Chương 1866 Lúc này Diệp Quân lại kéo chăn lên đắp cho cô ấy: “Cô nghỉ ngơi đi”. Nói rồi hắn quay người bước ra ngoài. Tô Tử sửng sốt, vội hỏi: “Anh… không phải có ý đó à!” Diệp Quân quay đầu nhìn Tô Tử: “Ý gì cơ?” Mặt Tô Tử lập tức đỏ bừng, sau đó kéo chăn lên che mặt: “Mau đi đi!” Diệp Quân khẽ mỉm cười, ra khỏi phòng Tô Tử, mà khi ra khỏi phòng Tô Tử thì gặp Mộc Uyển Du. Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quân: “Anh… không ngủ cùng cô ấy à?” Diệp Quân gõ đầu Mộc Uyển Du: “Suy nghĩ không trong sáng”. Mộc Uyển Du chớp mắt, vẫn rất tò mò: “Tại sao lại không?” Diệp Quân lắc đầu: “Khi chưa sẵn sàng chăm sóc một cô gái cả đời thì đừng cởi quần áo của cô ấy”. Đối với hắn, ngủ là chuyện cả đời, nhưng bây giờ hắn và Tô Tử vẫn chưa được coi là yêu, nếu tùy tiện gặp ai cũng ngủ thì chẳng phải là ngựa đực sao? Hơn nữa tối nay Tô Tử uống say, có lẽ bản thân cô ấy cũng không biết mình đang làm gì. Hắn không muốn lợi dụng người khác! Mộc Uyển Du đứng tại chỗ, im lặng. Trong phòng, Tô Tử hơi cúi đầu, cũng không nói gì. Diệp Quân nói: “Cô ấy say rồi, cô ngủ cùng cô ấy nhé”. Nói xong hắn bước sang một bên, cầm túi của Tô Tử lên, lấy ba bản hợp đồng bên trong ra rồi bước ra ngoài. Mộc Uyển Du nhìn Diệp Quân rời đi, sau đó đi vào phòng, khi nhìn thấy Mộc Uyển Du đi vào, Tô Tử vốn đã đỏ mặt lại càng đỏ mặt hơn, cô ấy vùi đầu vào trong chăn, xấu hổ vô cùng. Hiểu lầm! Vậy mà cô lại hiểu lầm! Quá xấu hổ! Thế mà người đàn ông này lại không làm, tức chết mất! À không đúng, xấu hổ chết mất. Sau khi ra khỏi căn hộ, Diệp Quân xuống dưới lầu, anh ngồi vào chiếc xe riêng của Tô Tử rồi bảo: “Hỏi xem cô Cố đang ở đâu”. Tài xế đáp ngay: “Xin cậu Diệp chờ một chút”. Nói rồi anh ta gọi điện, một lúc sau anh ta quay lại nhìn Diệp Quân: “Cậu Diệp, họ đang ở bệnh viện tỉnh”. Bệnh viện tỉnh! Bệnh viện tốt nhất ở thành phố Bạch Vân! Diệp Quân gật đầu: “Đến bệnh viện tỉnh”. Tài xế không hỏi nhiều, lập tức khởi đông xe, trước khi đến anh ta đã nhận được lệnh phải tôn trọng Diệp Quân, lại thêm thời gian này quan sát thấy quan hệ thân thiết giữa Diệp Quân và Tô Tử, đương nhiên anh ta sẽ không ngu ngốc mà không nghe lời. Chẳng mấy chốc, chiếc xe đã biến mất trong màn đêm. Không lâu sau, tài xế đưa Diệp Quân đến bệnh viện tỉnh. Diệp Quân nhìn tài xế: “Người anh em, anh tra xem giúp tôi hai cô gái đó đang ở đâu”.