Edit: Sidd; Beta: Leslie
Vào khoảnh khắc bị bắn trúng, linh hồn của Thượng Khả cũng tự động thoát ra khỏi cơ thể, chỉ là vẫn chưa lập tức trở về không gian của hệ thống. Nhưng mà cũng sắp rồi, cùng lắm đợi thêm chừng mười phút nữa là cậu có thể hoàn toàn rời khỏi thế giới này.
- Cứu cậu ấy, ta không quan tâm ngươi dùng phương pháp gì, nhất định phải cứu sống cậu ấy! - Ravel nắm lấy cổ tay Bennet, ánh mắt lạnh lẽo đến dọa người.
Bennet lờ đi sự đau đớn nơi cổ tay, kiên nhẫn nói:
- Bệ hạ, xin hãy nén bi thương, Cage thực sự đã hết cách cứu chữa rồi. Cứ cưỡng ép trị liệu chỉ càng làm tổn hại thêm di thể của cậu ấy thôi, bệ hạ muốn như vậy sao?
Ravel chậm rãi buông tay, ánh nhìn một lần nữa chuyển hướng lên người nằm trên mặt đất. Trong khối băng trong suốt, khuôn mặt người thanh niên mỉm cười, ánh mắt dịu dàng sống động như lúc còn sống. Mấy phút trước, cậu vẫn còn đứng ở bên cạnh hắn, vịn vào tay hắn, cùng nhau dâng hoa cho các vị anh hùng. Một giây sau, hắn đã phải mở to mắt nhìn cậu chết trong lòng mình.
Đồ ngốc, ngay cả bước đi còn không được mà em còn muốn cứu tôi?
Trong đầu Ravel không ngừng lặp lại hình ảnh Cage chắn ở trước mặt mình, đôi mắt màu lam giống như phủ lên một tầng sương.
Nếu như hắn phản ứng nhanh hơn một chút, động tác nhạy bén hơn một chút, có phải cậu... sẽ không chết? Sớm biết thế này, dù có ra sao hắn cũng sẽ không dẫn cậu tới tham dự buổi lễ. Đến cuối cùng, thậm chí ngay cả một câu nói hắn cũng chưa kịp nói ra.
- Bệ hạ. - Kahn đi tới nhỏ giọng nói - Ở đây không an toàn, thuộc hạ sẽ hộ tống người về công phủ.
Ravel trầm mặc một lát nói:
- Chuyển quan tài băng qua đây.
Linh hồn Thượng Khả ngồi xổm ở bên cạnh Ravel, thầm nghĩ người này không phải là muốn đóng băng thi thể Cage vĩnh viễn đấy chứ?
Cậu chọc chọc khối băng trên mặt đất, ngón tay trực tiếp xuyên qua lớp băng tiếp xúc đến làn da của thi thể. Ngay lập tức, Thượng Khả cảm thấy mình lại bị hút vào đó. Không đợi cậu kịp phản ứng, linh hồn đã bị hút trở về thân thể của Cage.
【 Chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ phụ đã hoàn thành, đồng thời hồi sinh thành công, hệ thống sẽ tặng ngài thêm thời gian ngày để sống nữa. 】
Lừa bố à! Như vậy mà cũng có thể sống?
Cứ tưởng rằng tay chân bị liệt đã là thảm lắm rồi, nào ngờ còn có cái đặc sắc hơn nữa. Ở lại thêm ngày trong trạng thái băng thi? Giết tôi luôn đi!
Thượng Khả khóc không ra nước mắt, chỉ hận mình sao rảnh dữ, đang yên đang lành, chọc cái gì mà chọc chứ!
Cậu xuyên vào khối băng, nhìn chằm chằm vào mắt Ravel đang ở phía trên. Ánh mắt Ravel khẽ dao động, hắn cúi người xuống sau đó thấp giọng gọi một tiếng:
- Cage?
Ha ha, thật ngại quá, tại hạ tay chân bất động, miệng không thể nói, mắt không thể nháy, đầu không thể lắc, không cách nào đáp lại lời kêu gọi của ngài.
- Bệ hạ sao vậy? - Thấy sắc mặt Ravel khác thường, Bennet nhịn không được hỏi.
