Cũng không mất nhiều thời gian, người đội trưởng kia liền quay lại,chỉ là khuôn mặt tràn ngập sự khó hiểu.
Nàng ta nhận được quyết định phải giữ hắn ta ở lại, hoặc ít nhất là hòa hoãn với hắn, thu thập thêm thông tin.
Như vậy chẳng phải là mời hắn ở lại hay sao.
Ban nãy nàng còn tận lực muốn đuổi đi, bây giờ mời quay lại....thật là....thật là....
- Các người không thể đi được.
- Vì cái gì chứ???
Hắn tỏ vẻ bất mãn nhìn cả đám người này.
- Thấy chúng ta dễ dãi, được đà lấn tới????
Âm thanh âm trầm, lạnh lẽo chứa đựng sát cơ vang vọng bên tai mỗi người.
Người kia trong lòng run sợ, giống như một bản năng không kìm chế được.
- Không, không phải.....
- Vậy thì vì cái gì???
Hắn mặt không đổi sắc, tiếp tục làm tới.
- Chẳng qua là muốn các vị ở lại vài bữa, chúng ta có thể dễ dàng nói chuyện mà, đúng chứ???
- Công chúa!!!
Đám người cung kính với một cô gái bước từ phía sau lên, đối diện với mấy người hắn.
- Nếu chúng ta không muốn thì sao???
Cô gái đang cười liền cứng ngắc....
- Không phải các vị đang tìm Đông Trùng Hạ Thảo sao....
- Các người có sao???
- Đương nhiên có....
- Vậy chắc do ta nhớ nhầm à, có ai đó bảo không có, lại còn đuổi đi. Chúng ta đi lại muốn bắt lại, đây là đạo lí gì???
Cô gái cũng không nghĩ hắn làm gắt vậy.Lần này không cẩn trọng e rằng Tinh Linh còn khốn đốn nhiều hơn.
- Thực sự xin lỗi các vị, vẫn là do chúng ta không đúng.
Cô gái kia cúi đầu công khai xin lỗi bọn họ.
- Công chúa, người đâu cần phải làm như vậy... Không tin Tinh Linh tộc chúng ta giữ không nổi hắn...
Cô gái kia lắc đầu, không cho vậy là phải.
- Hm.... Được, chúng ta chấp nhận ở lại.
Hắn gật đầu đồng ý.
Lí Vũ cùng Chấn Tử cũng phải phục thằng này.
Thực sự thì hắn tính toán kĩ càng, khiến người ta phải nể phục a.
Ban đầu còn tưởng là muốn đi thật nữa chứ. Mà bây giờ, lại được làm " khách" nhà người.
- Vậy xin mời.
Cô gái liền hướng dẫn đi vào trung tâm.
Nơi có rất nhiều đại thụ khổng lồ chọc trời
Chính xác thì nó như một cái thành.
Ở trung tâm vùng đại thụ có một cây lớn hơn cả, cũng là nơi ở của những người đứng đầu.
Xung quanh là những cây nhỏ hơn, có nhiều canh gác, bảo vệ.
Mà khi cô gái kia dẫn bọn hắn đến thì người nào người đó căng thẳng, giương cung bạt kiếm.
Chỉ khi cô gái kia phất tay, bọn họ liền trở lại nghiêm trang, song vẫn luôn giữ cảnh giác.
Những người khác đứng xem cũng không khỏi ngạc nhiên về sự xuất hiện của nhân tộc ở đây, ngay Tinh Linh rừng rậm này.
người được sắp xếp chỗ ở hẳn hoi, chiêu đãi nhiệt tình.
Ở trong phòng riêng, Phi Tuyết mới hỏi hắn.
- Anh à, Sinh Nguyên là gì vậy.
- Đối với Tinh Linh bọn họ có thể coi là vô thượng chí bảo, cội nguồn của Tinh Linh tộc.
Mỗi năm cũng chỉ sinh ra người.
Nếu như mất đi Sinh Nguyên không khác gì tuyệt tộc bọn họ cả.
