Tần Uyên ngồi ở bờ biển không chuyển mắt nhìn Hỏa Diễm đang vui đùa cùng Hải Lãng ở trong nước.
Hỏa Diễm biến thành người cũng không ảnh hưởng đến hoạt động dưới nước của cậu, giống như tư thế tuyệt đẹp của một người cá đang vui chơi thoả thích, Tần Uyên nhìn mà động tâm. Cuối cùng, hắn cũng cởi áo khoác, thả người nhảy vào trong nước đuổi theo bóng dáng Hỏa Diễm.
Hỏa Diễm quay đầu, dang rộng hai tay mỉm cười đón hắn.
Ngay lúc bọn họ sắp ôm nhau thì Hải Lãng đột nhiên xuất hiện chen ngang ngăn Tần Uyên lại, nhìn hắn tựa như hổ rình mồi.
Tần Uyên hoàn toàn không để nó vào mắt, giữ chặt tay Thượng Khả, cách Hải Lãng ở giữa hôn lấy cậu. Hải Lãng bị kẹp ở giữa hai người, tức giận giãy dụa, sau đó chui lên trên, cuối cùng thành công tách hai người ra.
Sắc mặt Tần Uyên không tốt, Thượng Khả lại mỉm cười, ánh mắt dịu dàng, mái tóc mềm mại lay động theo gợn nước, thoạt nhìn giống như một ảo ảnh.
Tần Uyên sâu sắc cảm thấy Hỏa Diễm trong biển mới là Hỏa Diễm đẹp nhất. Đời này hắn sẽ dốc hết sức mình để bảo vệ vùng biển này.
Thượng Khả an ủi Hải Lãng đang ghen tuông một chút, sau đó thừa dịp nó không chú ý, trộm hôn một cái lên mặt Tần Uyên, xem như bù lại nụ hôn vừa rồi bị ngắt ngang.
Trong lòng Tần Uyên như có lửa, hận không thể kéo Hỏa Diễm qua yêu thương một phen. Có điều hắn không dám khẳng định Hỏa Diễm có đồng ý “giao phối” với hắn hay không, dù sao hôn môi đối với cá heo chỉ là một loại hành vi bày tỏ sự thân thiết, không có nghĩa là cậu coi hắn như bạn đời.
Buổi tối, Thượng Khả ôm một cái gối ôm cá heo ngồi ở trên giường, vô cùng trong sáng nhìn Tần Uyên chỉ quấn một cái khăn tắm, nhìn bộ dáng không có ý định rời đi là biết hắn muốn ngủ cùng cậu, chỉ là băn khoăn vấn đề khác biệt chủng tộc, lại sợ dọa cậu nên mới không dám biểu lộ ý đồ bất lương quá rõ.
Nhưng Thượng Khả quen biết hắn mấy đời rồi, làm sao có thể bị biểu tình đứng đắn của hắn lừa gạt? Vì giữ gìn tôn nghiêm cá heo, Thượng Khả nghĩ mình có nên giả bộ một chút không? Giả vờ mất tự nhiên, dục cự còn nghênh chẳng hạn, chờ hắn chịu không nổi mới quấn lấy hắn.
Thượng Khả vùi mặt vào gối ôm mềm mại, âm thầm khen ngợi sự thông minh của bản thân.
Nhưng mà cậu vẫn là đánh giá thấp tiết tháo của Tần Uyên, chỉ nghe hắn nói: “Hỏa Diễm, trong phòng tắm của tôi có một bể tắm loại nhỏ, muốn đi nghịch nước không?”
Thượng Khả: “…” Đừng tưởng rằng cá heo dễ bị lừa như thế! Buổi tối còn đi nghịch nước, tính kế thật tốt.
Có điều, làm một đóa bạch liên hoa thuần khiết Thượng Khả vẫn đồng ý, không chút phòng bị theo sát con sói đói đi vào phòng tắm.
