Khai mạc chương trình, chủ tịch tập đoàn lên đọc bài diễn văn. Đây là lần đầu tiên Quý Tiểu Đông được nhìn rõ dáng người của ông ta như vậy. Ông ta là một người đàn ông trung niên, đoán chừng khoảng trên năm mươi tuổi. Có lẽ hồi trẻ, ông đã từng nhập ngũ nên cô thấy ông ta có dáng dấp của quân nhân. Lúc đi lên khán đài, eo và lưng thẳng, bước chân dứt khoát, nghiêm trang. Chắc ông ta phải làm việc rất vất vả lắm mới có thể thành lập tập đoàn Thái tử lớn mạnh như thế này, mới có được một buổi lễ kỷ niệm với chương trình rút thưởng mà biết bao người chờ đợi như thế này.
Sau đó buổi tiệc chính thức được bắt đầu. Quý Tiểu Đông cảm thấy những tiết mục trên khán đài được dàn dựng khá tỉ mỉ, cô cảm thấy cũng hay không kém những chương trình ca nhạc trên ti vi. Hóa ra tập đoàn Thái Tử lại có nhiều nhân tài đến vậy, ở đâu cũng có người tài giỏi. Cô cảm thấy may mắn vì mình không có tham gia biểu diễn nếu không chắc là sẽ bị thua thê thảm rồi.
Sau đó là tiết mục của các ca sĩ do công ty mời đến, họ cũng được hoan nghênh nhiệt liệt. Có một người ngồi gần đó giơ tờ poster có in tên ca sĩ lên, mọi người bắt đầu giơ tay cao lên để cổ vũ. Quý Tiểu Đông vốn không thích vậy nhưng cô thấy bầu không khí sôi nổi như thế nên cô cũng giơ hai bàn tay mình qua lại. Tiếng thét cùng tiếng hoan hô vang lên làm ầm ĩ khắp hội trường, mọi người như đang bị thiêu đốt trong khí thế sôi nổi, vui vẻ như thế.
Buổi tiệc trôi qua đã hai giờ đồng hồ, một mặt Quý Tiểu Đông lưu luyến buổi tiệc này là vì đây là lần đầu tiên cô được nhìn thấy cấp lãnh đạo cao nhất tập đoàn Thái Tử, nhưng mặt khác cô mong mỏi cuộc rút thăm trúng thưởng mau chóng được tiến hành. Không chừng cô sẽ may mắn được một số tiền không nhỏ, với lại, cô cũng đang rất đói bụng.
Sau khi tất cả tiết mục biểu diễn kết thúc, thừa dịp ban giám khảo đang xem xét điểm số cũng như khen thưởng thành tích của nhân viên. Theo quy trình, đã đến lúc tất cả các nhân viên bỏ lá thăm mà đã ghi tên ngay cổng vào chiếc rương to đùng kia để chuẩn bị rút thăm trúng thưởng.
Dưới sự chứng kiến của mười mấy nhân viên bảo vệ đứng ở dưới, từng người lên bỏ lá thăm vào thùng. Quý Tiểu Đông không vội, cô chắp hai tay trước ngực, kẹp lá thăm ở giữa hai ngón tay mình, hai mắt nhắm lại cầu nguyện, sau đó mới bỏ vào trong thùng.bg-ssp-{height:px}
Nhân viên phụ trách khu vực này là một thanh niên còn trẻ tuổi, nhìn thấy bộ dạng cô như thế, anh ta đứng cười thầm. Lần đầu tiên anh nhìn thấy dáng vẻ trẻ con của cô nhân viên kia, có chút ngây thơ, cũng có chút đáng yêu.
Quản lý Dương ngồi ở hàng ghế đầu, đó là chỗ ngồi dành cho lãnh đạo cao cấp của công ty. Nhân lúc cô thấy mọi người đang chú ý tiết mục bỏ lá thăm vào thùng thì cô lén lút thoa chút kẹo cao su lên tay mình. Cô ta nghĩ đợi đến khi cô ta lên bỏ lá thăm vào thùng thư thì kẹo cao su sẽ dính lên thùng thư cùng với lá thăm. Khi người phụ trách tú thăm thì trên tay anh ta sẽ dính nhựa cao su trên thùng thư, nên lúc đó anh ta nhất định sẽ dùng tay kia lấy kẹo cao su kèm theo lá thăm của cô ra, đến lúc đó…
Nhân viên cuối cùng cầm lá thăm của mình bỏ vào trong thùng. Lúc này mọi người chỉ quan tâm vào việc rút thăm trúng giải thưởng lớn kia thôi, không quan tâm đến các tình huống bên ngoài nữa.
Thời gian rút thăm trúng thưởng cũng đã tới.
Người chủ trì mời cấp lãnh đạo lên rút thăm, Tổng Giám Đốc tập đoàn Hoàng Phủ Chính đang nhanh chân bước lên khán đài. Anh còn chưa kịp rút thưởng, tiếng hoan hô bên dưới vang lên làm náo loạn cả một góc trời. Đối với những nữ nhân viên chưa kết hôn, còn việc gì hạnh phúc hơn việc họ vừa được trúng thưởng vừa được anh ta trao giải thưởng cho mình.