Mà gần đây, đồn đại Sinh Nguyên của Tinh Linh tộc có khả năng kéo dài sinh mệnh, thọ nguyên khiến bao kẻ vì nó mà săn đón, nhất là mấy lão quái sống lâu sắp chết,muốn kéo dài thời gian hi vọng đột phá.
- Thần kì như vậy!!!
- Cũng vì vậy nên bọn họ kì thị tất cả, mà nhân tộc được ưu tiên hàng đầu.
- Tại sao???
- Hỏi bọn họ đi.
Hắn nhìn ra phía cửa.
- Cứ tự nhiên....
Là cô gái đi cùng một người phụ nữ có vẻ trưởng thành, hiểu biết hơn.
- Không ngờ người lại biết nhiều về Sinh Nguyên như vậy.
Người phụ nữ nhìn hắn, như muốn tìm điều gì đó ở hắn.
- Thực sự ta băn khoăn không biết, hai vị đây là ai, tại sao hiểu rõ bí mật tộc ta như vậy???
- Không tính là gì, chỉ là quen biết một tên Tinh Linh mà thôi.
- Tinh Linh????
- Không phải tộc nhân của các vị đây.
- Là thật????
- Tin hay không thì tùy.
- Nhưng không phải chỉ vì một chút Đông Trùng Hạ Thảo chứ???
- Nếu không phải như vậy, thì là vì cô gái này ha....
Hắn hướng về phía cô gái làm người phụ nữ im bặt.
- Được, Đông Trùng Hạ Thảo có thể cho mấy người, chỉ cần chuyện này....
- Không phải cho ta, mà là cho người kia.Chúng ta chỉ là muốn du ngoạn chút thôi.
- Du ngoạn!!! Nơi này lại để ngươi du ngoạn.....
- Cũng không sai biệt cho lắm.Có thể vì nàng đi.
Hắn nhu hòa nhìn Phi Tuyết.
Thật sự không biết nói gì hơn rồi.
- Còn nữa, đến đây gặp chúng ta không chỉ muốn " moi" thông tin vậy thôi mà chứ???
Cả hai người lặng nhìn hắn.
Trước hết người kia liền được sắp xếp rời đi trước.
Đó là điều kiện của hắn.
Còn tại sao, chỉ có chúa mới biết.
- Đã có thể nói rõ ràng rồi chứ???
- Có thể.Có lẽ ngươi cũng biết, những ai biết cách được chuyện này đều không phải người ngoài...
- Đừng nói là....
- Là vậy.
- Hm....tuy biết là muốn tốt thì cho tộc, nhưng mà không có suy nghĩ gì tới nàng ta nghĩ gì sao??? Dùng hôn nhân để trói buộc, chính là cái ta không thích nhất.
- Nó sẽ suy nghĩ cho tộc....
- Nhưng sẽ đau khổ khi không tự quyết định vận mệnh của mình.
Hắn tiếp lời.
- Vậy ngươi có thể nói ta biết, Tinh Linh kia rốt cuộc là ai được không???
- Dù có nói cũng không biết được, nói chung, tuổi ngang ngửa ta, thực lực cũng không sai biệt lắm,....chắc chắn mạnh hơn người đây.
- Còn một chuyện ta chưa nói, Sinh Nguyên của mấy người cũng dần suy yếu rồi, cũng khoảng năm nữa liền muốn tận diệt.
- Cái gì. Không thể nào.
- Gì mà không thể, các ngươi chỉ có trông chờ vào một kẽ hở phong ấn, duy trì được đến mức này đã tốt lắm rồi.
- Ngươi......ngươi.....thực sự ngươi là ai....
Hắn lắc đầu không nói.
- Ngươi có biện pháp????
Rồi người kia hi vọng nhìn hắn.
- Có....chỉ là....
- Ngươi muốn gì cũng được!!!
Cô gái đẩy cửa tiến vào.
- Nếu ta nói là cô thì sao....
- .....
Cô gái cắn răng, làm ra quyết định
- Chỉ cần ngươi có thể giúp chúng ta, ta bằng lòng đi theo ngươi.
- Thực sự???
- Chắc chắn!!!
- Haizzzz.....được!!!
