"A?"
Thị nữ tưởng đâu mình nghe lầm.
Mục Thiên là ai, thế nhưng là người chủ sự của Mục gia phòng đấu giá ở Vân Hải chi đô hiện tại chạm tay có thể bỏng.
Nếu như lúc trước thì cũng thôi.
Lúc trước Mục gia phòng đấu giá là tồn tại hạng chót ở Vân Hải chi đô, là chủ sự tình người Mục lão bản tự nhiên cũng sẽ không để bao nhiêu người đối nó có tối thiểu tôn trọng.
Nhưng bây giờ không giống.
Phong thuộc tính Tuyền Qua Đồ từ Mục gia phòng đấu giá bán đi, hiện tại độ nổi tiếng của phòng đấu giá đã sánh ngang Giáp cấp phòng đấu giá, tự nhiên mỗi người đều tôn trọng Mục lão bản.
Bây giờ lại có người gọi thẳng tính danh.
Đồng thời để cho Mục lão bản tới đón hắn.
Nếu như không phải nhìn thấy Ôn Bình bước xuống từ trên xe kéo thú Thần Huyền cảnh yêu vật kéo xe, nàng tuyệt đối sẽ để cho thị vệ mời thẳng ra ngoài.
"Ta biểu đạt đến mức không rõ rệt sao?"
Trông thấy thị nữ vẫn dẫn đường chậm rãi ở bên cạnh, Ôn Bình hỏi ngược một câu.
Trông thấy Ôn Bình vẻ mặt nghiêm túc, thị nữ bất đắc dĩ chỉ có thể mặt lộ vẻ khó xử, điều này kêu nàng trả lời như thế nào?
Nàng đành phải nghĩ đến trước tiên đón thiếu niên này vào trong phòng đấu giá, về phần sự tình khác, đến lúc đó chuyển đạt đi.
Đồng dạng, người đi ngang qua nghe Ôn Bình nói thế, cũng là mặt lộ vẻ cổ quái.
Nhao nhao nhìn Ôn Bình bằng ánh mắt quái dị, cũng đoán Ôn Bình là tiểu thiếu gia đến từ thế lực nào, vậy mà không nể mặt Mục Thiên như thế.
Bất quá, xem một hồi, lúc không có lục lọi ra tin tức liên quan đến chế phục áo trắng này thuộc thế lực nào, bọn họ đành phải đi.
Trước khi đi, cũng là hai mặt nhìn nhau, ngượng ngùng cười một tiếng.
Tóm lại, mặc kệ là thế lực gì, không nể mặt Mục Thiên, vậy phòng đấu giá lại có thể tiếp đãi ngươi sao?
Hiện tại Mục gia phòng đấu giá, đồ vật không thiếu người mua, cũng không lo không ai bán đồ.
Ngươi nếu như có nhu cầu ở hai phương diện này, cho dù thế lực nhà mình mạnh hơn Mục gia, cũng không thể nói như thế.
Nghe thấy tiếng xôn xao ở chung quanh, Ôn Bình bỗng nhiên ý thức được những lời mình nói có hơi đường đột, hắn vội vàng đổi giọng, "Đi nói cho Mục Thiên, tông chủ dốc lòng nghiên cứu Tuyền Qua Đồ, dẫn đến tông môn đều xuống dốc đã đến."
Nói xong, ngay cả Ôn Bình cũng cười
Mỗi khi nhớ đến cố sự do Mục Thiên gia hỏa này biên ra, đều phải cười thật to.
"Bất Hủ tông?"
Nghe thấy câu nói của Ôn Bình, thị nữ sắc mặt hơi đổi.
Tông chủ Bất Hủ tông, sau khi tông môn xuống dốc, dốc lòng nghiên cứu Tuyền Qua Đồ, tạo nên đột phá mới cho Tuyền Qua Đồ...
Cố sự này khắp phố khắp ngõ ở Vân Hải chi đô đều nghe thấy.
Trong nháy mắt khi Ôn Bình chân muốn bước vào trong phòng đấu giá, thị nữ bừng tỉnh đại ngộ vỗ trán một cái, kinh nghi mà nhìn xem Ôn Bình, "Ngài là Ôn tông chủ?"