- Không biết tại sao… - Ravel nhìn vào mắt Thượng Khả nói - Ta cảm thấy em ấy vẫn còn ý thức.
- Không thể nào, băng ma sẽ làm đông cứng cả đại não, làm sao có thể... - Lời còn chưa dứt, Bennet cũng chú ý tới ánh mắt của Thượng Khả. Mới vừa rồi, ánh mất cậu rất đờ đẫn, vậy mà giờ lại giống như được truyền vào sinh lực, ánh sáng lưu chuyển, linh động thanh thuần.
Bennet mở to mắt, vẻ mặt không thể tin nổi.
Ravel quay đầu nhìn về phía ông, dùng ngữ điệu nghiêm túc hơi mang chút đè nén hỏi:
- Cậu ấy còn sống, đúng không?
Bennet không nói nên lời.
- Cứu em ấy. - Ravel kiên quyết nói - Cứu em ấy!
Liếc nhìn Cage trong băng, Bennet cắn răng một cái gật đầu nói:
- Thần sẽ cố gắng hết sức.
Cả cuộc đời ông chưa bao giờ gặp được người nào có sức sống mạnh mẽ như Cage, có lẽ lần này ông có thể tạo nên một kỳ tích mới. Xác xuất làm tan băng thành công sẽ được quyết định bởi cậu có thể kiên trì trong thời gian bao lâu.
Rất nhanh, hòm băng đã được chuyển tới.
Bởi vì thân thể bị băng ma hóa vô cùng mỏng manh cho nên phải áp dụng phương pháp vận chuyển đặc thù mới có thể bảo đảm thân thể hoàn hảo không bị hư tổn.
Ravel sai người cẩn thận mang Cage bị đóng băng lên, trong lòng một lần nữa dấy lên hi vọng. Hiện giờ, hắn chỉ muốn mau chóng trở về bệnh viện.
Ở bên cạnh, Bennet điện thoại thông báo cho bệnh viện chuẩn bị trước những thứ cho việc trị liệu.
Chứng kiến những chuyện này, trong lòng toàn bộ ký giả bên ngoài không khỏi sinh ra một phỏng đoán táo bạo: Lẽ nào Cage còn có khả năng được cứu sống? Đây chính là một tin tức lớn!
Bọn họ nhao nhao nâng máy quay lên, không quan tâm tình hình hỗn loạn xung quanh và sự canh phòng nghiêm ngặt của hộ vệ, bất chấp tất cả quay phim chụp ảnh.
Thân thể của Cage được chuyển vào hòm băng, sau đó được hộ vệ đẩy lên xe toa chuẩn bị rời đi, Ravel và Bennet theo sát phía sau.
【 Nhiệm vụ phụ thứ : Giúp Ravel thoát khỏi tập kích bom. Nếu hoàn thành nhiệm vụ này mà không chết, kí chủ có thể chọn ở lại thế giới này hưởng thụ cuộc sống. 】
Hệ thống, ta nhịn ngươi lâu lắm rồi đó! Rốt cuộc đã hết hay chưa?! Mẹ nó, ngươi biến thành một xác chết đi giúp Ravel tránh bom cho ta xem!
Thượng Khả nằm trong hòm băng nổi điên. Người sống có tôn nghiêm, xác chết cũng có đó biết chưa?
Đúng lúc này, bên ngoài hòm băng đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, hình như có người ngã xuống, sau đó dẫn tới phản ứng dây chuyền.
Tiếp đó, chiếc hòm băng bị đập mạnh một cái, phát ra một tiếng rầm thật lớn. Thượng Khả nghe thấy Ravel gầm lên ngay lập tức:
- Không được!
Thượng Khả dám khẳng định đây tuyệt đối là hai tiếng có cảm xúc nhất mà Ravel từng thốt lên từ trước đến nay.
Tiếp đó, trời nghiêng đất ngả trong chốc lát, thân thể cậu xiêu vẹo lao xuống. Cùng lúc đó, âm thanh vỡ vụn của thủy tinh vang lên, ý thức cậu mới hoàn toàn rơi vào bóng tối.
Cuối cùng, mình cũng được giải thoát rồi...
