Trước nay anh đều chỉ nhìn thấy Quan Huyên Pháp, mà không nhìn thấy trong thư viện Quan Huyên, ngoài Quan Huyên Pháp còn có Quan Huyên Vệ hùng mạnh! Nếu ai ai cũng tuân thủ Quan Huyên Pháp thì hà cớ gì Kiếm Chủ Nhân Gian phải lập ra Quan Huyên Vệ? Pháp luật là giới hạn cuối cùng của đạo đức! Còn thực lực chính là giới hạn cuối cùng của pháp luật! Ngươi không làm đúng đạo đức thì pháp luật sẽ chế tài ngươi! Ngươi không làm theo pháp luật thì nắm đấm sẽ chế tài ngươi! Thế nên đạo lý và công bằng không nằm trong Quan Huyên Pháp mà là nằm trong tim mình, nằm trong kiếm của mình! Nghĩ đến đây, nụ cười trên mặt Diệp Quân càng tươi hơn! Giây phút này, hắn ngộ ra chân lý trong tim mình. Hiểu mình, biết mình, ngộ thế đạo. Muốn thay đổi thất cả bất công thì chỉ có thể thay đổi mình trước! Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Diệp Quân bỗng đâm ra một nhát kiếm. Nhát kiếm này rất tuỳ ý, nhưng nhát kiếm này vừa xuất ra, một luồng kiếm thế khủng bố bỗng cuộn trào từ trong cơ thể hắn ra! Giây phút nhát kiếm này tung ra, trên đỉnh núi, đồng tử của ông lão mặc áo bào đen đứng bên cạnh An Nhã bỗng co rút lại, run giọng nói: "Kiếm... Đế!" Kiếm Đế! Lời này vừa dứt, cả người An Nhã bỗng như bị sét đánh! Lúc Cố Triều Nguyên nhìn thấy Diệp Quân tung nhát kiếm kia ra, đồng tử ông ta rút lại, sau đó cả người liên tiếp lùi về sau mấy bước. Ông ta khó tin nhìn Diệp Quân ở dưới: "Kiếm... Đế..." Ầm! Trên đài tỉ võ, nhát kiếm của Diệp Quân lại chặn đứng được thanh trường thương kia! Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều sững sờ! An Đạo Tân kia thì tỏ vẻ khó tin: "Sao... sao có thể! Sao như vậy được!" Đứng cách Diệp Quân không xa, trong người Diệp Khải, một giọng nói thần bí bỗng vang lên: "Kiếm Đế... nhìn rõ bản thân, nhìn rõ thế đạo, hơn nữa niềm tin kiếm đạo kiên định... Thằng nhóc này lại thành Đế vào lúc này! Hơi biến thái rồi đấy nhé!" Kiếm Đế! Diệp Khải ngẩn ngơ, sau đó bỗng nở nụ cười! Thấy Diệp Quân trở thành Kiếm Đế, đương nhiên y rất vui mừng! Giây phút này Tịch Huyền cũng thấy vô cùng chấn động. Cô ấy có thể cảm nhận được khí tức của Diệp Quân lúc này đã có sự biến hoá nghiêng trời lệch đất! Đây không phải kiếm thế mà một Đại Kiếm Tiên nên có! Đây là... Kiếm Đế! Lúc trong đầu xuất hiện ý nghĩ này, cô ấy giật cả mình! Tên này đã thành Kiếm Đế rồi! Ngầu! Tịch Huyền vui đến nỗi suýt nhảy cẫng lên!