Phong cách biệt thự vừa đơn giản vừa bá đạo thế này Hạ Tiêu mới thấy lần đầu, chắc đi tìm cả thế giới cũng không có căn biệt thự thứ hai
Doãn Sở Thần đi thẳng một mạch lên tầng, sống lâu như vậy đây mới là lần đầu cô phải đi sau lưng người khác, bọn họ mà biết cô là Bạch Thiên, chắc chắn trước khi xóa sổ tổ chức cô thì phải cười cô một trận đã
Anh ta mở cửa căn phòng đầu tiên ra, chắc là phòng ngủ chính, bên trong không có gì đặc biệt, trang trí cũng giống căn phòng lúc sáng cô ở, nhưng phòng này có vẻ rộng hơn, còn có một mùi hương nhàn nhạt dễ chịu
... Doãn lão đại cũng dùng nước hoa xịt phòng à?
Doãn Sở Thần đi vào, nhưng cô thấy người kia lại đứng bên ngoài, cô cũng dừng lại theo họ, đây là cách làm người hầu theo suy nghĩ của cô
Anh ta đi vào được vài bước, không quay đầu lại, giọng điệu hơi tức giận : " Vào đây "
Hạ Tiêu nghe thấy rõ ràng, cô quay đầu qua nhìn hai người đàn ông, thấy họ không trả lời, cũng không đi vào, biết anh ta đang kêu mình, cô đi vào đứng sau lưng anh ta
Ít khi ở trong tình trạng bối rối như thế này, Hạ Tiêu đúng thật là không biết nói gì, bỗng nghe phía sau lưng có tiếng cửa đóng lại, phản ứng đầu tiên của cô là quay đầu lại sau lưng, rồi lại nhìn Doãn Sở Thần trước mặt
Nhốt một nam một nữ trong phòng thì không hay lắm đâu...
Vì Doãn Sở Thần không gần nữ sắc, nên chắc chắn sẽ không có một chút hứng thú với cô, phù, ít ra cô còn may mắn chán
Trong lúc Hạ Tiêu đang đắm chìm trong dòng suy nghĩ, Doãn Sở Thần cất giọng nói lạnh lùng làm cô giật bắn người : " Thay đồ cho tôi "
" ? ". Hạ Tiêu hoang mang nhìn anh ta, cô không nghe nhầm chứ? Mắt cô lướt qua bộ vest trên người anh ta, rồi lại nhìn vào gương mặt không chút cảm xúc
Hai hàng lông mày Doãn Sở Thần hơi cau lại, ánh mắt có chút hơi không kiên nhẫn, Hạ Tiêu hoảng hồn, lập tức bước đến cởi cúc áo anh ta ra
Mặt cô hơi nóng nóng, dù anh ta không phải con người bình thường, nhưng cô vẫn tấy ngại ngùng, kể ra thì tự tay cởϊ áσ người đàn ông nào đó thì cảm giác hơi kì lạ
Đầu cô cúi gằm, không để cho anh ta phát hiện mặt cô đang đỏ lên, tay vẫn không hề dừng lại, làn da màu đồng thoắt ẩn thoát hiện sau chiếc áo sơ mi mỏng
Hạ Tiêu không biết cô lấy can đảm đâu ra để thay đồ cho anh ta, mới lấy áo sơ mi ra, động tác cô ngừng lại trong một giây, nhưng rồi cũng nhanh chóng trở lại bình thường, nhìn những vết sẹo trên người anh, cô cũng chỉ biết im lặng, cô là lính đánh thuê, nhưng sư phụ chưa từng để cô có một vết sẹo trên người, chắc chắn Doãn Sở Thần lấy được ngôi vị này, khó khăn hơn cô nhiều
Nhìn cơ bắp cuồn cuộn trên người anh ta, cô càng ngại hơn, nhìn lại mặt anh ta vẫn không có một chút cảm xúc. Cô thật sự tin tưởng lời đồn, được một cô gái xinh đẹp như cô thay đồ cho mà vẫn không có một chút gì kì lạ, cũng chỉ có anh ta mới làm được
Nhưng không thể không nói, cảm giác lột sạch đồ của Doãn Sở Thần đúng là...
Cô cố kiềm chế bản thân suy nghĩ bậy bạ, nhưng nhìn cơ thể không một mảnh vải che thân của anh ta, cô đúng là phải cố gắng lắm mới làm xong
Mãi mới gài đến cúc áo cuối cùng, Hạ Tiêu đúng là vui mừng tột độ, thì ra cảm giác hoàn thành một công việc khó khăn vui như thế này
Hạ Tiêu làm xong liền đứng ngẩn đó, ngơ ngác nhìn Doãn Sở Thần, anh ta trao cho cô một ánh mắt bất lực
" Đi tắm đi "