Nghe thấy ba chữ Ôn tông chủ.
Thông Huyền, Thần Huyền cường giả đi lại ở bên ngoài.
Hộ vệ cổng.
Còn có người đi qua đường đều nhìn lại.
Bởi vì ở nơi này, tên tuổi của Ôn tông chủ quả thực quá mức vang dội, hiện tại không phải còn đang có mười vị nửa Trấn Nhạc ở trong thành chờ mua Tuyền Qua Đồ đó thôi.
Những người kia, đều là đại nhân vật cao cao tại thượng, ngày bình thường bọn họ nhìn cũng không thấy.
Lúc nhìn lại, Ôn Bình đã đi vào trong phòng đấu giá, bọn họ cũng không có thấy rõ tướng mạo của Ôn Bình.
Nhưng tin tức Ôn Bình đi đến Vân Hải chi đô truyền ra giống như gió.
Bên trong phòng đấu giá, Ôn Bình thay đổi cười một tiếng, "Nhận ra ta rồi?"
"Ôn tông chủ, ta có mắt mà không thấy Thái Sơn..." Nói xong, thị nữ liền vội vàng xin lỗi.
Ôn Bình vừa cười vừa nói: "Cho nên, bây giờ có thể để cho Mục Thiên đến gặp ta sao?"
"Ta lập tức đi."
Mục gia phòng đấu giá có thể trở mình, toàn bộ là nhờ Tuyền Qua Đồ của Ôn tông chủ.
Đối với việc này, nàng bất đắc dĩ cười khổ.
Nàng sớm hẳn phải nghĩ tới, Vân Hải chi đô hiện tại còn ai dám gọi thẳng tên của Mục Thiên cũng chỉ có vị Ôn tông chủ của Bất Hủ tông kia, phó thành chủ Lộ Hợi, bây giờ gọi Mục Thiên cũng gọi là Mục lão bản.
Sau khi thị nữ nói cho Mục Thiên biết tin Ôn Bình đến, Mục Thiên lập tức bỏ hết mọi chuyện trong tay xuống.
Không làm quy trình vật đấu giá của đấu giá hội đêm nay.
Còn có giá khởi điểm của các loại vật phẩm, tạm thời không cân nhắc.
Hấp tấp ra đón.
"Ôn tông chủ, ngài xem như đến."
Nhìn xem Ôn Bình, Mục Thiên tựa như trông thấy ánh rạng đông.
Nói thật, hắn nhưng là mong sao đợi trăng a.
"Tiểu Hoa, đi pha trà."
Sau khi khom mình chào Ôn Bình một phen, Mục Thiên vội vàng đón hắn vào trong phòng khách quý.
Vào phòng khách quý, Ôn Bình cũng không đợi thị nữ kia mang trà đến, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề: "Mục Thiên, ở chỗ ta có hai tấm nhất tuyền Tuyền Qua Đồ, và thêm một tấm nhị tuyền Tuyền Qua Đồ, cho ngươi một ngày thời gian, để cho toàn bộ người ở Vân Hải chi đô biết đến. Nếu như ngươi có thể làm được, ta liền đặt nó ở chỗ đấu giá này của ngươi."
"Có thể!"
Mục Thiên vội vàng đánh cược.
Liền xem như không làm được, hắn mệt chết cũng phải làm cho được.
Cơ hội không thể mất, không thể bỏ qua.
Ôn tông chủ có thể cho hắn cơ hội thứ hai, đây chính là thiên đại vận khí.
Đây nếu như lại đến một buổi đấu giá, danh khí của Mục gia phòng đấu giá tuyệt đối trực tiếp trở thành đệ nhất Vân Hải chi đô, chuyện mà người khác cả đời cũng không làm được.
Ôn Bình nhận được sự khẳng định của Mục Thiên thì liền lôi đồ ra, lại mở miệng giới thiệu: "Tấm này là nhất tuyền Tuyền Qua Đồ không có dị mạch, thế nhưng có một cái năng lực đặc thù... Đó chính là trong quá trình giao thủ có nửa thành tỉ lệ thả cưỡng chế đông kết đối thủ, khiến cho hành động của đối thủ bị cứng ngắc, chậm chạp, diễn ra trong hô hấp."
