Và sau đó thì hắn được lão hiệu trưởng gán cho vào ủy ban để tìm ra tên gián điệp.
Chỉ là ngay ngày đầu tiên mà hắn đá tìm ra tên...
Nhưng hắn nghĩ, mọi chuyện không có nhanh chóng dễ dàng như vậy...
Tổng hợp hơn kinh nghiệm xem phim võ hiệp, trinh thám, từ lịch sử đến khoa học, từ mặt giời đến mặt trăng, xem kĩ đến chân răng kẽ tóc.... thì hắn kết luận, mọi chuyện không có đơn giản như vậy...
Nhất là tên Hokuto kia... chỉ là... hắn vẫn phải diễn cho trọn vai thôi...
Nhưng cũng nhanh chóng mà tên này lộ mặt thật của hắn.
Yasuo cũng xử gọn hắn luôn dù có vô cùng hơi chật vật cùng mất sức.
Hắn còn dùng toàn bộ năng lượng bản thân tái tạo lại kết giới xung quanh học viện khiến chút nữa thì ngỏm...
Chỉ đến khi hệ thống thông báo hắn kết thúc nhiệm vụ thì khiến hắn sững sờ...
Hắn không nghĩ rằng đã đến lúc rời đi...
Cũng phải thôi, cũng ở nơi này khá lâu rồi...
Hắn đã quên rằng, vốn mình đến đây chỉ vì cái nhiệm vụ thôi...
"Yasuo, anh còn chưa được khỏe mà..."
Moka tìm hắn nhưng không thấy hắn có trong phòng thì cô lên tầng thượng của tòa nhà...
"Xin lỗi em, Moka..."
"Vì sao vậy..." Moka nhìn hắn như đang rất buồn.
"Nếu anh nói, anh không thuộc về thế giới này, em có tin không?"
"Ý anh là anh là sao..." Moka nhìn hắn...
"Thật ra, anh không phải người của thế giới này!!!"
Moka ngỡ ngàng nhìn hắn...
"Vậy anh là ai chứ...."
Hắn lắc đầu..."Luôn là chính mình thôi..."
"Vậy anh nói những điều này..."
"Anh sắp phải rời đi..."
"Em đi cùng anh."
"Moka.....uh...."
Lần này là Moka chủ động chặn miệng hắn...
"Em sẽ luôn bên anh, bảo vệ anh cũng như anh đã bảo vệ em vậy..."
"Cảm ơn em, Moka.... Anh muốn bên em, đêm nay....."
Và tất nhiên chuyện của vợ chồng làm với nhau thôi...
"Vậy bao giờ anh sẽ rời đi..."
"Xong những ngày lễ hội trường này, ít nhất anh muốn giữ những kỉ niệm đó... cùng em"
Hai người lại quần lấy nhau... phải nói Moka là Vampire nên chịu đựng rất tốt a...
người xuyên đêm suốt sáng mới chịu ngừng lại...
Hắn ăn cô nàng sạch đến xương, không chừa chút nào...
"Uh.....ah....Anh.... hư quá à.. mới quần người ta cả đêm, không biết, giờ em mệt rồi đó..."
"Vậy thì để anh chăm sóc cho em là được chứ gì..."
Hắn lại cùng Moka.... tập thể dục buổi sáng thêm hồi rồi bế cô đi tắm rửa cũng như đi ăn a...
Mấy người thì nhìn thấy quan hệ người "mờ ám" đi hẳn...
Moka như keo dính với hắn luôn vậy.
Hắn đưa cô đi tham gia gần như tất cả các hoạt động của lễ hội, từ sáng đến đêm khuya.
Nhảy dây đu cầu chơi ngầu cưỡi trâu đi đâu cũng vậy, phải làm tí cho nó sung...
Tham gia từ A đến Z, trải nghiệm những phút giây còn ở nơi đây...
"Cũng đến lúc chúng ta đi rồi Moka"
Moka khẽ gật đầu ôm lấy tay hắn.
"Tinh linh, trở về, mang theo Moka."
"Xác nhận thưa chủ nhân..."
Ánh sáng lóe lên bao trùm lấy người...
"Tạm biệt..."
Mấy người như cảm nhận được gì đó đều hướng về phía bầu trời đêm...
------
Ánh sáng tan đi, để lộ ra là Moka với mái tóc trắng bạc.
"Moka..."
"Có em... mà đây là thế giới của anh hả..."
Hắn khẽ gật đầu...
Đối với hắn thì nơi này giống như ngôi nhà thực sự...
" Akashiya Moka- Là Vampire
đã được hệ thống can thiệp, cô ấy có thể không cần hút máu nhưng vẫn có khả năng hút máu của Vampire.
