Edit: Vân Hinh Du
Sáng sớm, thời điểm Hạ Tịch Nhan tỉnh lại, Lăng Vân Tiêu đã đi làm, lưu lại hai hầu gái chiếu cố cô.
Một người đi xử lý thủ tục xuất viện, một người khác ở lại thu thập phòng bệnh.
Cũng chính là vào lúc này, phòng bệnh nghênh đón một người không mời mà đến.
Hạ Tịch Nhan thật đúng là không nghĩ tới Lăng Phi Phàm sẽ ở cùng một cái bệnh viện với cô.
Lăng Phi Phàm mặt mũi bầm dập xuất hiện trước mặt Hạ Tịch Nhan, gương mặt anh tuấn trước kia bị hủy đến không dám nhìn.
Khó trách người khác thường xuyên kêu ngàn vạn lần đừng vả mặt.
Bất quá gia hỏa này khôi phục thật nhanh, ngày hôm qua thương tích thành như vậy, hôm nay là có thể nhảy nhót chạy đến đây.
"Tịch Nhan, Lăng Vân Tiêu đánh em, bị thương có nghiêm trọng không, đàn ông mà lại đi đánh phụ nữ thật không đáng mặt." Lăng Phi Phàm vẻ mặt quan tâm mà nhìn Hạ Tịch Nhan, hắn duỗi tay muốn kéo Hạ Tịch Nhan, tựa hồ muốn kiểm tra trên thương tích trên người cô.
Hạ Tịch Nhan trốn qua một bên, tránh đi cái tay thối của Lăng Phi Phàm, "Anh không ghi hận ngày hôm qua tôi đánh anh à."
Trên mặt Lăng Phi Phàm hiện lên nhẫn nhịn, bất quá hắn thực mau liền che dấu tốt, "Anh không trách em, anh biết em ngày hôm qua nhất định là bất đắc dĩ, em cũng là vì cứu anh, cố ý ở trước mặt Lăng Vân Tiêu làm vậy với anh, em làm như vậy, trong lòng chắc chắn cũng không chịu nổi."
"......" Hạ Tịch Nhan, tự luyến cũng có nên có mức độ a!
"Đinh!
Nam chủ trước mặt độ hảo cảm: %
Giá trị hắc hoá: %,
Ký chủ, mau nghĩ cách vãn hồi."
Độ hảo cảm giảm, giá trị hắc hóa tăng, này là xảy ra cái gì?
", đây là có chuyện gì?" Hạ Tịch Nhan thực không vui, không thể hiểu được hảo cảm như thế nào lại giảm.
"Nam chủ biết cô thấy Lăng Phi Phàm, cô hiểu rùi ha." Hệ thống giải thích.
Lăng Vân Tiêu gia hỏa này lắp hai cái camera bên cạnh cô, khó trách hắn chịu để cô một mình ở bên ngoài.
"Lại không phải ta muốn gặp người này, là chính hắn đụng phải tới." Hạ Tịch Nhan cảm thấy chính mình so với Đậu Nga còn oan uổng hơn.
"Cô nói với ta cũng vô dụng a, ta lại không thể thay nam chủ tăng hảo cảm cho cô." Thanh âm của hệ thống lại lần nữa vang lên.
"Nga, ta như thế nào quên mất, ngươi là hệ thống vô năng nhất." Hạ Tịch Nhan đối với trừ bỏ khinh thường vẫn là khinh thường.
"......" Hệ thống vô năng.
"Tịch Nhan, em làm sao vậy?" Lăng Phi Phàm thấy Hạ Tịch Nhan thất thần, hắn nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Hạ Tịch Nhan.
"Cút ngay, đừng có mà động tay động chân." Hạ Tịch Nhan một cái tát chụp bay tay Lăng Phi Phàm, tâm tình của cô thật không tốt, đối đãi tra nam tự nhiên cũng sẽ không có sắc mặt tốt đẹp gì.
"Tịch Nhan, em......" Lăng Phi Phàm khiếp sợ mà nhìn Hạ Tịch Nhan.
"Nói thật cho anh biết, tôi đối với anh thật sự không có cảm giác, anh quấn lấy tôi như vậy, tôi thật sự rất buồn rầu, một khi tôi buồn rầu hậu quả là sẽ nói cho chồng của tôi, để anh ấy phế đi cái chân thứ ba của anh." Hạ Tịch Nhan kiêu ngạo mà nhìn Lăng Phi Phàm.
"Ch......!Chồng......" Lăng Phi Phàm hoảng sợ theo bản năng lặp lại.
"Đã quên nói cho anh, chồng tôi là tài phiệt thủ tịch của JKO, tính tình ảnh không tốt lắm, anh cần phải cẩn thận một chút." Hạ Tịch Nhan cố ý nói như vậy, kích thích tra nam.
Cái tên tra nam này mặt ngoài một bộ dạng thân sĩ không ham quyền thế, kỳ thật hắn cực kì ghen ghét Lăng Vân Tiêu, đối với vị trí tài phiệt thủ tịch JKO này vô cùng khát vọng, nhưng hắn điểm cũng không bằng Lăng Vân Tiêu, chỉ cần nhắc tới Lăng Vân Tiêu, tâm tình liền không tốt.
Mà điều duy nhất hắn cảm thấy thắng Lăng Vân Tiêu chính là nguyên chủ thích hắn.
"Chuyện này không có khả năng, em không có khả năng sẽ cùng Lăng Vân Tiêu kết hôn, em đã quên rồi sao, em đã nói chỉ yêu một mình anh, tuyệt đối sẽ không yêu Lăng Vân Tiêu." Lợi thế duy nhất để thắng Lăng Vân Tiêu cũng không còn, hắn chịu kích thích lớn, tiến lên gắt gao chế trụ hai vai Hạ Tịch Nhan, hai mắt phiếm hồng.
Nima, tra nam, không yêu người ta, còn muốn người ta một lòng chỉ có thể có hắn, thật đúng là cho rằng mình có mị lực vô biên, hay là hắn cho rằng toàn thế giới chỉ có một người nam nhân là hắn a!
Hạ Tịch Nhan trực tiếp vung tay lên đắm một quyền vào bụng Lăng Phi Phàm, hôm qua hắn mới vừa bị thương, hiện tại bị Hạ Tịch Nhan một quyền đánh đến rên lên, mặt bởi vì đau đớn mà trở nên vặn vẹo.
Lăng Phi Phàm bởi vì đau đớn buông lỏng Hạ Tịch Nhan, Hạ Tịch Nhan nhảy ra, kéo giãn khoảng cách giữa hai người.
"Về sau đừng nhảy nhót trước mặt tôi, nếu không gặp anh một lần đánh anh một lần, một cổ nồng đậm sặc mũi mùi tra." Hạ Tịch Nhan buông lời nói, thừa dịp Lăng Phi Phàm còn đang đau đớn, cô lôi kéo hầu gái bay nhanh rời khỏi phòng bệnh.
Ai biết cái tên tra nam này lúc lấy lại tinh thần có đánh cô hay không, nói cho đã cái miệng cái đã.
//
Min: ngày cuối cùng của năm cũ rồi, mong cho tất cả mọi độc giả của mình có một năm bình yên, vui vẻ, đạt được những gì mình mong muốn nhe ^^.