Vệ Tây Lẫm V: Nhất cố khuynh thành, lưỡng tình lương duyệt, tam tinh ở nhà, bốn mùa sung mãn, năm đời thịnh vượng.
"Ô?" Hà Minh Phong nhướng mày: "Hình như Vệ Tây Lẫm đã biết đáp án?"
Vệ Tây Lẫm cười mà không nói.
Hồng Tiêu cảm thấy áp lực, trái lại nghĩ đến khả năng Vệ Tây Lẫm đang sử dụng đòn tâm lý, bình tĩnh lại, nói: "Phồn vinh thịnh vượng."
"Đổi." Hà Minh Phong cười: "Vệ Tây Lẫm, cơ hội tới."
Cố Duyên Tranh nói một từ làm tất cả mọi người đều bất ngờ: "Ăn tết."
"Ăn tết?" Hà Minh Phong nhíu mày, thả tay: "Này là ý gì? Hoàn toàn không liên quan nha."
Khán giả có thể thấy thành ngữ, cũng cảm thấy từ 'ăn tết' này không liên quan gì đến thành ngữ, lại chú ý tới bộ dáng vô cùng tự tin của Vệ Tây Lẫm.
Vệ Tây Lẫm nói: "Đốm lửa thiêu thảo nguyên."
Cố Duyên Tranh gật đầu khen hay.
Toàn trường ồ lên! Này rốt cuộc làm sao đoán được?
"Giải thích giải thích?" Hà Minh Phong không hiểu gì hỏi Vệ Tây Lẫm.
Vệ Tây Lẫm mỉm cười: "Kỳ thật câu này có một 'câu chuyện xưa'. Năm trước lúc ăn tết, anh ấy đến nhà tôi chơi. Ở nông thôn không có cái gì chơi vui nên chúng tôi chán chết, đến bờ ruộng đốt lửa ngoài đồng nội tiêu khiển. Đường Quả nhắc 'sức sống', tôi nghĩ tới 'thịnh vượng', mà đồng bọn nhỏ bên tôi lại nhắc từ 'ăn tết' kỳ quái như vậy, tôi liền nghĩ tới chuyện đốt lửa. Thế nên ――"
"Woa ――" Mọi người hiểu rõ, tiếng vỗ tay thay nhau nổi lên.
Tổ 'Rau dưa trái cây' giơ ngón cái với Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh.
"'Tinh Vệ lấp biển' thật sự quá ăn ý!" Hà Minh Phong cực kỳ phục: "Tiếp tục thi nào. 'Tinh Vệ lấp biển' trước. Bắt đầu."
Cố Duyên Tranh cười cười, nghĩ cũng không cần nghĩ: "Đua tiếng."
Vệ Tây Lẫm cũng cười, hai người đều mang điệu bộ như nhau, thong dong nói: "Bách gia chư tử."
Người xem kích động đứng lên vỗ tay.
Bành Hà đưa ra lời bình: "Tôi muốn nói thêm về thành ngữ thứ hai. Nghiêm chính dĩ đãi dùng từ 'đua tiếng' cực kỳ chính xác. Vừa nghe 'đua tiếng' chúng ta sẽ nghĩ ngay đến 'trăm nhà đua tiếng', từ đó liền suy ra cụm 'bách gia'. Mà thành ngữ 'trăm nhà tranh giành' này tả lại cảnh các phần tử trí thức ở những lưu phái khác nhau cùng xuất hiện và tranh nhau đua tiếng, ví như Khổng Tử, Mặc Tử, Lão Tử, Hàn Phi Tử vân vân, chính là 'chư tử'. 'Tinh Vệ lấp biển' có biểu hiện vô cùng xuất sắc nha!"
"Cảm ơn cô Bành đã khen." Vệ Tây Lẫm cung kính khom người với Bành Hà.
Cố Duyên Tranh cũng bày tỏ sự tôn kính với lời khẳng định này.
