------------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
------------------------------------------------------
Từ trưa đến xế chiều, Neville Longbottom ở gian phòng gần đó, nhìn thấy Harry và Ron liền hưng phấn chạy qua.
" Mấy cậu nhất định đã đi xem World Cup phải không ?" Neville trông ngóng nhìn Ron và Harry nói.
" Không sai." Ron nói " Cậu xem nè Neville..." Ron đưa cho cậu coi mấy mô hình nhỏ.
" Bà không muốn đi." Neville buồn bã nói " Không chịu mua vé. Mặc dù nghe hấp dẫn hết sức. Mấy cậu kể về World Cup cho mình nghe với."
" Được thôi..." Thế là Harry và Ron cùng nhau nói, bọn họ kể mấy chuyện lều trại từ trước World Cup cho đến lúc thi đấu.
" Tụi mình đã thấy Krum, ảnh cách siêu gần tụi mình luôn." Ron hưng phấn nói " Tụi mình được ngồi ở hàng ghế cao nhất..."
" Lần đầu tiên trong đời và cũng là lần cuối cùng trong đời mày đó, Weasley !"
Trên ngưỡng cửa xuất hiện Draco Malfoy. Đằng sau nó là Crabbe và Goyle, qua một mùa hè có vẻ hai đứa đó cao lên thêm ít nhất một inch.
Hiển nhiên là tụi nó đã nghe lén được câu chuyện vừa rồi, Neville đóng cửa không được kín.
" Tụi tao hình như không có mời mày vào đây Malfoy." Harry lạnh nhạt nói.
" Weasley ... cái gì đó ?" Malfoy chỉ vô cái chuồng con Pigwidgeon hỏi. Một cánh tay áo dạ phục của Ron đang thòng xuống đong đưa theo nhịp lắc lư của con tàu đi, cái cổ tay áo viền đăng ten ố xỉn thiệt là dễ nhìn thấy.
Ron định đem lễ phục giấu đi, ai ngờ Malfoy còn nhanh tay hơn cậu ta, quơ một phát lấy được, giơ cao lên.
"Coi đây nè !" Nó giơ bộ lễ phục của Ron lên cho Crabbe và Goyle xem, nói bằng giọng châm chọc "Weasley ! Mày định diện vô cái thứ cũ mèm này hả ? Tao thấy... bộ này rất ư mô-đen thời thượng hồi năm ..."
" Cút mẹ đi Malfoy." Ron nói, giật phắt cái áo khỏi bàn tay của Malfoy, mặt cậu ta đã trở nên cùng màu với bộ lễ phục. Malfoy rú lên một tràng cười nhạo báng, hai thằng Crabbe và Goyle hô hố cười theo một cách ngu ngốc.
" Vậy là... định vô hả, Weasley ? Tính thử kiếm tí chút vinh quang cho dòng họ mày hả ? Cũng có kiếm chác được chút đỉnh tiền nữa đó, mày biết mà... Biết đâu mày thắng thì sẽ sắm được vài cái áo chòang tử tế hơn..."
" Mày đang nói chuyện gì vậy ?" Ron bực bội nói.
" Vậy là mày định vô hả ?" Malfoy lập lại "Tao cho là mày sẽ vô chứ, Potter ? Mày có bao giờ bỏ lỡ cơ hội chơi nổi nào đâu hả ?"
" Giải thích cái điều mày muốn nói, hoặc không thì cút khỏi chỗ này đi, Malfoy !" Hermione ngước mắt khỏi cuốn sách «Bùa chú căn bản lớp » để gắt lên với Malfoy.
Một nụ cười hí hửng toét trên gương mặt nhợt nhạt của Malfoy
" À ra là mày không biết hả ?" Malfoy chế nhạo nói " Mày có một người cha và một người anh làm việc ở Bộ Ơhép thuật mà mày không biết sao ? Chèn đét ơi, Ba của tao đã nói cho tao biết từ hồi nảo hồi nào... nghe chính Cornelius Fudge nói đó nha. Nhưng mà ờ, ba tao luôn giao du với giới chức cao cấp ở Bộ ... Có thể ba mày chỉ là viên chức quèn hạng cắc ké nên không được biết đâu, Weasley à,... ừ phải... có lẽ họ không nói đến những vấn đề quan trọng trước mặt ba mày..."