"Ừm!"
Mục Thiên mặc dù đã không ngừng nói với chính mình, Tuyền Qua Đồ này không đơn giản, nhưng vẫn là không nhịn được phát ra tiếng than thở.
Có thể khiến cho Tuyền Qua Đồ có được năng lực đặc thù cưỡng chế đông kết đối thủ.
Thủ đoạn bậc này quả thật kinh người a!
Ôn Bình tiếp tục móc ra tấm Tuyền Qua Đồ lam sắc tuyền qua thứ hai, giải thích nói: "Tấm trước có tác dụng cao nhất là Thần Huyền cảnh, tấm nhất tuyền Tuyền Qua Đồ này yếu một ít, chỉ có tác dụng với Thông Huyền cảnh. Đó chính là gia tăng một thành tốc độ công kích của ngươi. Nếu như một hô hấp ngươi có thể chém ra mười đao, như thế sau khi sử dụng ngươi có thể chém ra đao. Sau khi sử dụng điệp gia, cũng thật không tệ."
Nói xong, Mục Thiên trên mặt vẫn như cũ là lộ ra mừng rỡ.
Thật ra Ôn Bình không mong chờ hai bọn chúng có thể bán ra giá cao bao nhiêu.
Có thể mượn bọn chúng kiếm mấy trăm viên bạch tinh hắn đã thỏa mãn, dù sao hai loại năng lực đặc thù này đều ở mức yếu trong Cải tạo trì.
"Không sao, có tác dụng với Thông Huyền cảnh cũng đủ rồi. Ôn tông chủ, ta cam đoan, bọn chúng nhất định có thể bán giá trên bảy tám trăm viên bạch tinh... Siêu việt nhị tuyền Tuyền Qua Đồ bình thường!"
Nửa bước Trấn Nhạc tới lần này, nói một cách thật sự thì đều không phải vì năng lực đặc thù của Tuyền Qua Đồ.
Đương nhiên, hắn biết, hơn phân nửa không phải tới vì năng lực đặc thù.
Mà là vì giá trị của nó.
Bởi vì nó vừa mới hiện thế, trừ Ôn tông chủ, không có bất cứ một vị Tuyền Qua Đồ thần tượng nào nắm giữ được tài nghệ chế tạo ra bọn nó.
Giá trị nghiên cứu cao đến bất ngờ.
Với giá mà Mục Thiên tính ra, Ôn Bình rất hài lòng, nếu quả thật có thể bán giá cao như thế, vậy một tấm Tuyền Qua Đồ kiếm gần viên bạch tinh.
Hai tấm, !
Thêm một chút, tựu có thể thăng cấp Thính Vũ các!
Nghĩ đến đây, Ôn Bình thỏa mãn nhìn Mục Thiên, tiếp đó xuất ra tấm thứ ba, một tấm Kim thuộc tính dị mạch Tuyền Qua Đồ.
"Ôn tông chủ, vậy còn tấm này?"
Ôn Bình nói nghiêm túc: "Năng lực đặc thù của tấm Tuyền Qua Đồ này có tác dụng cho cả Trấn Nhạc cảnh, cho nên, có thể bán cao bao nhiêu bán cao bấy nhiêu."
"Ôn tông chủ yên tâm!"
Mục Thiên trực tiếp đánh cược.
Hắn không nói suông, nâng giá của một món đồ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Huống chi thứ này tuyệt đối độc nhất vô nhị!
"Nó trừ tăng phúc ra, còn có được một cái năng lực đặc thù phá chiêu. Có một thành tỉ lệ phát động năng lực đặc thù này, lúc nó được phát động, nhược điểm trí mạng của đối thủ sẽ trực tiếp hiện ra ở trong đầu của ngươi. Chỉ cần ngươi bắt được nó... Ngươi lập tức có thể thay đổi thắng bại của một cuộc chiến đấu. Cho dù ngươi bắt không được nó, chỉ cần ngươi vận khí thật tốt, một thành xác suất này giúp ngươi trông thấy liên tiếp nhược điểm trí mạng của địch nhân."
Nói xong.
Phòng khách quý lặng ngắt như tờ.
Mục Thiên hít sâu một hơi, hai mắt lập tức tỏa sáng!