Ravel trơ mắt nhìn Cage lăn ra từ trong hòm băng bị lật, ngã trên mặt đất vỡ thành từng mảnh băng, hòa trong đó còn có máu tươi lóe lên ánh sáng gai mắt dưới ánh mặt trời.
Mọi thứ xung quanh dường như đều dừng lại, Ravel cứng đờ đứng tại chỗ, con ngươi giống như mất đi tiêu cự.
Đúng lúc hắn chuẩn bị di chuyển, đột nhiên cách đó không xa truyền đến một âm thanh rung chấn cực lớn, biển lửa ngùn ngụt cháy bao quanh một chiếc xe toa bị nổ tung.
Chiếc xe toa đó chính là công cụ được chuẩn bị để vận chuyển hòm băng, bởi vì xuất hành vội vàng nên cũng không kịp kiểm tra. Nếu vội vàng thêm chút nữa chắc chắn Ravel cũng sẽ ngồi lên chiếc xe đó, hắn và Cage trong hòm băng chắc chắn sẽ bị nổ thành từng mảnh.
- Bệ hạ, Cage lại cứu ngài một mạng. - Bennet trầm giọng nói - Thần nghĩ, đây chính là tâm nguyện cuối cùng của cậu ấy.
Thịt nát xương tan, bảo vệ quân vương.
Tầm nhìn của Ravel dần nhạt nhòa, màu sắc duy nhất trong mắt cũng tan biến theo sự héo tàn của đóa Khung Thương Xích Viêm.
Từ nay về sau, thế giới của hắn chỉ còn lại hai màu trắng đen...
【 Chúc mừng kí chủ, nhiệm vụ đã hoàn thành. Tuy rằng cuối cùng thịt nát xương tan, không có khả năng sống lại, nhưng vẫn có thể giành được phần thưởng gấp ba. 】
- Thực sự là cảm ơn rất nhiều! - Thượng Khả gần như muốn khóc, nhiệm vụ này trong thành chưa tới hai mươi ngày. Không ngờ cuối cùng, cậu lại chết đến không còn một mẩu vụn - Hệ thống, đừng nói với ta là mấy nhiệm vụ sau này cũng man rợ như vậy nhé?
【 Đâu có, bởi vì đây là thế giới đầu tiên nên có thêm ưu đãi. Vì vậy, chún ta mới để cậu vượt qua một cách ngon ơ như vậy, lại còn thành công phát triển nghệ thuật chết lên một tầm cao mới. 】
- Cái này mà cũng gọi là có thêm ưu đãi?! Lại còn vượt qua một cách ngon ơ? - Thượng Khả quả thực không thể tin nổi.
【 Đương nhiên rồi, nhiệm vụ của thế giới đầu tiên chính là ngồi cũng có thể hoàn thành, đứng cũng có thể hoàn thành, nằm cũng có thể hoàn thành. 】
Vẻ mặt Thượng Khả trống rỗng, ba nhiệm vụ của cậu, chẳng phải là "ngồi" hoàn thành, "đứng" hoàn thành và "nằm" hoàn thành đấy sao?
Ngồi thụ hình, đứng chặn thương, nằm vỡ vụn... Ha ha, quả nhiên là trình độ chết quá cao, quá nghệ thuật.
【 Bắt đầu từ thế giới thứ hai, ưu đãi thêm vào này sẽ không có nữa, hoàn toàn phải dựa vào bản thân cậu để chết. 】
Câu này sao nghe xuôi tai quá vậy? Cái gì gọi là "dựa vào bản thân cậu để chết"? Tưởng cậu muốn chết lắm hay sao? Hơn nữa, muốn chết thì có gì khó?
【 Xin kí chủ hãy nhớ kỹ, cái chết của cậu phải phù hợp với điều kiện "anh hùng", mấy cái chết thông thường sẽ bị coi là nhiệm vụ thất bại. Nếu chọn tự sát, hoặc là chết già, vi phạm hai nguyên tắc này, hệ thống sẽ có sự trừng phạt tương ứng. 】
- Trừng phạt không phải là tăng thêm nhiệm vụ sao?
