Chương
Có người vô cùng ngạc nhiên nói: “Không phải là tình nhân của anh ta chứ?”
“Thì ra là tôi đã nhìn thấy anh ta ở trên báo.”
“Không phải chứ? Vừa mới kết hôn đã có tình nhân rồi à?”
“Một người cao quý như Bạc gia, có quyền có thế, giàu có, có địa vị, còn đẹp trai hơn các nam minh tỉnh trong giới giải trí,phụ nữ thèm muốn anh ta, không phải là nhiều người chạy theo xu hướng một cách mù quáng sao?”
Tình nhân?
Vân Giai Kỳ càng thêm mơ hồ khi nghe ai đó bàn luận về bản thân.
Dù cô có ngu ngốc đến đâu, cô cũng biết ý nghĩa của từ tình nhân là gì Rõ ràng những người nói cô là tình nhân?
Vân Giai Kỳ quay đầu lại iếc mắt nhìn, mấy người xì xào bàn tán cúi thấp đầu ngay lập tức.
“Cô tình nhân này còn có mặt mũi quay lại nhìn chúng ta nữa sao?”
“Đúng vậy! Đi dụ dỗ một người đàn ông đã có vợ có biết xấu hổ hay không!”
“Cậu không thấy người ta có khuôn mặt giống hồ ly tỉnh sao? Nhìn thoáng qua cũng biết là đế mê hoặc đàn ông!”
“Là hồ ly tinh chuyển thế, có thể được ở bên cạnh Bạc gia, phần mộ tổ tiên của cô ta đã bốc lên hương khói rồi!”
Bạc Tuấn Phong lạnh lùng nói: “Ai đang nói chuyện ở đó.”
Trong chốc lát, trong cửa hàng trở nên yên tĩnh.
Đúng lúc này, những nam sinh viên đột nhiên lên tiếng phá vỡ sự im lặng, “Tôi không tin anh là Bạc Tuấn Phong!”
“Đúng vậy, có bản lĩnh anh lấy thẻ căn cước ra cho chúng tôi nhìn xeml”
“Anh dám mạo danh Bạc Tuấn Phong à?”
Sắc mặt Bạc Tuấn Phong vô cùng lạnh lùng: “Đừng có mà được đẳng chân lân đẳng đầu”
Vân Giai Kỳ đột nhiên không muốn ăn nữa.
Cô chưa bao giờ nghĩ rằng đi ăn đồ ăn vặt còn có thế xảy ra chuyện này.
Nếu không thì nói là đàn ông cũng có thế là kẻ gây họa?
‘Đừng ồn ào nữa!” Vân Giai Kỳ đứng lên: “Tôi sẽ làm chứng cho chú ấy, chú ấy chính là Bạc Tuấn Phong! Chuyện này là sự thật!”
“Cô là ai vậy?”
“Đúng vậy!”
“Bạc gia đã kết hôn rồi, cô không phải là người thứ ba sao?”
“Nhất định là hồ ly tỉnh muốn leo lên người Bạc gia!”
Vân Giai kỳ ngây ngẩn cả người.
Cô nghĩ như thế nào cũng không nghĩ tới bản thân mình lại trở thành người gặp tai họa.
“Cài gì mà người thứ ba với hồ ly tỉnh chứ?”
Bất trì bất giác cửa hàng nhỏ này đã bị vây quanh lại Người đi ngang qua vừa nghe thấy cái tên “Bạc Tuấn Phong” đều dừng chân lại, còn có người lấy điện thoại ra quay chụp Bạc Tuấn Phong.
“Tách” một tiếng.
Có người quên tắt đèn flash.
Đột nhiên Bạc Tuấn Phong đứng dậy nắm lấy tay Vân Giai Kỳ, nói với cô: “Đi”
Vân Giai Kỳ nhìn bốn phía xung quanh, thấy càng ngày càng có nhiều người vây quanh nên cũng biết chỗ này không phải là nơi ở lâu được.