Lý Tiểu Ngư hô hấp dồn dập, đầu đau đớn choáng váng, cơ thể quá yếu ớt, cơ thể này của cô không thể chạy bộ, nhưng đi tới nơi Nghiêm Viêm và cô tách ra, lại không nhìn thấy một người.
Tại sao lại như vậy?
Chẳng lẽ về nhà sao?
Lý Tiểu Ngư nghĩ vậy, xoay người chạy về nhà của Nghiêm Viêm.
Sắc trời bắt đầu sáng hơn, Lý Tiểu Ngư mới chạy tới nhà Nghiêm Viêm.
Trên cửa gỗ có một cái khóa sắt, cửa sổ đóng chặt.
Không ai......
"Nghiêm Viêm! Cậu ở đâu?" Lý Tiểu Ngư đi đến cửa sổ nhìn vào bên trong, trả lời cô là sự yên tĩnh.
-
Mà bên kia trong một gian phòng bí mật dưới lòng đất, mười mấy người đàn ông mặc đồ trắng đi lại xung quanh hai cái giường, trên hai chiếc giường kia nằm hai người, một người là Nghiêm Viêm, một người tóc dài.
Ngoài cửa kính trong suốt, một người đàn ông tóc bạc khoanh tay trước ngực, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm máy theo dõi.
"Thưa thầy, chỉ số của Nghiêm Viêm đã khôi phục bình thường, nhưng số ......" Người đàn ông đứng bên cạnh người tóc bạc chậm chạp không dám nói ra câu cuối cùng.
Người đàn ông tóc bạc là Nghiêm Duệ, là người đứng đầu căn phòng bí mật này, cũng là cha Nghiêm Viêm, hai mắt ông ta hiện lên một tia cuồng nhiệt, nâng ngón tay run rẩy vỗ vỗ trên cửa kính, "Dụng cụ có xuất hiện điều gì khác thường không?"
"Không ạ, tất cả đều bình thường."
Khóe miệng Nghiêm Duệ cong lên, "Vậy được rồi."
"Nhưng mà......" Ngữ khí của người đàn ông đeo kính mang theo đáng tiếc: "Số không phải vật thí nghiệm thành công nhất của chúng ta sao? Hắn có được năng lực vượt xa con người, chúng ta tốn bao nhiêu tâm huyết bao nhiêu nhân lực mới thành công, cứ mất đi như vậy, giáo sư, sao thầy nỡ từ bỏ."
Chỉ vì Nghiêm Viêm mà dung hợp cơ thể của với hắn, không phải giáo sư để ý số nhất sao......
"Tôi vẫn chưa nói với em." Giáo sư Nghiêm nói nhưng vẫn nhìn tình hình bên trong, "Tế bào của được lấy từ cơ thể Nghiêm Viêm, Nghiêm Viêm là con trai tôi, DNA của hắn là đối tượng nghiên cứu hoàn mỹ nhất, số có thể dung hợp với Nghiêm Viêm là bởi vì bọn họ là một, bây giờ dung hợp, con trai của tôi, quá hoàn mỹ ~"
"Nga ~ có thể thấy hình ảnh này khi còn sống, thật sự quá thỏa mãn ~" Ánh mắt Nghiêm Duệ nóng bỏng lập loè, bình tĩnh nhìn Nghiêm Viêm bị đám người vây quanh.
Người đàn ông đeo kính biết Nghiêm Duệ là người điên, có thể vì hạng mục nghiên cứu " Thần thoại " không từ thủ đoạn, không tiếc bất luận thứ gì, ngay cả khi mệt mỏi đến chết cũng sẽ không làm ông ta dừng lại.
Hạng mục " Thần thoại " là hạng mục được bí mật nghiên cứu hơn hai mươi năm qua, viện nghiên cứu bị nổ mạnh trên trấn chỉ là một trong những phòng nghiên cứu mà thôi, hơn mười người chết mà bọn họ không sao là do quốc gia, quốc gia bảo vệ và tôn sùng nghiên cứu của bọn họ, Nghiêm Duệ là thiên tài nghiên cứu khoa học, trong những năm thiếu thốn nhân tài này, quốc gia có thể vì ông tiếp tục nghiên cứu, mà dấu diếm sự thật mở một mắt nhắm một mắt.
Hạng mục " Thần thoại " này dùng sói làm mục tiêu thí nghiệm, mà số là vật thí nghiệm thứ , phôi thai là được lấy từ tế bào của Nghiêm Viêm tạo thành, những vật thí ngghieem trước hoàn thành thất bại, chỉ có số sống sót, điều này làm cho những nhân viên ở đây đều vô cùng kích động.
Trong quá trình thực nghiệm, máu me tàn nhẫn và lặp lại, thể chất của số làm bọn họ kinh ngạc,nhân viên dùng các loại phát điện nhiệt điện, ngay cả khi chém đứt đầu, chưa đến nửa tiếng, thân thể hắn đã khôi phục bình thường.
Bọn họ không kích động sao được.
Nhưng lại không còn, người đàn ông đeo kính tiếc nuối thu mắt, một lần nữa nhìn về phía Nghiêm Viêm, số đã dung hợp với hắn, nếu hắn tỉnh lại, sẽ biến hóa như thế nào?
Trong ngày họp lớp chị Ngư làm mất thứ gì???