------------------------------------------------------
Beta: Vũ Minh Nguyệt
------------------------------------------------------
Thời điểm ăn uống no say, cụ Dumbledore lại lần nữa đứng dậy. Tiếng nói chuyện rôm rả trong Sảnh đường cũng im bặt đi, chỉ còn nghe thấy tiếng mưa đôm đốp.
" Được rồi !" Dumbledore mỉm cười nhìn đám học sinh " Bây giờ thì ai ai cũng đã ăn uống no nê. Ta cần nhắc nhở các trò cần tập trung chú ý để ta thông báo vài điều.
" Thầy Filch, giám thị của trường, đã yêu cầu ta báo cho các trò biết rằng danh sách các thứ cấm bên trong tòa lâu đài trong năm học này đã được bổ sung, bao gồm thêm Yo-yo Kêu gào, Dĩa có răng nanh, và Gậy nện đau hoài. Danh sách đồ cấm đầy đủ có bốn trăm ba mươi bảy món, ta nhớ là vậy, các trò có thể tham khảo trong văn phòng thầy giám thị Filch, nếu như muốn coi thử."
Dumbledore tiếp tục nói "Như từ trước tới giờ ta muốn nhắc nhở các trò là tất cả các khu rừng trong khu đất quanh trường đều cấm học sinh lai vãng, và tất cả học sinh dưới năm thứ ba cũng không được phép đi đến làng Hogsmeade.
"Ta cũng muốn thông báo đến một tin buồn cho các trò biết là năm nay sẽ không tổ chức cuộc thi đấu Cúp Quidditch."
" Cái gì !?" Rất nhiều người kinh ngạc thốt lên.
Dumbledore nói "Sở dĩ không tổ chức Cúp Quidditch Liên-nhà là vì sẽ có một sự kiện bắt đầu diễn ra vào tháng mười và kéo dài cho đến hết năm học, sự kiện này sẽ chiếm mất nhiều thì giờ và sức lực của các giáo viên... Nhưng mà ta chắc chắn là tất cả các trò sẽ vô cùng thích thú tham gia. Ta rất vui mừng thông báo rằng năm nay tại trường Hogwarts ..."
Nhưng vừa đúng lúc đó, một tràng sấm rền đinh tai nhức óc vang lên, và cánh cửa Đại sảnh đường mở bung ra.
Một người đàn ông đứng ở ngay ngưỡng cửa, tì người vào một cây gậy dài, toàn thân liệm kín trong tấn áo trùm lữ hành màu đen. Mọi cái đầu trong Đại sảnh đường đều quay về phía kẻ xa lạ đó. Thình lình ánh chớp ngoằn ngoèo nhoàng lên trên trần Đại sảnh đường soi rọi người khách lạ
Trong ánh chớp, gương mặt của người đàn ông nhìn như bức hình chạm nổi sắc cạnh. Mỗi phần da đều như vết thẹo. Cái miệng trông giống hệt một vết cắt méo xệch, cùng cái mũi bị lẹm đi hẳn một mảnh to. Nhưng chính đôi mắt mới khiến y trông đáng khϊếp.
Một trong hai con mắt nhỏ xíu, u ám, và sáng quắc. Con mắt còn lại to, tròn như đồng xu, màu xanh nê-ông sáng choang. Con mắt xanh da trời chuyển động không ngừng. Không thèm chớp lấy một cái, nó cuộn lên, cuốn xuống, đánh từ bên này sang bên kia, hoàn toàn độc lập với con mắt thường còn lại. Và khi nó đánh lên ngược hẳn về phía gáy của y, thì chỉ còn lại một màu trắng dã.
Người lạ mặt bước về phía cụ Dumbledore. Hắn giơ ra một bàn tay cũng nhằng nhịt thẹo hệt như cái mặt hắn. Cụ Dumbledore bắt lấy bàn tay đó, miệng lẩm bẩm điều gì mà Ann nghe không ra. Cụ có vẻ đang dò hỏi cái nhân vật lạ lùng này, cái kẻ cứ gật đầu không mỉm cười, chỉ trả lời bằng giọng rất khẽ. Cụ Dumbledore gật đầu và ra dấu cho người đàn ông một chỗ trống bên phải cụ.
Người lạ mặt ngồi xuống, lắc cho cái bờm tóc xám xịt rũ khỏi mặt, kéo một cái đĩa xúc xích về phía mình, đưa nó lên cái phần còn lại của chiếc mũi, và hít hà. Hắn lấy một con dao nhỏ từ trong cái túi ra, xiên vào đuôi mẩu xúc xích, và bắt đầu ăn. Con mắt bình thường của hắn dán chặt lên mấy mẩu xúc xích, nhưng con mắt xanh da trời vẫn không ngừng xẹt qua xẹt lại trong hốc mắt, quét qua hết sảnh đường lại tới đám học sinh.