" Draco, làm ơn có thể giảm âm lượng nói chuyện của mày xuống được không ? Còn nữa, mày la lớn tuyên bố những sự kiện quan trọng, cơ mật ba mày nói mà chưa được sự kí tên xác nhận từ Bộ, từ chỗ Bộ trưởng Bộ phép thuật biết được, tao nghĩ Bộ Hợp tác Phép thuật Quốc tế và Ban Thi hành Luật Phép thuật sẽ rất có hứng thú với chuyện bí mật này bị bại lộ ra, mày thấy thế nào ?" Ann nhàn nhạt nói, cô cũng không thèm ngẩng đầu, ánh mắt vẫn chăm chú đọc sách.
" Stokes ?" Malfoy lúc này mới chú ý tới Ann đang ngồi ở góc gian phòng, hình như đã bị lời nói của Ann hù dọa, hoặc là ám ảnh mỗi lần đấu với Ann đều thua thê thảm, ấp a ấp úng một hồi, ném xuống một câu " Hừ, mày cứ ở đó mà cùng bọn nhảm xì này lung tung đi." Nó ra hiệu cho hai thằng Crabbe và Goyle rồi ba đứa rời đi.
Ron tức giận " Cái gì là bọn người nhảm xì ? Cái gì mà ba nó đều tiếp xúc quen biết với mấy ông quan chức cao của Bộ ? Hừ ! Ba mình muốn cũng có thể lên vậy... Chỉ là ba thích vị trí này thôi..."
Ron hung hăng đóng rầm cánh cửa phòng lại, do dùng sức quá mạnh mà cửa kính pha lê bị nứt vỡ.
Ann nghiêng đầu nhìn kính vỡ rớt dưới đất, lại tiếp tục đọc sách.
" Ron !" Hermione trách cứ, nàng nhìn Ann, rút ra đũa phép niệm " Reparo." Vụn cửa kính bèn ráp lại thành một tấm và bay ngược trở lên gắn vô khung cửa.
" Ann, dì và chú của cậu nhất định đã nói cho cậu nghe ! Hogwarts rốt cuộc là tổ chức hoạt động gì vậy ?" Ron ngồi trên ghế đặt câu hỏi với Ann.
Lật qua trang mới, Ann thuận miệng đáp " Cậu đoán sai rồi, bọn họ thật sự là không có nói cho tớ... Vốn dĩ chú Eren định kể cho tớ nghe, nhưng dì Diana bảo là còn chưa xác nhận chắc chắn sau đó lại vì chuyện World Cup mà không cùng tớ nói chuyện này nữa, tớ cũng không có hỏi..."
Ron vừa nghe nói dì và chú Ann cũng không nói ra, tâm trạng tốt lên không ít, nhưng ngay sao đó lại hỏi một vấn đề " Vì cái gì ? Ann cậu không hiếu kì hả ?"
Bởi vì cô không hỏi cũng biết đó là sự kiện gì, hà cớ gì còn phải đi quấy rầy hai người đang bận rộn.
" Không hiếu kì ..." Ann nói.
Ron, Neville và Harry nhìn nhau, không lên tiếng nữa. Tiếp theo trong phòng lại tiếp tục hình ảnh vừa rồi, Harry, Neville và Ron bắt đầu bàn bạc vụ Quidditch, mà Hermione cùng Ann thì lại đọc sách.
Hermione tựa hồ cũng không chuyên tâm như mọi khi lắm, thỉnh thoảng nàng cứ vụиɠ ŧяộʍ nhìn sang cô.
Trải qua một buổi trưa đi đường, rốt cuộc tàu Tốc hành Hogwarts cũng dừng ở trạm cuối ở nhà ga Hogwarts. Khi cửa xe lửa mở ra, tiếng ầm ầm của sấm sét nổi lên vang dội phía trên đầu.
Đám người trên xe đều dùng áo choàng che đầu phóng vọt vào cơn mưa, chạy tới bãi xe ngựa đang đứng chờ.
" Thời tiết thật tồi tệ..." Ann lẩm bẩm, từ trong túi đeo lấy cây dù ra, chuẩn bị đi vào trong cơn mưa thì ngó đầu nhìn lại. Hiển nhiên, bộ ba Gryffindor không có người nào mang dù.