【 Xin đừng chủ quan, nếu cứ liên tiếp thất bại, trừng phạt sẽ không ngừng gộp lại, rất có thể kí chủ sẽ bị rơi vào vòng tử vong vô hạn luân hồi. 】
Thượng Khả:
-... - Được rồi, cái hậu quả này đúng là rất nghiêm trọng.
【 Bây giờ, mời kí chủ tiếp nhận phần thưởng. 】
Cuối cùng cũng đến chuyện vui rồi đây.
【 Thế giới đầu tiên, hoàn thành một nhiệm vụ chính và hai nhiệm vụ phụ, thể chất + (++), trí nhớ + (++), sức mạnh tinh thần + (++), mỹ mạo + (++), thọ mệnh + (++), số bên trong dấu ngoặc chính là phần thưởng cho nhiệm vụ phụ. 】
- Không phải còn có tài nghệ sao?
【 Đúng vậy, còn có thể chọn học tập hai loại tài nghệ. 】Hệ thống hiện lên tất cả hạng mục tài nghệ, tất cả chừng bảy mươi bảy loại. Có vài loại Thượng Khả thậm chí chưa từng nghe qua.
Cậu suy nghĩ một chút, quyết định nâng cao sức mạnh của chính mình trước là chắc ăn nhất, cho nên cậu chọn "Võ thuật" và "Ma pháp".
【 Xin lỗi, thể chất của kí chủ vẫn chưa đủ tiêu chuẩn để học tập võ thuật và ma pháp. 】
- Cái gì? Còn có vụ hạn chế thể chất nữa hả?
【 Trong tất cả các tài nghệ được lựa chọn, chỉ có những hạng mục có điểm sáng mới có thể chọn, những hạng mục có màu xám nghĩa là ký chủ vẫn chưa đủ điều kiện dể học tập. 】
Thượng Khả nhìn lại những hạng mục để chọn, trong bảy mươi bảy loại chỉ có "Chơi nhạc", "Nấu ăn", "Hội họa", "Biểu diễn", "Đua xe", "Hoá trang", "Bơi lội" là sáng lên.
Cậu hỏi:
- Tôi có thể kiểm tra số liệu thân thể của chính mình không?
【 Kí chủ đang ở trong trạng thái linh hồn, không thể kiểm tra số liệu thân thể. Phải đợi đến khi kí chủ trở về bản thể của mình mới có thể kiểm tra tố chất cơ thể của ký chủ. 】
【 Kí chủ đã quyết định chọn hai loại nào chưa? 】
Thượng Khả cẩn thận suy nghĩ một chút, cuối cùng chọn "Nấu ăn" và "Chơi nhạc".
【 Xác nhận lựa chọn, kế tiếp sẽ tiến vào bách luyện không gian. 】
- Bách luyện không gian?
【 Tất cả kỹ năng đều cần phải học tập và rèn luyện ở bách luyện không gian, sau này mới có thể hoàn toàn nắm vững. 】
Thượng Khả thấy sự sắp xếp này rất hợp lý, nếu tự nhiên có được kỹ năng thì sẽ vĩnh viễn không bao giờ có được cảm giác thực tế của chân tài khổ luyện.
Nhưng mà, điều khiến Thượng Khả không ngờ chính là lần đi vào bách luyện không gian này lại tốn đến mười năm. Tuy rằng sau đó hệ thống có giải thích thời gian trong bách luyện không gian không đồng nhất với thế giới bên ngoài, nhưng mà vẫn khiến cậu sầu não vô cùng.
Ai mà chịu nổi ngày nào cũng học nấu ăn và chơi nhạc suốt mười năm chứ?! Hơn nữa nếu không đạt đến trình độ bậc thầy thì sẽ không được phép rời đi. Nấu ăn thì còn dễ nói, thời gian của cậu chủ yếu là dành hết vào nhạc cụ. May là cậu chỉ chọn hai loại là piano và sáo, nếu chọn thêm vài loại nữa, chắc đến mấy chục năm nữa cậu cũng không ra được!
Sau khi kết thúc mười năm khổ luyện, Thượng Khả chính thức tiến vào thế giới thứ hai.
=== ====== =========
Lời editor: Vậy là đã xong thế giới rồi, thế giới này là thế giới mở đầu nên kết thúc là BE. Hẹn gặp lại các bạn ở thế giới nhé: