Edit: Vân Hinh Du
Nhiệt độ cơ thể càng ngày càng nóng cùng hô hấp thô nặng của Lăng Vân Tiêu, nói cho Hạ Tịch Nhan biết người này còn sống.
"Hắn thật soái, đẹp trai, dáng người thật tốt, thật muốn sờ sờ." Thanh âm hệ thống vang lên.
"......" Hạ Tịch Nhan.
"Nhanh lấy hắn từ trên người ta xuống."
"Tốt, cái này không cần tích phân." Hệ thống lấy lòng cô.
Người Hạ Tịch Nhan nhẹ đi, Lăng Vân Tiêu lăn đến bên kia, nằm ở bên cạnh cô.
.
truyện ngôn tình
"Như vậy đi xuống, hắn sẽ không bệnh chết đi?" Hạ Tịch Nhan nhìn về phía Lăng Vân Tiêu, hắn đỏ bừng mặt, trán đầy mồ hôi.
Lăng Vân Tiêu hôn mê, mà cô bị trói, không giúp được hắn.
"Ký chủ, cô yên tâm, vai chính tự mình mang hào quang, sẽ không dễ dàng chết như cô đâu."
ĐMM, có thể đừng nâng một cái lại dẫm một cái được hay không.
Nhìn quanh thân thể Lăng Vân Tiêu, Hạ Tịch Nhan nghĩ đến một vấn đề, "Vì cái gì cốt truyện không có cái loại tình tiết Lăng Vân Tiêu cùng Hạ Tịch Nhan, mà ta lại phải trải qua?"
"Cái này ta cũng không biết, có khả năng giá trị hắc hoá của nam chủ cao hơn nguyên cốt truyện, sau đó không cẩn thận mà ăn cô." Hệ thống hàm hàm hồ hồ giải thích.
"Ha hả, trừ bỏ biết hố ta, ngươi còn biết cái gì?" Hạ Tịch Nhan trào phúng mở miệng.
Cô không biết phải hình dung tâm tình mình giờ phút này như thế nào.
Khổ cay chua xót đều qua một lần, chính là không có một chút ngọt.
(cuộc đời là những niềm đau=))
"Ký chủ, cô sao lại có thể hiểu lầm người ta như vậy." Hệ thống uỷ khuất.
"Lăng Tịch Nhan là quản gia dưỡng nữ, vì cái gì sẽ cùng họ với nam chủ?" Hạ Tịch Nhan làm lơ hệ thống vô nghĩa.
"Giá trị hắc hoá của nam chủ quá cao, cốt truyện này hiện tại chưa thể mở khoá." Hệ thống giải thích.
"......" Hạ Tịch Nhan, ngoại trừ cảm thán một câu hố hay lắm, cô còn có thể làm cái gì.
"Thế giới vai chính không phải đều là một thân chân thiện mỹ¹ sao, vì cái gì người hắc hoá cũng có thể làm vai chính?" Hạ Tịch Nhan bối rối hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Nếu đơn thuần phái cô đi thế giới công lược nam thần bình thường, cô một ngàn cái một vạn cái đồng ý, ai lại không yêu mĩ nam đâu.
Lý tưởng thực đầy đặn, hiện thực thực nòng cốt.
"Thế giới này là thế giới hệ hắc ám, vai chính càng cường đại, tính cách càng khủng bố." Hệ thống hưng phấn giải thích.
"Ngươi thoạt nhìn thực kích động." Hạ Tịch Nhan đen mặt.
"Hắc ám hệ càng về sau, đối tượng công lược càng tuấn mỹ mê người." Thanh âm hoa si của hệ thống vang lên.
Nghĩ đến tính mạng mình tuỳ thời sẽ bị ném, luôn luôn yêu nam sắc Hạ Tịch Nhan căn bản là cao hứng không nỗi.
"Giá trị hắc hoá của Lăng Vân Tiêu nhiều hay ít?"
"Ký chủ yên tâm, giá trị hắc hoá của nam chủ còn chưa tới %, chỉ mới có %."
"Giá trị hắc hoá % cùng % có cái gì khác nhau?" Hạ Tịch Nhan không nhịn được rít gào.
"Giá trị hắc hoá %, nam chủ ma đao soàn soạt hướng cô tới, giá trị hắc hoá %, nam chủ chỉnh ma đao chờ cô.
Hai cái này vẫn là có khác biệt rất lớn.
" Hệ thống nghiêm túc giải thích.
"......" Hạ Tịch Nhan cắn răng, nhịn, ê răng.
"Trước mắt độ hảo cảm nhiều hay ít?" Hạ Tịch Nhan tự nói với chính mình không cần cùng rác rưởi so đo, nhiệm vụ quan trọng.
"Trước mắt độ hảo cảm: -."
"Có phải ngươi xuất hiện trục trặc hay không, như thế nào lại là -." Hạ Tịch Nhan không nhịn được thở một hơi, không phải nói hảo nam chủ hiện tại phi thường thích nữ xứng, thích đến đem người cầm tù sao, độ hảo cảm như thế nào lại thấp như vậy.
"Ký chủ sao cô có thể hoài nghi người ta, độ hảo cảm của nam chủ đối với cô thực sự là -."
Hạ Tịch Nhan có cảm giác bị cốt truyện lừa gạt.
"Ký chủ đừng nhụt chí, người ta đang vẫy cờ cổ vũ cô nè."
"Ta muốn yên tĩnh." Hạ Tịch Nhan cảm thấy con đường phía trước tối tăm mờ mịt, không có chút ánh sáng nào.
"Khụ......" Người bên cạnh ho khan một trận.
Lăng Vân Tiêu muốn tỉnh?
Hạ Tịch Nhan quay đầu qua xem, vừa vặn đối diện với Lăng Vân Tiêu vừa mới mở mắt.
Trái tim cô run rẩy, trong mắt Lăng Vân Tiêu không hề có mê mang như vừa mới tỉnh lại, ánh mắt sắc bén bắn thẳng đến tận trong lòng.
Nghĩ đến bộ dạng âm ngoan của nam nhân này, cổ Hạ Tịch Nhan chợt lạnh, cô không khỏi rụt về phía sau, càng lúc càng gần sát gối đầu để sưởi ấm.
Lăng Vân Tiêu chỉ nhàn nhạt liếc Hạ Tịch Nhan một cái, liền xuống giường, cầm lấy quần áo dưới đất mặc vào, không thèm nhìn cô thêm lần nào.
Mắt thấy Lăng Vân Tiêu sải chân muốn ra khỏi phòng, Hạ Tịch Nhan áp xuống sợ hãi trong lòng, vội vàng mở miệng: "Vân Tiêu...!ca..." Nhớ tới xưng hô của nguyên chủ đối với nam chủ, cô mới thêm vào một chữ ca.
- -----------------------
() chân thiện mỹ: Chân thường được hiểu là thật, là chân thực, xác thực.
Thiện theo ý nghĩa từ Hán Việt là tốt, lòng tốt, lương thiện.
Mỹ hiểu một cách thông dụng và dễ hiểu nhất là cái đẹp.
Trong đời sống, chân - thiện - mĩ là ba giá trị phổ quát mà con người hướng tới, thậm chí còn muốn hướng đến chân lý và sự toàn thiện, toàn mĩ.
==========
//
Min: hệ thống hố người nhưng vẫn đáng iu đúng hong haha=)) anyway, đọc truyện mình edit cứ thấy kì kì sao á=((.