Mấy đứa nhỏ bây giờ thật bất cẩn, trời mưa như vậy cũng không sợ cảm lạnh, ầy, thôi bỏ đi, tuổi này của bọn họ gặp mưa lớn xối xả cũng chả phải chuyện gì lớn, Ann nhớ tới mấy trận Quidditch cũng mưa ầm ầm.
Lấy từ trong túi đeo một cây dù nữa, cô đưa cho Harry " Chỉ còn dư một cây thôi, cậu và Ron xài chung đi." Nói xong Ann mở dù để ra ngoài cửa, nhìn Hermione " Hermione, mình với cậu đi chung thôi..."
Hermione gật đầu, cũng không nói gì nép sát vào dù của Ann, bởi vì trời tối cũng không ai phát hiện hai lỗ tai của nàng đã ửng đỏ."
Vào tới sân ga đã thấy thân ảnh cao to, chính là giọng nói lớn tiếng đón tiếp mấy học sinh năm nhất " Học sinh năm nhất ! Học sinh năm nhất mau tới đây ! Chúng ta sẽ ngồi thuyền đi tới lâu đài Hogwarts..."
Nhìn thấy đám người Harry, bác ấy vẫy tay nói " Chào con Harry ! Nếu bọn bác không bị chết đuối, thì trong bữa tiệc sẽ gặp."
Ann đưa ánh mắt đồng tình nhìn thân hình nhỏ bé của đám học sinh năm nhất, cảm thán " Ấy chà, loại thời tiết này đi thuyền qua hồ nước, đúng là trải nghiệm kíɧ ŧɧíɧ..."
Đi dọc theo sân ga tối om, leo lên xe ngựa mới thở phào nhẹ nhõm, mưa lớn như vầy, cho dù là bung dù thì cũng dính không ít. Hàng trăm cỗ xe ngựa xe lăn đùng đùng, bùn nước bắn tung tóe, cả đoàn xe ngựa chông chênh lắc lư lên đường hướng về lâu đài Hogwarts.
Khi Ann đi tới cửa lớn, đã có không ít học sinh tập trung ở sảnh lớn, đa phần đã bị xối tơi tả như vừa bị nhúng vào nồi canh gà hầm, tóc tai tèm lem nước mưa.
Hình như cảm thấy cả đám ướt chưa đủ, con quỷ siêu quậy Peeves tà tà trên không, ôm mấy quả bóng nhỏ màu đỏ, bên trong chưa đầy nước ném tán loạn khắp nơi.
Giọng nói bực bội của giáo sư McGonagall từ Sảnh đường truyền ra " Peeves ! Ngươi mau xuống đây !" Nhưng mặt đất quá ướt, làm bà ấy xém té ngã, chuyện này càng làm cho Peeves cười hăng hơn.
"Đâu có làm gì đâu !" Peeves cười khúc khích, câu một trái bom nước vô một đám đông nữ sinh năm thứ năm, khiến các cô bé này ré lên và chúi nhủi vô Đại Sảnh đường " Tụi nó đã ướt sẵn rồi chớ bộ ! Chỉ là những tia nước nhỏ xíu ! Xììììììììiiiiiii...! Mấy đứa nhóc, mau ăn đạn của ta."
Xong nó lại nhắm một trái bom khác vô một nhóm học sinh năm thứ hai vừa mới đến. Nhưng lại ném nhầm, cách chân Ann không xa nổ mạnh cái ầm, cô thiếu chút nữa đã bị ném một thân người ướt nhem, không khỏi trừng mắt liếc nhìn Peeves.
Con quỷ Peeves ôm hai trái banh nước, ngớ người ra luôn, lúc này giáo sư McGonagall lớn tiếng hô to " Ta cảnh cáo ngươi lần cuối Peeves, còn như vậy ta sẽ kêu hiệu trưởng tới..."
Peeves không dám cười nữa, ôm hai trái bóng phóng vèo đi lên mấy thang lầu làm bằng cẩm thạch.
" Được rồi, đi nhanh đi !" Giáo sư McGonagall giọng nghiêm khắc nói với đám người như vừa nhúng mình vào nồi canh gà " Đi vào Sảnh đường, mau lên !"