Giơ hai tay lên tùy ý Tần Uyên cởi quần áo cho mình, sau đó toàn thân trần trụi bại lộ trong con ngươi nóng cháy của hắn. Tuy rằng thế giới này thân thể có vẻ hơi gầy, nhưng tỉ lệ dáng người lại rất cân xứng, làn da trắng nõn căng mịn, ngay cả bản thân cậu cũng cảm thấy mình đẹp vô cùng luôn.
Thượng Khả nhảy vào bồn khoái trá tắm nước ấm. Tần Uyên cũng tiến vào theo, giúp cậu gội đầu kỳ cọ mát xa, động tác mềm nhẹ, hết sức săn sóc.
Thượng Khả nằm sấp lên thành bồn thoải mái híp cả mắt, tùy ý hắn chà xát xoa xoa bóp bóp trên người mình, trong lòng đang suy đoán người này có thật sự chính trực như vậy không hay là sẽ không kiểm soát được mà tử hình cậu ngay tại chỗ?
Đang nghĩ ngợi, đột nhiên cảm giác hai bàn tay trên người mình bắt đầu có ý đồ bất chính, liên tục xoa ngực và eo cậu, thân thể nóng như lửa dính sát lên lưng cậu, không hề cố kỵ biểu lộ dục vọng của hắn.
Ở bên cạnh Hỏa Diễm, Tần Uyên hoàn toàn không cần giả bộ. Hắn chỉ hy vọng Hỏa Diễm có thể chấp nhận hắn, cho phép hắn, sau đó để hắn ôm lấy cậu.
“Hỏa Diễm…” Môi Tần Uyên mơn trớn sau gáy Thượng Khả rồi cắn nhẹ, hơi thở ấm áp phun lên làn da khiến cậu tê dại.
Tần Uyên xoay người Thượng Khả lại, tách hai chân để cậu ngồi lên đùi mình, sau đó đỡ eo cậu ôm lấy rồi hôn sâu.
Thượng Khả bị hôn đến toàn thân vô lực, thầm nghĩ kỹ thuật hôn của người này thật sự là tăng lên theo từng thế giới, càng ngày càng cao siêu, loại kỹ thuật này chẳng lẽ cũng sẽ tích lũy được sao?
Trong mơ hồ, Thượng Khả dưới từng bước khai phá của người nào đó. Cái gì mất tự nhiên, cái gì dục cự còn nghênh, toàn bộ đều biến mất sạch dưới thế tiến công mãnh liệt của người yêu.
Tần Uyên vốn chỉ muốn để cậu thích ứng dần, nhưng tiếp xúc thân mật tăng lên khiến hắn cũng không thể tự kiềm chế mà đắm chìm trong đó. Khi Hỏa Diễm thả lỏng hết sức, hắn tuân theo bản năng công kích phía dưới, hung hăng đâm vào sâu bên trong…
Thể lực của cá heo tốt đến thần kì, cả đêm tình cảm mãnh liệt mà chỉ cần nghỉ ngơi hai tiếng lại đầy máu sống lại. Ngược lại là Tần Uyên ngủ rất say, không biết là tiêu hao quá độ hay là quá mức thoả mãn, tóm lại, Thượng Khả lăn lộn nửa ngày cũng không làm hắn tỉnh lại.
Không còn cách nào khác, Thượng Khả chỉ có thể tự mình đứng dậy mặc tạm một cái áo sơmi, sau khi rửa mặt thì xỏ dép lê đi ra khỏi phòng.
Đi vào phòng bếp, Thượng Khả mở tủ lạnh xem một chút, phát hiện bên trong chất đầy các loại nguyên liệu nấu ăn, có cái quen, có cái lại chưa thấy bao giờ. Cậu lấy mấy nguyên liệu nấu ăn chưa từng thấy, sau đó mở công thức ra, dựa theo thông tin trên đó bắt đầu nấu nướng.
Thượng Khả chuyên tâm nấu nướng không phát hiện Tần Uyên đã lẳng lặng đi đến cửa, im lặng nhìn bộ dáng đáng yêu một bên xem thực đơn một bên bận rộn của cậu.