"Vòng hai, 'Tinh Vệ lấp biển' thắng lợi, hai bên hòa : , bước vào vòng ba đấu đối kháng giây." Hà Minh Phong nói: "Bên thắng thi trước, tuyển thủ chuẩn bị, bắt đầu!"
giây đếm ngược vang lên.
Vệ Tây Lẫm nói cực nhanh: "Biết nhúc nhích như không có tâm."
Tốc độ nói của hắn như bắn súng máy, hơi không chú ý một chút liền không rõ hắn nói gì. Đây vẫn là lần đầu tiên mọi người thấy hắn dùng tốc độ nói nhanh như vậy. Các tuyển thủ đột nhiên nhận ra, có lẽ trước đó khi quyết đấu Vệ Tây Lẫm vẫn luôn giấu thực lực!
Tốc độ nói của Cố Duyên Tranh cũng nhanh hơn trước: "Cái xác không hồn."
"Hạng Võ."
"Bá Vương biệt Cơ."
"Xấu hổ đến không có nơi để ――"
"Không chốn dung thân."
"Bị cộng vũ khí bắn trúng nội tạng."
"Vạn tiễn xuyên tâm."
"Quân tử hảo cầu."
"Yểu điệu thục nữ."
"Mạo hiểm vứt bỏ tánh mạng gặp nguy hiểm ――"
"Vào sinh ra tử."
......
Đếm ngược kết thúc, Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh đáp đúng tổng cộng thành ngữ, không một lần phạm quy.
Quyết định che dấu thực lực của bọn họ là vô cùng chính xác, 'Rau dưa trái cây' cảm nhận được áp lực, biểu hiện tạm được, chỉ đáp đúng thành ngữ. Một ván này, 'Tinh Vệ lấp biển' thắng.
Hai bên cùng tiến vào vòng PK thứ tư, tranh đáp đúng. 'Đầu cơ kiếm lời' và 'ngoài tầm với' đều bị Vệ Tây Lẫm tranh đáp đúng, 'Tinh Vệ lấp biển' thăng cấp.
......
Trải qua hơn chục tràng PK kịch liệt, 'Tinh Vệ lấp biển', 'Phong Nhã Tụng', 'Đen' và 'Khổng Mạnh' trở thành bốn tổ hợp mạnh nhất, tranh vào top ba. Trên mạng, số phiếu bầu cho các tổ hợp biến chuyển không ngừng, tổ hợp duy nhất không suy chuyển chính là 'Tinh Vệ lấp biển', vẫn luôn đứng vững vị trí hạng nhất, cũng có số phiếu bỏ xa các tổ hợp khác. Cuộc đua top ba quay tại đài truyền hình được phát sóng trực tiếp, đẩy sự nhiệt tình của những người yêu thích thành ngữ lên mức tối đa, khán giả tại hiện trường cũng tăng từ người lên đến tận người.
Hôm nay là ngày phát sóng trực tiếp, trước màn hình LED tại các quảng trường lớn trong thành phố đều lấp kín người, náo nhiệt như đi xem phát sóng trực tiếp bóng đá, có học sinh trung học, có người trẻ, cũng có người già...... [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ] còn dẫn đến một sự biến đổi rõ ràng khác, ấy là rất nhiều người trẻ tuổi bây giờ đều đua nhau đổi username và tên Weibo thành thành ngữ. Chương trình này lấy việc phát huy truyền thống văn hóa Hoa Hạ làm mục tiêu, mà rõ ràng, nó thành công.
Chỗ ngồi ban chương trình chuẩn bị sẵn cho các tổ hợp tuyển thủ đều là ghế hai người. Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh sóng vai ngồi cạnh nhau, thân kề thân, còn có thể nhân tiện giao lưu tứ chi.
