Hệ Thống Khởi Động, Truy Tìm Lò Sưởi!

chương 106: phiền phức có chân (39)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

" Vậy anh nấu gì thì nấu đi, đừng hỏi em." Phó Kim Phong cảm thấy Nhiễm Thanh Vân đây là đang cố tình kiếm chuyện với mình.

" Nhưng anh không nghĩ ra..." Nhiễm Thanh Vân đứng trước đống nguyên liệu, gãi đầu.

" Chỉ là một bữa ăn thôi, tùy tiện là được rồi. Em cũng không kém chọn." Thời kì mạt thế, có cái ăn đã là quá tốt rồi, y đương nhiên không quá để tâm sẽ ăn cái gì.

" Không được, bữa ăn của em, sao có thể tùy tiện chứ!" Nhiễm Thanh Vân ngay lập tức bác bỏ nhận định này của Phó Kim Phong, còn cẩn thận kéo người lại:" Em nhớ kỹ cho anh, sau này dù có xảy ra chuyện gì cũng không được ăn tùy tiện, có biết chưa?"

Nhiễm Thanh Vân đột ngột nghiêm túc như thế khiến Phó Kim Phong không biết phải làm sao, sắc mặt chợt đỏ, y khó khăn ho khan hai tiếng:" Khụ... khụ... em nhớ rồi là được chứ gì, dù sao thức ăn của em đều do anh quản."

" Đúng đó, đồ ăn của em bây giờ là do anh phụ trách, sau này cũng là do anh phụ trách... em đừng hòng ăn linh tinh."

" Em còn chưa nói mình sẽ ăn linh tinh đâu."

" Ý em là gì?"

" Đang mắng anh tự mình suy diễn đó, anh không có việc gì làm, cố ý kiếm chuyện với em có đúng hay không?"

" Anh mà thèm kiếm chuyện với em... ưm..."

Thật sự là Nhiễm Thanh Vân bị cưỡng hôn nhiều cũng đã quen rồi, cho nên mỗi lần bị Phó Kim Phong cưỡng hôn Nhiễm Thanh Vân chỉ ngây ngốc mất một giây, sau đó liền có thể giành lại quyền chủ động, sử dụng linh lực không chế nước bọt của mình.

" Anh im miệng được chưa?" Phó Kim Phong hít thở có chút khó khăn, lớn giọng lên án Nhiễm Thanh Vân.

" Vậy nấu khoai tay hầm xương đi."

- ---

Ngày đám người Bạch Dạ chật vật trở về, báo cho Nhiễm Thanh Vân một tin mừng, vua xác sống y ngày đêm mong ước cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi.

" Chúng tôi tới một khu an toàn ở phía Bắc, nhưng chưa ở được hai ngày khu an toàn đã gặp thủy triều xác sống, chúng tôi khó khăn lắm mới toàn mạng chạy về đến đây." Bạch Dạ là nhóm trưởng, cẩn thận kể lại sự việc.

" Thủy triều xác sống sao?"

" Đúng là thủy triều... số lượng xác sống rất nhiều, còn có cả xác sống cấp ... bọn chúng thật sự rất lợi hại."

" Nếu xác sống cấp vẫn chưa phải vua xác sống, vậy thì không biết vua xác sống sẽ lợi hại thế nào nữa."

" Phó lão đại, rốt cuộc chồng ngài tìm vua xác sống làm cái gì thế?" Bạch Dạ tò mò hỏi Phó Kim Phong đang ngồi cách đó không xa.

" Tôi cũng không rõ nữa, trước khi lập ra khu an toàn này, anh ấy đã bảo muốn tìm vua xác sống rồi." Phó Kim Phong cũng không biết, lắc đầu.

" Vua xác sống rất lợi hại... không biết chồng ngài với vua xác sống thì ai lợi hại hơn nhỉ."

" Nhiễm Thanh Vân cũng rất lợi hại... nhưng mà các người có thể ngưng nói anh ấy là chồng tôi được hay không? Chúng tôi không phải là quan hệ đó." Phó Kim Phong ngượng ngùng đỏ mặt.

" Xạo que, hai người không phải quan hệ đó thì quan hệ nào chứ!"

" Chúng tôi vẫn chưa..." Phó Kim Phong nói được một nữa liền im bặt.

" Hai người vẫn chưa lên giường? Thật à? Nhiễm trưởng kho không phải loại người sinh lý kém nha!"

" Thật sự chúng tôi chưa có làm gì."

" Hai người ở bên nhau bao lâu rồi? Sao có thể chưa làm gì?"

" Bởi vì anh ấy là..." hai chữ xác sống được Phó Kim Phong kịp thời nuốt vào bụng, bọn họ chưa biết Nhiễm Thanh Vân là xác sống, không thể tùy tiện để lộ thân phận của y ra ngoài được.

" Trưởng kho là cái gì?"

" Nói chung là quan hệ giữa chúng tôi không giống như mấy người nghĩ đâu, đừng có suy diễn linh tinh." Mặc dù Phó Kim Phong biết nguyên nhân Nhiễm Thanh Vân không động vào mình nhưng mỗi khi nghĩ đến y đều không nhịn được mà tủi thân.

Dù sao y cũng chỉ là một nam nhân bình thường, nhu cầu sinh lý đương nhiên phải có, huống hồ y còn xác định Nhiễm Thanh Vân là bạn đời của mình, mỗi khi tiếp xúc với Nhiễm Thanh Vân sẽ không nhịn được mà sinh ra phản ứng... những lúc như vậy, Phó Kim Phong chỉ có thể lặng lẽ làm với bàn tay của mình.

Đánh chủ ý ȶìиɦ ɖu͙ƈ lên người một xác sống, y cảm thấy mình sắp thành tinh rồi!

" Mọi người nghỉ ngơi đi, để tôi đi báo cho anh ấy."

" Phó lão đại, phải chớp thời cơ lên giường nha... biết đâu người ta đang đợi anh chủ động thì sao?"

" Không... không có chuyện đó đâu." Y biết Nhiễm Thanh Vân là xác sống, y không rõ xác sống có nhu cầu sinh lý hay không, nhưng chắc chắn một người bên ngoài cấm ɖu͙ƈ như Nhiễm Thanh Vân sẽ không bao giờ có cái suy nghĩ đợi y chủ động.

Mỗi ngày đều bị chính suy nghĩ của mình làm tổn thương.

Phó Kim Phong cùng Nhiễm Thanh Vân ở chung một nhà, mặc dù diện tích không lớn nhưng đầy đủ tiện nghi, đối với căn nhà nhỏ này, Nhiễm Thanh Vân cũng vô cùng vừa ý, diện tích nhỏ, muốn tìm lò sưởi cũng rất dễ dàng, khi thích cũng có thể cùng lò sưởi ôm ôm một hồi.

Thời điểm Phó Kim Phong trở về nhà, Nhiễm Thanh Vân như thường lệ lười biếng nằm dài trêи ghế sô pha. Mỗi lần y ra ngoài một mình, Nhiễm Thanh Vân đều sẽ ngồi ở đây đợi y trở về, sau đó...

" Em về rồi à? Qua đây đi." Nhiễm Thanh Vân nhìn thấy Phó Kim Phong, bộ dạng mệt mỏi lười biếng chớp mắt biến mất thay vào đó là con cún nhỏ vây đuôi chào chủ về.

Phó Kim Phong nhìn thấy bộ dạng này của Nhiễm Thanh Vân, bao nhiêu phiền muộn phía trước đều biến mất không còn dấu vết.

- ---

Sắp được cmt rồi, các bạn nhỏ muốn được thưởng gì nào?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio