Ôn Hành Vũ trải qua mấy ngày gần đây vô cùng thư thái, sau khi thời kỳ phát tình kết thúc Ôn Lưu Tình dường như biến thành con mèo nhỏ, cả ngày lười biếng, chỉ có thể dựa sát bên người Ôn Hành Vũ.
Ôn Hành Vũ ở trong lòng yên lặng phỉ nhổ chính mình, bên ngoài lại cố tỏ ra bình thản như không.
Hắn mỗi ngày đều muốn vung tay hô to, a a a a, ta là Alpha của Ôn Lưu Tình ta rốt cục trở thành Alpha của Ôn Lưu Tình rồi! Đương nhiên động tác nhỏ này đều là ở sau lưng mà làm, còn trước mặt Ôn Lưu Tình, hắn vẫn là một Alpha thận trọng cao cao tại thượng.
Lâm Tưởng lại tới thay Ôn Lưu Tình kiểm tra thân thể, từ rất xa liền ngửi được khí vị trên người Ôn Hành Vũ, y tiến đến gần, hướng Ôn Hành Vũ
Nói: "Ôn tiên sinh, anh có thể hay không thu liễm một chút? Mùi vị động dục trên người anh sẽ ảnh hưởng đến tôi."
Ôn Hành Vũ sững sờ, hắn lập tức lùi về sau vài bước, thấp giọng nói: "Tôi đã là người của Ôn Lưu Tình, cậu lại hướng tôi cách xa một chút mới đúng chứ, sao lại bảo tôi ly khai khỏi em ấy được."
Lâm Tưởng lườm một cái, từ bên cạnh hắn đi qua.
Ôn Hành Vũ cùng y giữ một khoảng cách, cất cao giọng hỏi: " Thân thể Ôn Lưu Tình thế nào rồi?"
"Khôi phục cũng không tệ lắm, anh đem cậu ấy chăm sóc rất tốt."
Ôn Hành Vũ nhếch miệng lên, hắn nói: "Tôi sẽ đem bảo bối chăm sóc ngày càng tốt hơn."
"Chỉ hy vọng như thế."
Thời gian Ôn Lưu Tình mê man so với khi tỉnh lại nhiều hơn mấy phần, thân thể cùng tinh thần của cậu đều là chậm rãi điều chỉnh.
Ôn Hành Vũ làm rất nhiều món ăn trước đây cậu thích, mỗi ngày chủ động thay đổi nhiều trò đút cho cậu ăn.
Ôn Lưu Tình dựa vào trong ngực của hắn, Ôn Hành Vũ hưởng thụ quá trình uy omega nhà mình ăn, muỗng nhỏ đưa tới bên mép Ôn Lưu Tình, Ôn Lưu Tình nếm thử một miếng, thấp giọng hỏi: "Đây là anh tự mình nấu sao?"
Ôn Hành Vũ sững sờ, lập tức nói: "Dĩ nhiên không phải." Hắn dừng một chút, hỏi: "Em cứ như vậy là muốn ăn món anh làm sao?"
Ôn Lưu Tình ở trong lòng thở dài, còn chưa chờ cậu mở miệng, Ôn Hành Vũ liền tự hỏi tự trả lời cực kì có tính tự giác: "Hảo, vậy anh ngày mai sẽ làm một bữa ăn ngon thỏa mãn em."
Ôn Lưu Tình cau mày, Ôn Hành Vũ vẫn còn tiếp tục nói: "Thực sự sẽ đạt chỉ tiêu mà em đề ra luôn nha."
Rốt cục nhẫn xuống không được, cậu hơi há miệng, vai liền bị ôm. Ôn Hành Vũ cúi đầu, hôn Ôn Lưu Tình, hắn nói: "Anh nhớ em trước đây thích ăn nhất chính là thịt xào chua ngọt còn có canh cá nấu măng chua, em bây giờ quá gầy, phải nuôi mập một chút mới hảo."
Tâm Ôn Lưu Tình như bị nhẹ nhàng đá một chút, không thể nói đau, nhưng có chút ê ẩm, cậu thấp giọng hỏi: "Tại sao anh đối với em tốt như vậy?"
"Đây coi là tốt?"Ôn Hành Vũ nở nụ cười, cằm của hắn dựa vào trên bả vai Ôn Lưu Tình: "Anh ngay cả một phần vạn hảo cũng còn chưa cho em, hiện tại đây không tính là hảo."