Café đen và Mây tan sương tán ngồi ở một ghế đôi khác. Café đen nhìn Vệ Tây Lẫm cười tự tin. Cùng thuộc nhóm tác giả, trong đợt thi đấu trước đó hắn và Vệ Tây Lẫm vẫn chưa gặp nhau, hôm nay hắn sẽ giúp Vệ Tây Lẫm gọt bớt lòng hăng hái. Nếu có thể thắng Vệ Tây Lẫm trong [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ], có thể tưởng tượng, tiểu thuyết của hắn nhất định sẽ càng được săn đón, mang đến tài nguyên vô tận.
Nói đôi lời dạo đầu xong, Hà Minh Phong tiếp: "Trận thi đấu hôm nay có một điểm khác biệt rất lớn so với các trận trước, ấy là các thành ngữ thi đấu đều sẽ được bốc thăm từ thùng phiếu, mà không phải do máy tính tùy ý chỉ định. Các vị tuyển thủ sẽ rút trúng thành ngữ thế nào, cả tôi cũng không biết. Này lại khiến trận đấu càng trở nên thú vị và đáng xem hơn rồi đây!"
Người xem tại hiện trường đều lộ vẻ chờ mong, vỗ tay như sóng.
Hà Minh Phong nói: "Đầu tiên xin cho mời cặp thi đấu thứ nhất, 'Đen' và 'Phong Nhã Tụng' ―― nhóm tác giả đối đầu với nhóm cao đẳng. Tổ hợp 'Đen' đã từng xuất sắc đoán ra hai thành ngữ 'mộc vuông đục tròn' và 'thế giới cực lạc', còn giới thiệu cho chúng ta biết hai câu chuyện xưa vô cùng đặc sắc lại rất hiếm người biết, được xưng là tổ hợp bác học nhất, không hổ là tác giả đại thần; 'Phong Nhã tụng' lại có rất nhiều lần bật ra đáp án tại những giây đếm ngược cuối cùng, được xem là tổ hợp nhanh trí nhất. Hai tổ hợp mạnh như vậy gặp nhau sẽ có mùi thuốc súng thế nào đây? Chúng ta cùng rửa mắt mong chờ! Không nói nhảm nữa, chúng ta lập tức tiến vào vòng thứ nhất, đấu đối kháng chủ đề. 'Đen' đến trước, xin mời tổ hợp 'Đen' đến rút thăm chọn chủ đề."
Café đen rút trúng 'mỹ mạo'.
Hà Minh Phong nói: "Có khá nhiều thành ngữ về 'mỹ mạo' nha, xinh đẹp như hoa, mặt như ngọc vân vân. Tuyển thủ chuẩn bị, bắt đầu."
Vệ Tây Lẫm ghé bên tai Cố Duyên Tranh, nhỏ giọng thương lượng với y: "Tí nữa anh tả hay em tả?"
"Không phải em thích đối kháng hai âm tiết sao?" Trước mắt bao người, Cố Duyên Tranh chân dựa chân với hắn: "Vẫn cứ để anh tả trước đi."
Trong tổ hợp 'Đen', Café đen và Mây tan sương tán đều là đại thần trong giới văn học mạng, tiểu thuyết của hai người có nhiều tình tiết nói có sách, mách có chứng, có thể thấy được chút ít bản lĩnh văn học; Trần Phong và Nhạc Tụng của 'Phong Nhã Tụng' là sinh viên đại học Đế Kinh, trình độ văn chương tất nhiên không kém bọn họ. Hai bên PK vô cùng kịch liệt, tiến thẳng vào vòng năm 'đại chiến penalty', 'Phong Nhã Tụng' phạm sai lầm nhỏ nên bại, tiến vào khu vực giành vé.
"Kế tiếp chào đón 'Tinh Vệ lấp biển' và 'Khổng Mạnh' lên sân khấu!"
Tiếng hoan hô và vỗ tay như sấm lấp kín hiện trường. Fan cố ý tới hiện trường xem hưng phấn giơ cao bảng huỳnh quang, trợ uy cho Vệ Tây Lẫm.