Thượng Khả chỉ mặc một áo sơmi rộng, lộ ra hai chân thon dài, phía trên điểm xuyết dấu vết xanh tím, đặc biệt là đùi trong.
Ánh mắt Tần Uyên trầm xuống, chậm rãi đi qua ôm lấy eo cậu, thấp giọng nói: “Chào buổi sáng.”
Thượng Khả đang tập trung nấu nướng không rảnh phản ứng hắn, cậu dùng khuỷu tay huých vào bụng hắn, ý bảo hắn đứng sang một bên đợi đi, đừng ở đây vướng chân vướng tay.
Tần tổng bị ghét bỏ chỉ có thể lui sang một bên ngoan ngoãn làm một pho tượng hình người trang trí cho phòng bếp.
Khi mùi đồ ăn thơm nức xông vào mũi, Tần Uyên mới kinh ngạc phát hiện Thượng Khả biết nấu nướng, đã thế còn rất tinh xảo. Lúc đầu thấy cậu xem công thức còn tưởng rằng cậu nhất thời hứng khởi muốn học nấu ăn. Trên tờ công thức có hướng dẫn rõ ràng nhưng Tần Uyên không ngờ được là cậu có thể đọc hiểu. Lần đầu tiên nấu ăn mà có thể làm hoàn hảo đến vậy thật sự làm cho người ta giật mình không thôi.
Tần Uyên quyết định mỗi ngày dùng hai giờ dạy cậu học tập các loại tri thức. Lấy năng lực học tập và năng lực bắt chước của cậu, trí tuệ và năng lực tuyệt đối không thua kém nhân loại bình thường.
Thượng Khả bê từng món lên bàn ăn, sau đó gọi Tần Uyên qua dùng cơm.
Tần Uyên âm thầm tính toán cho dù có khó ăn cũng phải ăn hết, không nghĩ tới ăn thử rồi mới phát hiện đồ ăn rất ngon, quả thực có thể so với đầu bếp.
Tần Uyên sâu sắc cảm giác mình được hời to, lại có thể ôm một em cá heo ra được phòng khách, xuống được phòng bếp, vào được phòng ngủ.
Ba ngày liên tiếp, Thượng Khả đều duy trì hình người, ban ngày chơi với Hải Lãng, buổi tối ngủ với Tần Uyên, cuộc sống vô cùng vui vẻ. Hoàn thành xong nhiệm vụ chủ tuyến, áp lực đè lên Thượng Khả giảm xuống, tính toán cứ vui vẻ đã, nhiệm vụ phụ tính sau.
Có điều Hỏa Diễm mất tích vài ngày, người viện nghiên cứu sao có thể bỏ mặc? Bọn họ yêu cầu Tần Uyên mau chóng mang Hỏa Diễm về, nếu không sẽ truy cứu trách nhiệm luật pháp với hắn.
Bọn họ thực sự muốn nghiên cứu gen cá heo, thực nghiệm với các loại sinh vật khác đều thành công. Bọn họ tin chắc mấu chốt giải quyết nguy cơ sinh sản của nhân loại ngay ở trên người cá heo.
Nếu Hỏa Diễm chậm chạp không về, chỉ sợ bọn họ sẽ xuống tay với Hải Lãng.
Tần Uyên không giấu diếm gì với Thượng Khả, cũng không yêu cầu cậu làm gì, nhưng Thượng Khả biết chuyện này sớm muộn gì cũng cần phải giải quyết.
Vào đêm, Thượng Khả đánh thức Tần Uyên, sau đó lôi kéo hắn đi ra ngoài.
“Hỏa Diễm, đã trễ thế này em định đi đâu?” Tần Uyên hỏi.
Thượng Khả không trả lời, chỉ đi về phía trước, gặp phải cửa điện tử thì để Tần Uyên mở khóa.
Đi một hồi, Tần Uyên nghi ngờ hỏi: “Cuối hành lang là phòng thí nghiệm, em vào trong đó làm gì?”
Hai người đi vào phòng thí nghiệm, đèn cảm ứng lập tức sáng lên, Thượng Khả đi đến một bàn dụng cụ, ý bảo Tần Uyên đi qua.