"Cho phép ta được giới thiệu, giáo viên của môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám." Cụ Dumbledore nói sang sảng trong bầu không khí im phăng phắc "Giáo sư Moody."
" Trời ạ, Moody ? Là ông ấy ?" Dãy bàn Slytherin phát ra âm thanh bàn tán xôn xao.
" Tớ nghe nói cụ Dumbledore và Moody là bạn bè..." Fanny nói, ánh mắt nhìn qua Moody" Ở Azkaban hơn phân nửa đều do ông ấy bắt vào..."
" Ồ..." Ann nói " Nếu ông ấy lợi hại như vậy, năm nay môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc Ám sẽ không tệ."
Fanny rụt cổ, chần chờ nói " Cái này tớ không dám chắc, nghe cha nói là Moody sau khi về hưu.... Tính cách hơi quái dị."
Dumbledore tằng hắng.
" Như ta muốn nói..." Cụ ấy mỉm cười, nhìn đám học sinh còn đang xôn xao bàn tán về Moody " Trường chúng ta vinh dự được đón một sự kiện rất kì thú trong vài tháng tới đây, một sự kiện đã không diễn ra trong suốt cả thế kỷ qua. Tôi rất vui mừng được cho các trò hay rằng lễ Thi đấu Tam Pháp thuật sẽ được diễn ra tại Hogwarts trong năm nay."
" Cụ... cụ nói giỡn !" Fred lớn tiếng nói.
Sự căng thẳng tràn ngập Sảnh đường kể từ khi Moody tới thốt nhiên vỡ toang. Hầu như ai cũng phá lên cười, và cụ Dumbledore cũng khục khặc tán thưởng.
" Ta không giỡn, thưa trò Weasley, tuy vậy, tại trò nhắc, ta nhớ hồi hè có nghe một chuyện vui rất xuất sắc về một con quỷ, một mụ phù thủy, một con yêu tinh, cả ba đi vào quán rượu..."
Giáo sư McGonagall tằng hắng giọng rõ to.
" Ờ... có lẽ giờ không phải lúc... không... tôi đang nói tới đâu rồi kìa ?" Cụ Dumbledore liền nói " À, tới Thi đấu Tam Pháp thuật ... vâng, một vài trò chưa biết cuộc đấu này có những gì, cho nên tôi hy vọng những trò nào đã biết thì cảm phiền cho tôi được giải thích chút xíu, và tôi cho phép sự chú ý của mấy trò tha hồ mà lang thang."
" Thi đấu Tam Pháp thuật được lập ra từ khoảng bảy trăm năm trước như một cuộc so tài giao hữu giữa ba trường Phép thuật ở châu Âu: Hogwarts, Beauxbaton, và Durmstrang. Mỗi trường chọn ra một nhà quán quân, và ba nhà quán quân sẽ so tài trong ba bài thi pháp thuật. Các trường thay phiên nhau đăng cai tổ chức mỗi năm năm, và khi đó, nói chung ai cũng nhất trí rằng đây là cách tuyệt nhất để thiết lập mối quan hệ giữa các nam nữ phù thủy của các quốc gia, cho đến khi danh sách người bị gϊếŧ lên quá cao đến nỗi phải chấm dứt cuộc so tài."
Sảnh đường vang lên tiếng xôn xào bàn tán.
" Đã có nhiều nỗ lực trong suốt nhiều thế kỷ qua nhằm phục hồi cuộc thi đấu, nhưng cho tới nay không có nỗ lực nào thành công. Tuy nhiên, Bộ Hợp tác Phép thuật Quốc tế cùng Bộ Điền kinh và Thể thao Pháp thuật đã quyết định rằng thời cơ đã chín muồi để thử một lần nữa. Chúng tôi đã làm việc cật lực suốt mùa hè để đảm bảo rằng lần này, không nữ hay nam quán quân nào bị rơi vào nguy hiểm chết người cả."
" Hiệu trưởng trường Beauxbaton và trường Durmstrang sẽ đến đây vào tháng mười, với những đấu thủ vào tới vòng chung kết, và cuộc chọn quán quân sẽ diễn ra vào lễ Halloween. Một trọng tài công minh sẽ chọn ra những sinh viên nào xứng đáng nhất để dự Tam đấu phù thủy giành vinh quang cho trường, lại được bỏ túi một ngàn Galleons tiền thưởng."
Một tràng hò hét vang lên, nghe nói đến tiền thưởng phong phú như vậy học sinh bốn nhà cũng bắt đầu xung phong hô hào " Con muốn tham gia." những tiếng nói thi nhau kêu lên.
Dumbledore phẩy tay, ra hiệu cho Sảnh đường an tĩnh lại.
