Diệp Quân nhìn Cổ Hạo đang bước tới, trầm mặc. Đại tộc siêu cấp! Ngay cả nội các cũng phải kiêng nể! Ông lớn thật sự bắt đầu dần dần xuất hiện rồi! Lúc này, Cổ Hạo dừng lại, y nhìn Diệp Quân phía xa, khẽ cười: “Diệp công tử, có lẽ ngươi không còn cơ hội để tới động thiên Tuế Nguyệt nữa rồi! Bởi vì hôm nay ngươi sẽ chết ở nơi này!” Nói xong, y liếc nhìn xung quanh: “Nơi này ánh sao rực rỡ, cũng có thể coi là một nơi an nghỉ không tệ!” Diệp Quân nhìn Cổ Hạo: “Ta cảm thấy muốn tiêu diệt Cổ tộc mấy người có lẽ cũng không phải chuyện khó gì!” Kiều Tinh Dao quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, gương mặt ngập tràn vẻ kinh ngạc! Cổ Hạo híp hai mắt lại, nụ cười trên mặt dần trở nên lạnh tanh. Lúc này, Diệp Quân bình tĩnh nói: “Chém gió thôi, ai mà không biết chứ?” “Phụt!” Kiều Tinh Dao bật cười thành tiếng, dường như cảm thấy không ổn, cô ta lại vội vàng nín cười, nhưng vẫn không nhịn nổi, cuối cùng vẫn cười tới mức trước ngực khẽ rung lên, trông rất hài hước! Kiều Tinh Dao nhìn Diệp Quân, trong mắt mang theo nụ cười, Diệp công tử này thú vị quá! Thực sự không giống như những kiếm tu cứng nhắc kia! Cổ Hạo nhìn Diệp Quân: “Ngươi phải hiểu rằng có những chuyện không thể chém gió! Nếu không, ngươi...” Diệp Quân đột nhiên lắc đầu: “Hạo vương gia, ngươi tới đây để nói chuyện với ta hay là tới để giết ta? Nếu như tới để giết ta thì hãy dùng đao của ngươi chứ đừng dùng miệng, bởi vì miệng của ngươi có lẽ không giết chết ta được đâu!” Nghe vậy, một số người trong bóng tối lập tức đồng loạt gật đầu! Vẫn là Diệp Quân thẳng thắn! Mẹ nó! Ngươi tới để giết người chứ không phải để nói chuyện! Mọi người thẳng thừng một chút không tốt hay sao? Cổ Hạo nhìn Diệp Quân, ánh mắt như đao, vô cùng sắc lạnh. Diệp Quân nhìn về phía Kiều Tinh Dao: “Kiều cô nương, xin tránh sang một bên!” Kiều Tinh Dao gật đầu, sau đó cô ta và Tịch Huyền cùng lùi sang một bên. Bây giờ chỉ còn lại Diệp Quân và Cổ Hạo. Cổ Hạo nhìn Diệp Quân, đột nhiên y lao lên phía trước, rút dao chém xuống! Vút! Khoảnh khắc này, không gian hoàn toàn giống như một trang giấy trước nhát dao kia, nháy mắt đã bị chém nứt toác! Đao vẫn chưa tới, thế đã tới rồi! Đao thế cường đại giống như muôn vàn ngọn núi chèn ép muốn nghiền nát người ta ra, khiến cho mọi người khiếp sợ không thôi! Đao thế áp chế! Đây là đang muốn áp chế tốc độ của Diệp Quân! Lúc này, Diệp Quân đột nhiên nhảy về phía trước một bước, tung một nhát kiếm ra! Nhát kiếm này, hắn chọn đối kháng! Một nhát kiếm chém ra, kiếm thế cường đại lập tức bộc phát. Đao kiếm đối kháng! Bốp! Đột nhiên, một màn kiếm quang và đao quang bộc phát từ trước mặt hai người, khí kiếm trong tay Diệp Quân lại vỡ nát trong nháy mắt!