Hắn thở dài rồi nhìn lại hai người này.
Đúng là ở đâu cũng vậy.
Luôn có những con người hi sinh vì mọi người.
Còn Lạc Tuyết, nàng sớm đoán hắn sẽ để mắt tới cô gái kia, không ngờ nhanh như vậy, khiến nàng có chút ghen ghét cái hoa tâm bản sắc của hắn.Nhưng cũng không có ngăn hắn được.
Vì chính nàng cũng nhận thấy, mình thực sự không thể đáp ứng, làm hắn kiệt lực trong khoản kia.
Như vậy cũng không khác tự hành hạ chính mình. Chi bằng hắn kiếm thêm tỷ muội cũng được.
Chỉ cần hắn vẫn luôn bên cạnh, quan tâm lấy, như vậy cũng được!
- Khi nào có thể?
- Ngay và luôn!Còn nữa, nàng ta cũng phải đi cùng.
Người phụ nữ dẫn đi qua bao cửa bảo vệ, canh gác nghiêm ngặt, còn có cả một đại trận thủ hộ.
Cuối cùng, đối diện với bọn họ là một thứ vô định hình, phát sáng lục sắc, nhu hòa.
Mọi người đều cảm thấy thoải mái, bừng bừng sinh cơ.
Còn với riêng hắn, như có loại liên hệ vô hình nào đó.
- Hai người lui lại một chút.
Theo những gì hệ thống cung cấp, hắn cứ y án mà hành động.
Sắp xếp bên dưới nó là một loại kì dị trận pháp, đồ án hình sao nhiều cánh.
Tập trung lại thành vị trí đặt các tinh thạch.
Chúng như vô hình được liên kết với nhau. Quy tụ về phía trung tâm là một viên tinh thạch lớn nhất.
Chỗ này tinh thạch đã gần là toàn bộ số tinh thạch hắn còn lưu giữ rồi.
Thật là ngốn quá nhiều đi mà.
- Nhỏ máu của mình, đủ để bao phủ lấy viên tinh thạch này.
Cô gái cũng gật đầu.
Ngón tay chảy máu, những giọt máu nhỏ lên viên tinh thạch trung tâm dần dần phát sáng.
- Đủ rồi.
Cô gái mặt có hơi tái, có lẽ do mất máu nhiều.
Nhưng hắn mới cười khổ.
Đến lượt mình ah...
Dòng máu của hắn cũng dần bao phủ viên tinh thạch khiến nó còn sáng hơn.
Những sợi dây liên kết vô hình cũng dần dần hiển hiện.
Rồi ngày càng rõ ràng, phát sáng, sáng hơn.
Bên trên, Sinh Nguyên cùn có biến đổi.
Những sợi xích vô hình được cởi bỏ.
Sinh Nguyên lại bị bao phủ một lớp bao bọc tối tăm, đen kịt.
- ...
Ba người yên lặng quan sát.
Ngoài trời, dường như màn đêm bao phủ, giông tố ngày càng mạnh hơn khiến Tinh Linh lo sợ.
Hắn thì cầm cả nắm đan liền cho vào miệng.
- Phá....
Đồ án như một cái máy hút máu, muốn rút sạch sinh mệnh hắn vậy.
Những đường tơ máu rõ ràng, bao bọc, thấm vào trong cái vỏ kia.
Rắc....rắc...rắc...
Âm thanh như vỏ trứng vỡ vang vọng.
Dần dần, một luồng sáng như bị gò ép lâu ngày, mở tung cái vỏ, lóe sáng một vùng.
Yasuo lúc này thì cả người mệt mỏi, khô khốc như cái xác không, cũng được ánh sáng kia bao lấy, bảo bọc khiến cả ba giật mình.
- Chuyện này!!!
"Ting,chủ nhân hoàn thành tốt nhiệm vụ,phần thưởng tặng thêm Sinh Mệnh Chi Lực.
Phần thưởng đã được nhận.
Ting, kinh nghiệm cộng dồn khi rời khỏi thế giới. "
Nhưng mà Yasuo đâu còn tỉnh mà nghe những lời này.