tiểu, cũng không cần ăn cơm." Thanh âm thiên chân của hệ thống vang lên.
Hạ Tịch Nhan vừa muốn há mồm nói cái gì, thanh âm của hệ thống lại lần nữa vang lên, "Cốt truyện truyền tống......"
Đầu lại đau, nhất định là cố ý.
Nguyên chủ kêu Lăng Tịch Nhan, ban đầu là một cô nhi, năm tuổi được quản gia Lăng gia nhận nuôi, thành quản gia dưỡng nữ.
Nguyên chủ chính là một nữ xứng tiêu chuẩn, mỹ mạo, dáng người tốt, kiêu ngạo tuỳ hứng, đầu óc đơn giản, thật sự là một cái ngực to ngốc nghếch chân chính tiêu biểu.
Nam chủ rất thích nguyên chủ, đối với nguyên chủ rất tốt, cơ hồ là đem nguyên chủ sủng từ nhỏ đến lớn, nhưng nguyên chủ không thích nam chủ bá đạo chuyên trị, cảm thấy nam chủ cường quyền làm cô không thể hít thở, cô muốn tự do.
Mà con trai riêng của Lăng gia đối với nguyên chủ ôn nhu săn sóc, nguyên chủ thích hắn.
Sau khi nguyên chủ thích đứa con trai riêng kia, hắn lại đối với nguyên chủ như gần như xa.
Nguyên chủ cho rằng là nam chủ uy hiếp hắn, cô càng thêm chán ghét nam chủ, vì đứa con riêng đó mà làm ra rất nhiều chuyện tổn thương nam chủ.
(tội nghiệp Tiêu ca của tui:.