Tần Uyên đi đến bên cạnh cậu, vẻ mặt khó hiểu. Thẳng đến khi cậu vươn tay ra, còn cầm dụng cụ chứa mẫu thực nghiệm, hắn mới giật mình nói: “Em định…?”
Thượng Khả bình tĩnh nhìn hắn, ý tứ rất rõ ràng, chính là để Tần Uyên lấy mẫu thí nghiệm trên người cậu.
Nghiên cứu viên chỉ muốn thí nghiệm thông qua gen để tìm ra biện pháp giải quyết nguy cơ sinh sản, chỉ cần có đầy đủ tư liệu thực nghiệm, họ sẽ không hạn chế hành động của Hỏa Diễm, cũng không để ý tới cậu, ít nhất là trong khoảng thời gian ngắn sẽ không để ý.
Tần Uyên hiểu rõ ý Hỏa Diễm, vô cùng cảm động trước sự tin tưởng và hy sinh của cậu, nhưng hắn sao có thể nhẫn tâm xuống tay?
“Tần Uyên…” Trong phòng thí nghiệm im lặng đột nhiên truyền đến một tiếng nói khẽ.
Tần Uyên chấn động, giật mình nhìn về phía Thượng Khả: “Em… vừa rồi gọi tên anh?”
Thượng Khả cong mắt, lại gọi một tiếng: “Tần Uyên.”
Tần Uyên ôm cổ cậu, trên mặt lộ ra tươi cười sung sướng: “Lại gọi lần nữa đi.”
“Tần Uyên.”
“Ha ha.” Tần Uyên cảm thấy tên mình được cậu gọi nghe êm tai vô cùng, quả thực có thể thu lại làm nhạc chuông.
“Tần Uyên, chúng ta giao phối đi?”
Tần Uyên: “…” Chủ đề có phải chuyển quá nhanh hay không?
“Mỗi tối chúng ta ở phòng lãng phí rất nhiều tư liệu thí nghiệm.”
Thượng Khả nói chuyện càng ngày càng lưu loát, nhưng lực chú ý của Tần Uyên lúc này đã hoàn toàn bị “giao phối và tư liệu nghiên cứu” hấp dẫn.
Hắn chần chờ hỏi: “Cái em gọi là ‘tư liệu thí nghiệm ‘ là..”
“tng trùng.”
Tần Uyên: “…”
Thượng Khả rất có tinh thần tự giác làm thí nghiệm, từ sau khi cậu biến thành người đã cảm thấy nhiệm vụ phụ có thể liên quan đến gen cá heo.
So với để người khác đến tuốt, hoặc là lấy Hải Lãng làm thí nghiệm, còn không bằng cậu chủ động chút.
Hải Lãng khác cậu, cậu có suy nghĩ của nhân loại, sẽ không vì cảm xúc mâu thuẫn mà uất ức. Hải Lãng thì mẫn cảm hơn, nếu bắt ép nó làm việc không muốn, chỉ sợ sẽ làm cho nó khó chịu, thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.
Hy sinh cho Hải Lãng chắc cũng thuộc phạm trù “anh dũng”.
Thượng Khả thấy Tần Uyên không phản ứng, thầm nghĩ không phải bị mình dọa sợ rồi chứ?
Cậu vô cùng hồn nhiên nhìn Tần Uyên, vẻ mặt thản nhiên nói: “Nếu anh không muốn…”
Còn chưa nói xong đã thấy Tần Uyên tắt hết đèn và thiết bị theo dõi chỉ để lại một cái đèn tường, sau đó ôm Thượng Khả nhẹ nhàng đặt cậu lên bàn thí nghiệm.
“Hỏa Diễm, chuẩn bị xong chưa? Anh muốn bắt đầu thí nghiệm…” Tần Uyên khẽ cắn cổ cậu, thanh âm khàn khàn nói.
Trong ánh sáng mờ ảo, hai thân thể nóng bỏng dần dần dán vào nhau, tận chức tận trách “thu thập” tư liệu thí nghiệm…