" Mặc dù ta biết các con đều có thể là người đem lại Cúp Tam đấu cho trường Hogwarts, nhưng hiệu trưởng các trường tham dự, cùng với Bộ phép thuật, năm nay đã nhất trí đặt ra hạn tuổi cho các đối thủ. Chỉ có những học sinh đúng tuổi, có nghĩa là mười bảy tuổi hay lớn hơn, mới được phép đăng tên để xem xét. "Cụ Dumbledore hơi cao giọng, bởi vì lúc đó có mấy đứa làm ồn lên giận dỗi khi nghe tới những lời này.
" Đây là một biện pháp mà chúng ta thấy là cần thiết, căn cứ vào việc các bài thi của cuộc đấu vốn đã khó khăn và nguy hiểm, dù cho chúng ta đã cẩn trọng đến mấy, và những sinh viên dưới năm thứ sáu hay thứ bảy là gần như hoàn toàn không thể đương đầu với mấy bài thi này. Cá nhân thầy sẽ đảm bảo không để một trò chưa đủ tuổi nào bịp được ban giám khảo công minh mà trở thành quán quân Hogwarts." Cụ ấy nhìn lướt qua mấy kẻ hay nghịch ngợm, trong mắt lộ ý sâu xa " Do đó, tôi cầu xin các con đừng có uổng thời gian đăng ký nếu các con dưới mười bảy tuổi."
" Phái đoàn trường Beauxbaton và trường Durmstrang sẽ đến vào tháng mười và sẽ ở lại với chúng ta một phần lớn thời gian trong năm. Ta biết các con sẽ dành sự ưu đãi cho các vị khách trong thời gian họ ở với chúng ta, và một khi đã chọn ra được nam hay nữ quán quân của trường Hogwarts, các con sẽ hỗ trợ hết mình cho vị quán quân ấy. Còn bây giờ, trễ rồi, ta muốn quan trọng nhất là ngày mai các con phải thanh tỉnh khi bắt tay vào bài học sáng mai. Ngủ thôi ! Mau lên !"
Giáo sư Dumbledore lại ngồi xuống và quay qua nói chuyện với Moody Mắt Điên. Một tiếng kéo lê chân và sập mạnh khổng lồ khi toàn thể đám học trò lê bước thành bầy đi về phía những cánh cửa đôi mở vào tiến sảnh.
" Ann, cậu nói xem vị giám khảo công minh sẽ quyết định ra quán quân là ai ?" Fanny đi kế bên Ann nói.
Ann ngáp dài không quan tâm " Không biết, có thể là tự chính cụ Dumbledore đi ? Cũng có thể là cả ba hiệu trưởng cùng nhau làm. Dù sao tụi mình cũng không đủ tư cách tham gia.... Đến lúc đó coi chuyện vui là được rồi... Mau trở về thôi, tớ buồn ngủ quá."
--- --- ---- ---- --- --- --- --- --- --- --- --- ---- ----
Sáng hôm sau, mưa bão dừng lại, nhưng mà trên trần của nhà ăn vẫn mù mờ mây đen che phủ. Buổi đầu tiên đi học sau khai giảng, Ann đúng giờ ngồi trước dãy bàn, đang xem xét thời khóa biểu.
Fanny liếc qua nhìn Ann đang chăm chú xem thời khóa biểu " Sao vậy Ann ? Lịch học có vấn đề gì hả ?"
" Môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám vào thứ năm của Moody, tụi mình học chung với Gryffindor." Ann nhìn lịch học nói.
Fanny cũng nhìn vào, gật đầu " Đúng vậy, không sai."
" Năm nay có tận bốn môn cùng học với Gryffindor.... Chăm sóc Sinh vật huyền bí, Lịch sử phép thuật, Độc dược, Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, bảy môn bắt buộc thì đã có bốn môn gặp nhau, tỉ lệ này cũng quá cao rồi..."
" Có lẽ tụi mình có duyên với bọn họ." Fanny nói " Chút nữa có môn Chăm sóc Sinh vật huyền bí, sẽ gặp nhau..."
Hagrid đứng bên ngoài căn chòi, một tay nắm cái vòng đeo cổ của con chó săn đen khổng lồ. Dưới nền đất, là nhiều cái thùng gỗ thưa, và con Fang cứ rêи ɾỉ, vùng vẫy trong dây buộc cổ, có vẻ như chăm chăm muốn xem xét cho kĩ càng bên trong cái thùng. Khi Ann và Fanny lại gần, một tiếng ràn rạt kỳ quái đập vào tai, đệm bằng những âm thanh nghe như mấy tiếng nổ nho nhỏ.
" Chào buổi sáng !" Hagird nói với đám học sinh " Nhiệm vụ năm nay của chúng ta là chăm sóc một sinh vật mà mấy đứa chưa từng gặp qua, chắc chắn mấy đứa sẽ không nỡ bỏ lỡ Quái Tôm Đuôi Nổ."