Tính cách cũng đã được hợp nhất hoàn mĩ thưa chủ nhân.
Nhược điểm của cô ấy cũng bị xóa bỏ.Kiến thức về Hỗn nguyên thế giới này cũng được cô ấy nắm bắt, cũng như thân thế, gia đình của chủ nhân cô ấy cũng chấp nhận.
Máu của Vampire có thể hồi sinh người chết."
Tinh Linh báo cho hắn khiến thằng này vui quá, cứ ôm hôn Moka thắm thiết như bị cuồng vậy, nhưng cũng đúng, ai ngờ người có thể cứu mình là cô gái của mình đâu cơ chứ...
"Yasuo... dừng lại đi...."
Moka cũng phải lên tiếng ngăn bệnh của hắn lại thì hắn cũng chỉ ôm lấy cô.
"Tinh Linh, đã bao lâu trôi qua?"
" tháng thưa chủ nhân "
Hắn cũng gật gù... lại là do chênh lệch quy đổi đây mà...
"Thôi chết,Thí luyện "
Hắn liền lấy Truy Phong ra rồi cũng chẳng nói nhiều đưa cho cô bộ chiến đấu phục mà mình thiết kế cũng như kéo cô lên rồi cùng rời đi.
"Chúng ta đi đâu đây anh..."
"Bây giờ cần đi tới địa điểm thí luyện a, xem nào..., Thiên Kiếm Đảo, Thiên Kiếm Tông..." hắn lấy tấm bản đồ ra nhìn rồi cứ để Truy Phong ầm ầm lao đi gây không biết bao nhiêu chú ý...
"Cuối cùng cũng đến rồi..."
Hắn cho Truy Phong đáp xuống hòn đảo này.
Giống ngọn núi lớn thì hơn.Xung quanh cũng có những hòn đảo nhỏ, thấp hơn xung quanh nối với nhau bằng những cây cầu.
Khi hắn đáp xuống thì hắn cũng chuyển sang bộ trang phục người máy mà hắn mới sửa lại kia.( Genji trong Overwatch)
Cả chiến đấu phục của Moka cũng chỉnh sửa lại phù hợp với thân hình cùng cách chiến đấu của cô, vì cô dùng chân mà...Và cũng chuyển luôn sang màu đỏ.
Mặc như này thì nếu ai chưa gặp cũng đừng hòng nhận ra người.
Đón người cũng có đám người, có lẽ là đệ tử Thiên Kiếm Tông a...
Ai ngờ...
"Ngươi đến muộn rồi, tông chủ cũng đã bế quan... các ngươi có thể trở về..."
"Vậy sao, chúng ta về thôi Moka..."
Chỉ là hắn vừa lôi Truy Phong ra thì có tên khác tới.
"Chậm đã, lão tông chủ cho mời."
Hắn cũng kéo Moka lên, dùng Truy Phong lao thẳng lên Nội môn...
"Này, ta không thích bị đuổi đi xong gọi lại đâu nha..."
"Từ từ, có gì xuống đây nói chuyện...là do ta không tốt... bây giờ mời người xuống nói chuyện với ta chút. vậy được chưa..."
Lão đầu tóc bạc, nhìn có vẻ cũng khá hiền hậu này cố gắng thương lượng với hắn...
người cũng hạ xuống...
"Gia gia,...Là ngươi...."
"Cái gì đây...???" hắn làu bàu quay ra thì thấy cô gái cũng tiến vào, trong đó có Olivia....
"Ạch"
Hắn nhìn mấy cô gái chạy tới phía vị "gia gia " này... rồi nhìn người.
"Ta tưởng chỉ có người..."
Lão giả kia thốt lên câu... rồi quay sang hỏi...
"Tuyết Hạ, người mấy đứa quen rốt cuộc là người nào vậy"
Người tên Tuyết Hạ này liền khẽ giật tay ông chỉ vào hắn...
"Ồ, nhưng ta thấy phía cô gái kia mạnh hơn mà... rõ ràng đạt đến chiến hoàng trung đẳng rồi."
Cả đám thì giật mình, hắn thì giật mình không kém.
Moka thực lực cũng rất mạnh a, nhưng sao chỉ có chiến hoàng trung đẳng.
"Do Moka mạnh chỉ do huyết mạch cùng chiến đấu chứ chưa có chính thức tu luyện thua chủ nhân."
Tinh Linh giải đáp cho hắn mà khiến hắn ta há không ngậm được mồm quá.
"Chưa có chính thức tu luyện a... Vampire huyền thoại có khác..."
Hắn cũng phải nể phục Moka rồi dù mình còn bá dọa người hơn người ta...