Thế nhưng gần như cùng một khoảnh khắc, Diệp Quân lại biến mất khỏi vị trí cũ! Cổ Hạo phản ứng rất nhanh, quay phắt người lại chém xuống một nhát! Vút! Một tia kiếm chém thẳng xuống, không gian cứ thế nứt ra! Bốp! Một tàn ảnh không ngừng lùi ra sau! Chính là Diệp Quân! Thấy vậy, trong lòng Cổ Hạo rất vui, lập tức xông lên trước, dùng đao chém xuống! Thừa thắng xông lên! Lúc này, Diệp Quân lại biến mất khỏi vị trí cũ. Vút! Một tia kiếm quang lao thẳng về phía Cổ Hạo. Cổ Hạo bật cười lạnh lùng nhưng vẫn chưa lùi ra sau, bởi vì y phát hiện ra khí kiếm của Diệp Quân căn bản không chống đỡ nổi thanh đao trong tay hắn! Đối kháng! Diệp Quân căn bản chẳng thể đối kháng được với hắn! Bốp! Khí kiếm của Diệp Quân lại bị chém vỡ nát, thế nhưng lúc này, Diệp Quân lại xuất hiện phía sau lưng Cổ Hạo giống như ma quỷ, Cổ Hạo phản ứng rất nhanh, quay phắt người lại, tuy nhiên Diệp Quân lại không ra tay mà lùi ra sau, nhìn thấy cảnh tượng này, Cổ Hạo sững sờ, một giây sau, sắc mặt y lập tức biến đổi! Lúc này, một thanh kiếm đã lao tới ngay sau lưng y không chút động tĩnh! Người và kiếm phân ly! Diệp Quân là mồi nhử, kiếm mới là sát chiêu! Biến cố tới quá đột ngột khiến cho sắc mặt Cổ Hạo lập tức biến đổi, lúc này, y muốn quay người chống cự đã không còn kịp nữa. Chờ chết? Đương nhiên không thể! Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Cổ Hạo lại đứng ở đó không hề cử động, để mặc cho thanh kiếm đó đâm vào sau gáy y! Bốp! Một tia sáng màu đen đột nhiên lao ra từ trong cơ thể Cổ Hạo, sau đó hình thành một bộ giáp bảo vệ lấy cả người y. Xoẹt! Khí kiếm đâm lên trên bộ giáp đen, khí kiếm rung lên kịch liệt, ngay sau đó, bộ giáp đen đó bộc phát ra một tia sáng màu đen lao thẳng lên trên khí kiếm! Bốp! Khí kiếm vỡ nát! Trông thấy cảnh tượng này, Diệp Quân liếc nhìn bộ giáp đen trên người Cổ Hạo, giáp đen đen như mực, do những mảng vảy không rõ tên khảm thành, bên trên mặt giáp vảy loé lên ánh sáng lấp lánh nhàn nhạt, vừa nhìn đã biết là vật phi phàm! “Cấp Đế!” Tất cả mọi người đang có mặt đều kinh hô!