Kể từ khi Tề Duệ dẫn Mộ Tư Nguyệt về nhà, anh đã luôn bận rộn, chỉ thỉnh thoảng mới về nhà ăn tối và lại đi ra ngoài. Anh ấy dường như đã quên Mộ Tư Nguyệt, gặp mặt cũng không chào hỏi.
Tề Duệ liếc nhẹ vào bụng cô và ngồi xuống. Người hầu ngay lập tức đưa cho anh chén trà. Mộ Tư Nguyệt cuộn tròn bên cạnh ghế sofa và len lén nhìn anh. Lông mày anh nheo lại, như thể đang mệt mỏi.
"Lại đây." Anh nhắm mắt lại và đột ngột nói.
Mộ Tư Nguyệt biết anh đang gọi cô, do dự một lúc, di chuyển cơ thể và bất đắc dĩ ngồi bên cạnh anh.
"Ân, thật nhiều thịt.." Anh từ từ mở mắt, nhướng mày và vươn tay ra, nhàm chán véo mặt cô.
Mộ Tư Nguyệt "..."
Ý gì chứ! Anh ta đang chê mình mập à!
Cô sững người và không dám chống cự, tùy ý để anh chà đạp mặt mình. Tề Duệ thủ đoạn ngoan lệ, ông nội Tề còn không làm gì được hắn, cô thì tính là gì. Nhưng sâu tận đáy lòng Mộ tư Nguyệt rất không phục
Tề Duệ nhìn ra biểu cảm phàn nàn của cô, biểu lộ thêm một sự ân cần hiếm có, "Cảm giác không tồi."
Mộ Tư Nguyệt cụp đầu, có chút cam chịu đáp một câu, "Cảm ơn." Thật khó để không béo khi phải đối mặt với sự nuôi nhốt của Tề gia.
Tề Duệ đột nhiên nghiêng người sang xích lại gần cô, Mộ Tư Nguyệt nhìn vào khuôn mặt lạnh lùng trước mắt, có chút sợ hãi, đôi đồng tử màu hổ phách của cô mở to vì kinh ngạc, hai tay cô bất lực, cố gắng đẩy anh ra, Nhưng lại không dám.
"Đừng làm cô ấy sợ, nó sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe của thai nhi." Vào lúc này, một ông già chống gậy đi đến.
Ông nội Tề liếc nhìn quản gia, "Sức khỏe của Thiếu phu nhân mấy ngày nay thế nào?"
Người quản gia báo cáo một cách quy củ: "Thiếu phu nhân trước đây cơ thể yếu ớt nhưng nay đã hồi phục và khỏe hơn rất nhiều. Bây giờ, thai nhi vẫn bình thường trong tuần thứ năm."
"Sức khỏe của tiểu thiếu gia phải được theo dõi chặt chẽ.." ông nội Tề vẫn không quá yên tâm. Bởi vì, căn bệnh của Tề Duệ có khả năng di truyền rất lớn.
Tề Duệ nhìn vẻ mặt nghiêm túc của ông, đôi đồng tử sâu thẳm lóe lên một tiếng cười chế giễu. Ông nội rất lo lắng rằng thai nhi sẽ không bình thường. Mỗi lần nghĩ về căn bệnh của mình, Tề Duệ không thể không bực bội.
Mộ Tư Nguyệt an phận không dám lên tiếng, và lén ngước nhìn người đàn ông bên cạnh mình, cô cảm thấy tâm trạng Tề Duệ không tốt, toàn thân anh lạnh lẽo và đáng sợ.
Mộ Tư Nguyệt cảm thấy có gì đó không ổn, cô thầm nghĩ, "Tại sao những người trong Tề gia lại lo lắng quá nhiều về sức khỏe của thai nhi.."
Tuy nhiên, Mộ Tư Nguyệt cũng không suy nghĩ quá nhiều. Cô biết rất rõ mối quan hệ của mình với Tề Duệ không hề có tình yêu. Đó là một giao dịch, chỉ là một giao dịch.
"Đỡ thiếu phu nhân lên tầng trên để nghỉ ngơi. Chú ý thời gian ngủ phải đủ, điều này ảnh hưởng đến sự phát triển trí tuệ của trẻ." ông nội Tề nói với người giúp việc ở bên cạnh và quay sang nói với quản gia.
"Sắp xếp nhân lực để chuẩn bị cho giáo dục trước khi sinh, còn nữa bữa ăn dinh dưỡng của Thiếu phu nhân phải được thay đổi tùy giai đoạn.."
Tề Duệ lãnh cảm hơn nhiều so với sự lo lắng của ông nội. Anh dường như không quan tâm quá nhiều đến đứa trẻ. Đứng dậy và đi vào thư phòng.
Mộ Tư Nguyệt được người giúp việc dẫn lên lầu, và ngay cả khi cô không thể ngủ, cô vẫn phải nằm trên giường.
Cô nằm trên giường hai tiếng đồng hồ. Đến chiều, người giúp việc dẫn cô ra vườn để hít thở không khí trong lành. Trái cây và các sản phẩm dinh dưỡng được đặt trên bàn đá của vọng lâu. Mộ Tư Nguyệt, có thể ăn bất cứ lúc nào, nhưng hàm lượng được kiểm soát chặt chẽ.
"Thiếu phu nhân, bình thường mang thai sẽ không còn chút sức lực nào, buồn ngủ, thèm chua và ghét dầu mỡ.." Ở vọng lâu, một chuyên gia dinh dưỡng chuyên nghiệp đã giải thích cẩn thận với Mộ Tư Nguyệt khi mang thai.
"Thiếu phu nhân, hiện tại người không có biểu hiện ốm nghén. Nếu người cảm thấy ớn lạnh, chóng mặt và chán ăn, những triệu chứng này cũng bình thường. Đừng lo lắng, chúng tôi có chương trình điều hòa."
"Ồ." Mộ Tư Nguyệt thì thầm.
Cô nhìn con cá bơi trong ao nhân tạo đối diện. Hiện tại là cuối mùa hè và thời tiết rất dễ chịu. Ngoài ra, khu vườn phía sau Tề gia được thiết kế theo phong cách của một khu vườn Trung Quốc cổ đại. Hoa và cỏ vô cùng quý giá.
Toàn bộ Tề gia có diện tích hàng chục ngàn mét vuông. Nó có những bức tường cao và hệ thống an ninh nghiêm ngặt. Nó có rất nhiều người, giống như sống trong cung điện của hoàng đế.
"Thiếu phu nhân, người có tám cuộc gọi nhỡ trên điện thoại di động và tin nhắn nhỡ." Một cô hầu gái trẻ cầm điện thoại và báo cáo với Mộ Tư Nguyệt. "Tất cả đều đến từ một người phụ nữ tên là Tần Tương.."
Mộ Tư Nguyệt đột nhiên trở nên lo lắng khi nghe thấy điều đó, "Đưa điện thoại di động cho tôi."