Hà Minh Phong nói: "'Tinh Vệ lấp biển', Vệ Tây Lẫm và Nghiêm chính dĩ đãi đến từ nhóm tác giả. Các tiểu thuyết của Vệ Tây Lẫm từ [Hành trình xa xăm], [Phàm nhân tu tiên] đến [Thiên Long Bát Bộ] không truyện nào không trở thành tác phẩm kinh điển. Lúc trước nói chuyện dưới đài cậu ấy đã lộ cho tụi tôi một tin tức, ấy là [Anh hùng Xạ Điêu] cùng hệ liệt với [Thiên Long Bát Bộ] đã bắt đầu đăng lên mạng, có vẻ lại sắp hot. Cậu ấy và Nghiêm chính dĩ đãi được dân mạng bầu là 'tổ hợp ăn ý nhất', thực lực siêu mạnh, thế tấn công mãnh liệt, biểu hiện ăn ý khi gặp 'xuân về hoa nở', 'đốm lửa thiêu thảo nguyên' và 'bách gia chư tử' chính là ví dụ rõ ràng trước mắt."
Tiếng vỗ tay kết thúc anh liền nói với Vệ Tây Lẫm: "Cậu tới tham gia [Đại hội thành ngữ Hoa Hạ] đã giúp tôi hiểu rõ cái gì gọi là ăn cơm dựa vào thực lực, cậu có thể tiết lộ cho mọi người biết thêm một chút xem cậu còn sở trường đặc biệt nào khác không?" Vệ Tây Lẫm có độ hot cao, tổ chương trình rất giỏi lợi dụng hắn để tăng ratings.
Vệ Tây Lẫm vui vẻ đáp ứng: "Thành ngữ chứa đựng tinh hoa tinh thần phong phú đầy nhân văn, cũng có thể xem là một môn nghệ thuật. Hôm nay tôi sẽ cho mọi người xem một loại văn hóa nghệ thuật Hoa Hạ khác, thư pháp."
"Tuyệt!" Hà Minh Phong vỗ tay đầu tiên.
Khán giả ngẩng đầu chờ đợi.
Nhân viên công tác đưa văn phòng tứ bảo lên.
(Văn phòng tứ bảo: gồm bút lông, giấy, mực và nghiên mực.)
Vệ Tây Lẫm cầm bút lông, màn ảnh chiếu lại gần, chỉ thấy hắn nâng cao cổ tay cầm bút, đầu tiên là chấm mực, kế đó tác dụng lực lên đầu bút, bút pháp như nước chảy mây trôi, cổ phong nhã vận theo đó sinh ra. Kỹ thuật viên chỉnh âm ăn ý bật lên một đoạn tiếng đàn cổ. Bút dừng, trên giấy xuất hiện sáu chữ to rồng bay phượng múa: 'Đại hội thành ngữ Hoa Hạ', nét mực dày, nét bút trôi chảy, thể chữ trầm ổn, khí thế hào hùng hiện lên không sót chút nào.
Camera phóng to chữ trên màn hình lớn, tiếng vỗ tay nhiệt liệt và âm thanh ủng hộ tựa như sấm ngày xuân.
"Tuyệt vời! Cảm ơn Vệ Tây Lẫm đã biểu diễn." Hà Minh Phong lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, nhân lúc nhân viên tiến lên dọn dẹp liền nhỏ giọng nói: "Mấy chữ này của tôi nha, giúp tôi cất kỹ, đừng để đạo diễn thấy."
Khán giả đều nghe được, cười không thể dừng, một vài người còn cười ra nước mắt.
"Kế tiếp xin trân trọng giới thiệu tổ hợp 'Khổng Mạnh'. Khổng Thiếu Kiệt và Tôn Manh Manh thuộc nhóm trường cao đẳng, được dân mạng bầu làm tổ hợp ổn nhất, dễ thương nhất. Đặc biệt là Tôn Manh Manh 'dễ thương' có cách miêu tả thành ngữ khiến ai ai cũng ấn tượng sâu sắc. Ngoài ra còn một chuyện nhỏ nữa, không biết mọi người có chú ý không, Vệ Tây Lẫm, Khổng Thiếu Kiệt và Tôn Manh Manh đều là sinh viên đại học Hoa Thanh, hơn nữa Nghiêm chính dĩ đãi cũng tốt nghiệp từ đấy. Ai nha, vốn là bạn cùng trường, cớ chi phải anh em tương tàn?" Hà Minh Phong vỗ đùi thở dài.