Theo đám người đi vào bên trong, Hermione đè nén giọng lại, thì thầm bên tai Ann " Ann, sao tớ cảm thấy con quỷ Peeves đó hình như là sợ cậu."
" Hả ? Phải không ?" Ann không thay đổi nói " Làm sao có thể ? Peeves nghịch ngợm như vậy, lại còn thích gây sự, chắc là bởi vì sợ cụ Dumbledore mới như vậy... Được rồi không nói nữa, mình phải tới dãy bàn Slytherin đây..."
Hermione nhìn chăm chú bóng dáng Ann hồi lâu, mới quay về bàn ăn phía Gryffindor.
Đại sảnh đường trông lộng lẫy như trước giờ vẫn vậy, được trang hoàng tráng lệ cho bữa tiệc khai giảng niên học. Dĩa vàng và cốc vàng óng ánh trong ánh sáng của hàng trăm và hàng ngàn ngọn nến lơ lửng trong không trung phía trên các bàn tiệc. Học sinh đã ngồi đầy bốn dãy bàn dài của bốn nhà, đang nói chuyện ríu rít tưng bừng. Phía đầu Sảnh đường là cái bàn dài thứ năm, dành cho các giáo sư, họ chỉ ngồi dọc một cạnh bàn, để tất cả đều đối diện với học sinh của mình.
" Ann !" Fanny ngồi ở dãy bàn Slytherin vẫy tay với Ann " Chỗ này !"
" Hè hè, chào buổi tối Fanny !" Ann ngồi cạnh chỗ Fanny.
" Ủa, cậu làm sao mà không bị ướt vậy ?" Fanny nói xong lướt mắt nhìn mấy người khác đang ngồi trên bàn " Bọn họ đều bị mưa ướt tầm tã, mình còn tưởng cậu sẽ bị. Hơn nữa..." Fanny nhỏ giọng " Ba đứa Malfoy vừa rồi bị Peeves ném mấy trái bóng nước trúng đầu... Vừa rồi mình còn nghe họ nói ..."
Ann lướt mắt nhìn qua đám Malfoy, bọn họ đang lớn tiếng lên án hành vi giỡn chó của Peeves, cũng phê bình Bloody Baron, chắc là muốn hắn trừng phạt Peeves.
" Mình mang theo dù..." Ann nói " Sau đó Peeves lại bị giáo sư McGonagall đuổi đi, cho nên tớ thật may mắn...Đúng rồi, sao cậu không đi xem World Cup ? Nghỉ hè tớ gửi thư cũng không thấy hồi âm lại ?"
" Ầy..." Fanny rầu khổ " Đừng nhắc tới, tớ bị bố mẹ kéo đi tham dự mấy buổi tiệc, đại diện gia tộc tham gia buổi tiệc tụ hội những gia tộc lớn ở châu Âu, còn có mấy lễ tiệc ở New Zealand và Australia...Hôm diễn ra World Cup bọn họ còn đi công tác dữ dội hơn... Mỗi ngày đều không biết ngày mai sẽ phải bay tới chỗ nào."
" Ồ, được rồi, tớ tạm tha cho cậu chuyện không hồi âm vậy..." Ann nói.
Lúc này, Sảnh đường cũng yên tĩnh lại, giáo sư McGonagall dẫn một đoàn dài học sinh năm nhất tiến về phía trước. Sau khi mũ phân loại nhà ca xong, giáo sư McGonagall bắt đầu đọc từ trên xuống dưới mấy cái tên, Ann đã gấp gáp chờ không nổi cầm dao nĩa lên, đồng thời nhìn chằm chằm vào giáo sư, hi vọng bà ấy có thể đọc nhanh hơn một chút.
Giáo sư McGonagall sau khi xong cũng cầm mũ phân nhà lên đi ra, Ann lại nhìn qua chỗ cụ Dumbledore.
Dumbledore đứng lên, cười hiền lành nhìn quét qua dàn học sinh, mở hai tay ra như tư thế chào đón " Ta chỉ có hai từ muốn nói với mấy trò thôi." Cụ nói, giọng hùng hồn vang khắp lễ đường " Ăn đi."
Ann mau chóng xẻ một miếng thịt dê, đưa vào trong miệng, còn không quên rót một ly nước táo uống.