Hagrid chỉ vào mấy cái thùng gỗ, cả đám ngó qua " Gớm quá !" Pansy hét lên, nhảy lùi ra sau. Tương tự với Pansy cũng có không ít học sinh, gồm cả bên Gryffindor đều lùi lại.
Chúng trông giống như những con tôm hùm không vỏ, biến dạng, nhợt nhạt khủng khϊếp và nhầy nhụa, với những cái cẳng túa ra từ những chỗ kỳ quái và những cái đầu vô hình. Có khoảng một trăm con trong mỗi thùng, mỗi con dài khoảng mười lăm phân, bò chồng lên nhau, búng mình một cách mò mẫm vào các cạnh thùng. Chúng bốc mùi cá sình nồng nặc. Thỉnh thoảng, vài ba tia lửa tóe ra từ đuôi một con Quái tôm, và với một tiếng 'phụt' nhỏ, con vật bắn mình tới trước được cả chục phân.
" Mới nở đó." Hagrid tự hào nói " Mấy đứa có thể tự nuôi chúng. Tuy nhiên cũng phải chuẩn bị một chút."
" Mắc gì tụi tui phải nuôi nó chứ ?" Một giọng lạnh lùng cất lên. Draco Malfoy đứng gần cái thùng gỗ nói, Crabbe và Goyle đang cười khúc khích tán thưởng từng lời của nó.
Cả đám đều nhìn về phía Hagrid, bác ấy cứng lại, trông có vẻ khó xử với câu hỏi này.
Suy nghĩ một lát, giọng thô thô của Hagrid vang lên " Đó là cho bài sau, Malfoy. Bữa nay cho tụi nó ăn thôi. Bây giờ, mấy đứa sẽ cho chúng thử mấy món khác nhau. Ta cũng chưa bao giờ nuôi, không chắc chúng thích cái gì... Có ít trứng, gan ếch, một chút rắn cỏ... cứ thử cho tụi nó mỗi thứ một tí."
Ann ghét bỏ nhìn thoáng qua cái bãi nhớt lầy, nhão nhão bên cạnh thùng gỗ, gan ếch, trứng kiến rợn người, theo sau Ann, Fanny cũng liếc nhìn qua rồi hơi hơi lùi xa ra khỏi cái rương, để mấy học sinh Gryffindor đứng đằng trước.
" Ui da." Khoảng chừng phút sau, Dean Thomas kêu lên " Nó làm con đau."
Hagrid vội vàng chạy lại, nhìn lo lắng.
" Đuôi nó nổ !" Dean vừa nói, giọng giận dữ, vừa chỉ cho Hagrid thấy vết phỏng trên bàn tay mình.
Ann liền lôi kéo Fanny né ra xa chút nữa.
" Ờ, phải, chuyện này vẫn xảy ra mỗi khi tụi nó nổ." Hagrid gật đầu nói.
" Tởm quá." Lavender có chút giận dỗi nói " Ế ! Bác Hagrid, cái gì nhọn nhọn trên người nó nè ?"
" À, một số con có vòi nọc." Hagird vui vẻ nói, Lavender lập tức rụt ngay tay ra khỏi cái chuồng" Bác nghĩ tụi nó là mấy con đực... Mấy con cái thì có giác hút trên bụng... Bác nghĩ tụi này hút máu."
" Rồi, tao biết chắc chắn vì sao người ta cố mà giữ chúng sống rồi." Malfoy mỉa mai " Ai mà chẳng thích nuôi mấy con vừa biết đốt, biết cắn, lại biết chích !"
" Không phải vì tụi nó không đẹp mà nói tụi nó vô dụng !" Hermione đáp trả " Máu rồng đó, phép thuật kì diệu đó, mà mày đâu có muốn nuôi con rồng nào chơi đâu, đúng không ?"
Cả đám Gryffindor nở nụ cười, rất ủng hộ Hermione. Malfoy hừ một tiếng, hất đầu đi, khoảng một tiếng sau tiếng chuông tan học vang lên.
Ann nhanh chóng ném gan ếch vào cái thùng, thở phào nhẹ nhõm nhanh chân cùng Fanny bước về lâu đài, tay khác thò vào túi đeo mau chóng lấy khăn ra lau.
" Cậu nói xem mấy con Quái Tôm đó thật sự có công dụng chữa bệnh kì diệu nào sao ?" Fanny hỏi.
Ann ném khăn giấy vào thùng rác, cục đá được ếm bùa thành thùng rác sảng khoái cắn một ngụm lớn " Fanny, không lẽ cậu không nghe ra Hermione nói như vậy chỉ để Malfoy nín mồm lại hả ? Thực ra lần này nó nói không sai, mình cảm thấy con tôm lần này là do Hagrid quá mê mẩn thôi, nếu không khống chế tốt sẽ rất nguy hiểm."