Bữa tối của hai người nhà Snape vẫn như thường lệ là diễn ra trong im lặng. Giáo sư Snape không phải là người chuộng đồ ngọt, bởi vậy, ông đã từ chối lời mời cùng ăn bánh của Laura.
Vốn dĩ Laura mua chiếc bánh ngọt này là để cho hai người cùng ăn, nếu chỉ có mình cô thì không tài ăn hết được, bởi vì chiều nay cô lỡ ăn quá nhiều bánh quy và hoa quả.
Laura đang tiếc rẻ cho phần bánh bị lãng phí thì cô chợt nhớ đến cậu em trai song sinh của mình - Harry Potter.
Tính đến thời điểm hiện tại thì có lẽ Harry vẫn đang sống trong cái phòng xép dưới gầm cầu thang đầy mạng nhện và chuột ở nhà dượng Dursley.
Không hiểu vì sao khi nhớ đến hoàn cảnh đó của Harry thì Laura lại liên tưởng đến câu chuyện Cinderella. Cinderella “Harry” phải chịu sự đối xử tồi tệ của hai dì ghẻ Pentunia và Vernon đến sinh nhật thứ của 'cô' thì 'bà tiên phúc hậu' Hagrid xuất hiện đưa 'cô' đến 'lâu đài' Hogwarts và gặp 'hoàng tử' của cuộc đời - 'Ginny Weasley'.
Các nhân vật trong Cinderella đã gần đầy đủ, chỉ còn thiếu các chú chuột và chim thôi! Không thể kén chọn được, các nhân vật đã bị cướp hết, Laura cô đành cố nhịn cười nhận vai đó thôi.
Laura lấy dao cắt bánh thành hai nửa, lấy tờ giấy da dê và bút lông ngỗng của Severus Snape (bởi trong nhà của giáo sư Snape chỉ có giấy da dê và bút lông ngỗng, không có giấy và bút bi của Muggle) viết:
Thân gửi cậu Harry Potter,
Xin chúc mừng sinh nhật, cậu Harry.
Tôi xin gửi một nửa chiếc bánh sinh nhật này cho người có ngày sinh cùng mình để cùng chung một niềm vui cho ngày chúng ta sinh ra.
Tôi lấy làm hân hạnh nếu cậu cùng ăn chung với tôi một chiếc bánh.
Tôi cho rằng vào nửa đêm của nhưng dịp đặc biệt như thế này, cậu sẽ không ngại thức khuya một chút để nhận những món quà nhỏ của tôi.
Xin hãy coi đây là bí mật giữa những người bạn và đừng nói cho bất kì ai
p/s: Mong là nó không bị dập trong quá trình vận chuyển.
Người bạn luôn bên cậu,
Nai nhỏ.
Sau đó, Laura gói một nửa chiếc bánh sinh nhật vào trong chiếc hộp một cách cẩn thận, cài lá thư vào mép hộp và mang cho con cú khỏe mạnh của giáo sư Snape.
Chắc sẽ không lâu lắm để nó bay đến nhà của dượng Dursley và gửi cho Harry đâu nhỉ? Bởi căn nhà này của giáo sư Snape khá gần với đường Privet Drive.
--- ------ ------ ------ ------ ------ --------
Tại nhà số đường Privet Drive, trong phòng xép gầm cầu thang
Harry nằm dài trên chiếc giường ọp ẹp dường như có thể sập xuống bất kì lúc nào. Đêm nay cậu không tài nào ngủ được, linh tính mách bảo cậu sẽ có điều gì đó tuyệt vời xảy ra.
Nhưng điều tuyệt vời nào có thể xảy ra với một đứa bé không cha mẹ hay bạn bè, và những người thân còn lại của cậu là dì Pentunia, dượng Vernon, anh họ Dudley luôn ghét bỏ nó?
Harry buồn rầu nhìn trần nhà tối om.
Còn một phút nữa là sẽ qua ngày sinh nhật tồi tệ của cậu. Còn ba mươi giây… hai mươi giây… mười… chín… Ba giây… hai… một…
“Bịch” Bỗng một tiếng động của tiếng mở rãnh bỏ thư trên cửa phát ra và tiếng đồ vật rơi xuống thảm chùi chân ở cửa.
Harry nghi hoặc bước ra ngoài phòng xép, cậu chẳng dám mở miệng gọi dượng Vernon hay dì Pentunia bởi nếu như cậu làm vậy thì cậu sẽ bị chửi té tát là cái chắc!
Nương theo ánh trăng rọi qua khung cửa sổ, cậu thấy một chiếc hộp hình chữ nhật dày và nặng, làm bằng giấy da vàng nhạt, và địa chỉ thì được viết bằng mực xanh biếc, không dán tem đang nằm trên thảm.
Trên chiếc hộp ghi:
Gửi ông Harry Potter
Phòng xép dưới gầm cầu thang
Privet Drive
Harry bất ngờ phát hiện ra mình là người nhận của chiếc hộp đó. Bởi cậu không có bạn.
Khi mở chiếc hộp ra là một nửa chiếc bánh sinh nhật thơm phứt, trông ngon đến lạ hoặc là do cậu nghĩ thế bởi cậu chưa bao giờ được nếm thử một chiếc bánh sinh nhật.
Harry vội vàng bê chiếc hộp đó vào phòng, cậu lo lắng nếu thằng Dudley tham ăn mà ngó đầu ra nhìn thì nó sẽ ngay lập tức cướp đi chiếc bánh sinh nhật của cậu.
Nhận được món quà là chiếc bánh sinh nhật và một bức thư từ người bạn xa lạ tốt bụng khiến Harry Potter cảm thấy sao mà hạnh phúc quá!
Cậu ăn ngấu nghiến hết sạch nửa chiếc bánh sinh nhật trong chốc lát và đọc đi đọc lại bức thư rồi cẩn thận cất dấu nó.
Đêm hôm ấy, Harry Potter mơ một giấc mơ thật đẹp về gia đình khi họ đang chúc mừng sinh nhật của cậu. Nhưng kì lạ là trong gia đình của Harry không chỉ có cha, mẹ mà còn có cả một người chị gái nữa.
Có lẽ là lần đầu tiên được ăn chiếc bánh sinh nhật hay có một người bạn viết thư cho mình, khiến Harry Potter cảm thấy bớt tủi thân hơn, bởi không có ai quan tâm mình vào ngày sinh nhật, trái ngược với thằng Dudley luôn có ba mẹ cưng chiều một cách thái quá và luôn có một đống quà sinh nhật mỗi khi thức dậy.
Mà không hề để ý đến chất liệu giấy làm từ da dê và loại bút viết không phải là bút bi hay bút mực.