"Ha ha ha ha ha......" Mọi người cười vang.
Vệ Tây Lẫm và Cố Duyên Tranh nhìn nhau, trong lòng hiểu rõ mà không nói.
Hà Minh Phong cao giọng nói: "'Tinh Vệ lấp biển' và 'Khổng Mạnh' gặp nhau trong ngõ hẹp, rốt cuộc hươu sẽ chết về tay ai? Chúng ta lập tức tiến vào vòng thi đấu thứ nhất, đấu đối kháng chủ đề. Tay phải trước, 'Tinh Vệ lấp biển' lên. Xin mời rút thăm chọn chủ đề."
Cố Duyên Tranh bốc trúng 'con giáp'.
"Mười hai con giáp là một trong những điểm đặc trưng của phong tục tập quán Hoa Hạ, hay còn gọi là mười hai năm tuổi. Nghe qua có vẻ không khó, 'Tinh Vệ lấp biển' khá may mắn." Hà Minh Phong nói: "Tuyển thủ chuẩn bị, bắt đầu!"
Cố Duyên Tranh miêu tả: "Con thần thú nào đó có tám cộng một đứa trẻ."
Cách dùng từ 'đứa trẻ' làm mọi người đều cười.
Vệ Tây Lẫm nhanh chóng đáp: "Rồng sinh chín con."
"Nói tới quyền thần hung tàn, chữ đầu là tám cộng một......"
"Chín ải cọp beo."
"Dùng lớp vỏ bọc thân thể không có hô hấp, ví với tử trận sa trường."
"Da ngựa bọc thây."
"Miêu tả người xấu có muôn hình muôn vẻ. Gia súc cày ruộng ――"
"Đầu trâu mặt ngựa."
"Chim hết rồi cung tên xếp xó."
"Thỏ chết rồi chó bị phanh thây."
"Hình dung một việc xa vời, cùng bộ linh trưởng với tinh tinh."
"Hầu niên mã nguyệt."
Quần chúng vỗ tay khen ngợi.
Sáu thành ngữ, 'Tinh Vệ lấp biển' dùng hết giây.
'Khổng Mạnh' bốc trúng chủ đề 'thời gian', dùng giây, tạm thua một ván.
"Trước mắt tỉ số giữa 'Tinh Vệ lấp biển' và 'Khổng Mạnh' là : , vòng hai là đấu đối kháng hai âm tiết." Hà Minh Phong trêu ghẹo Vệ Tây Lẫm: "Tôi thấy mắt Vệ Tây Lẫm sáng lên rồi, quả nhiên cậu ấy rất thích phần thi này."
Camera chuyển màn ảnh sang hướng Vệ Tây Lẫm, bắt được cảnh Vệ Tây Lẫm mỉm cười lộ vẻ nóng lòng muốn thử.
Khán giả thích sự chân thật của hắn, lại tiếp tục vỗ tay.
Hà Minh Phong pha trò: "Tổ hợp 'Khổng Mạnh' có hai vị thánh nhân, Khổng Tử và Mạnh Tử. Thế nên tôi cảm thấy các cậu vẫn có cơ hội thắng rất lớn đấy. 'Tinh Vệ lấp biển' thi trước, tuyển thủ chuẩn bị, bắt đầu."
Cố Duyên Tranh rút thăm, tiếng nhạc vang lên, đồng thời trên máy tính khô khan cũng xuất hiện một thành ngữ, y trầm ngâm một lát, nói: "Hoa rơi."
.........