Hệ Thống Vô Liêm Sỉ Buộc Ta Câu Nhân

chương 25

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tống Tử Duệ thấy Diệp Thiên Phong như vậy liền mỉm cười.

Người này quá ư là đẹp trai a, muốn xoa thử cái mặt than kia của hắn quá đi mất.

Tống Tử Duệ biểu hiện như một đứa si ngốc nhìn chằm chằm Diêp Thiên Phong.Cảm nhận được ánh mắt đó không những không rời khỏi cơ thể hắn mà còn có xu hướng nóng bỏng hơn, Diệp Thiên Phong viết sai đến mấy lần đến nỗi lão giả bên canh phải lắc đầu, giật lấy cuốn sổ trên tay hắn.

Lão giả sau đó đuổi Diệp Thiên Phong lên Kim Quy, tự thân nhận lấy phần việc của hắn.Diệp Mặt Than cố gắng tỏ ra thật tự nhiên, cơ thể cứng ngắc leo lên Kim Quy, hắn định lên rồi sẽ ngồi cách xa Tống Tử Duệ một chút.

Ngay lúc định lướt qua chỗ ngồi của Tống Tử Duệ, hắn liền bị người kéo góc áo.- Huynh không muốn ngồi với ta sao?Tống Tử Duệ ủ rũ lên tiếng, gương mặt tràn đầy dáng vẻ đáng thương khiến Diệp Thiên Phong nhìn đến ngây người, chịu không nỗi vẻ mặt đó của y hắn cứng ngắc ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Tống Tử Duệ.Diệp Thiên Phong cơ thể cứng ngắc ngồi nghiêm chỉnh, lưng thẳng tắp hai tay đặt trên đầu gối.

Tống Tử Duệ thấy hắn như vậy không nhịn được mà run run vai, y không thể cười lớn được a.

Tự tay nhéo mấy cái lên đùi mới khiến y nín cười, y lên tiếng:- Huynh rất căng thẳng thì phải?- Không có.- À vậy sao.- Là vậy.

Diệp Mặt Than trả lời một cách chắc nịch.- Ta thì thấy huynh rất căng thẳng, hay là ta quá đáng sợ?.

Tống Tử Duệ chống cằm, nhìn Diệp Thiên Phong ra chiều suy nghĩ mà hỏi.- Không phải! Đệ...đệ rất khả ái.

.

Diệp Thiên Phong nhanh chóng trả lời."Phì" Tống Tử Duệ không nhịn được mà cười ra tiếng.- Phong ca cũng rất đẹp trai a.Đang định lên tiếng nói tiếp thì Kim Quy bắt đầu bay lên trời, dùng tốc độ không phải của rùa mà di chuyển.

Tiếng gió lớn đến nỗi vang lên bên tai vù vù, Diệp Thiên Phong đành phải nuốt xuống câu định nói.Tống Tử Duệ thấy Kim Quy di chuyển liền cao hứng, y hai tay vịn lấy lan can ngắm nhìn thế giới bên dưới bầu trời.

Đồi núi trập trùng, sông hồ uốn khúc, từng cánh rừng trùng trùng điệp điệp xanh tốt trãi rộng bốn phương, khung cảnh hài hoà làm người xem thoải mái.

Trên trời mây xanh, nắng ấm không có lấy một cột khói đen được thải ra từ các nhà máy, không có bụi từ các phương tiện giao thông thải ra như ở Trái đất.

Tống Tử Duệ thích thế giới này ở điểm này, y mong rằng Trái đất cũng được như vậy.Khung cảnh phía dưới lần lượt thay đổi, rời khỏi vùng đất liền rộng lớn của Huyễn Hoa Đại Lục, Kim Quy dần tiến về phía vùng đại dương.

Hôm qua Tống Tử Duệ có tìm được một quyển sách, trong đó có ghi chép và vị trí địa lý của đại lục, cũng như bản đồ hoạ những đại lục xung quanh.Theo như quyển sách đó, đại dương này là ranh giới ngăn cách Huyễn Hoa Đại Lục với Bắc Tinh Đại Lục.

Chỉ cần qua khỏi đại dương này là tới, Bắc Hành phái chính xác là nằm ở giữa Bắc Tinh.Nửa canh giờ sau.Kim Quy dần tiến vào một quảng trường rộng của Bắc Hành phái, từ xa có thể nhìn thấy những dãy lầu xinh đẹp nguy nga tráng lệ, phải gọi là " lầu son gác tía", chúng được xây dựng trên các dãy núi, đẹp tựa thiên cung.

Nhìn thôi cũng đủ thấy được sự giàu có lớn mạnh của Bắc Hành phái.Tống Tử Duệ nhìn đến choáng váng, Diệp Thiên Phong lay mấy lần mới hồi hồn.Bắc Hành phái là một trong ba đại môn phái có tầm ảnh hưởng đến vị diện này, hai phái còn lại là Thanh Sơn và Mạt Ly.

Ba phái tạo thành thế kiền ba chân kìm hãm lẫn nhau và cũng hợp lực với nhau chống lại ma tộc bảo vệ vị diện này.

Có thể nói mối quan hệ này không tính là xấu mà cũng chẳng được xem là tốt.Trong một cái chớp mắt, Kim Quy đã đáp xuống dưới đất, một vị lão giả dẫn đầu nhảy xuống khỏi Kim Quy đầu tiên sau đó ra hiệu cho phép mọi người xuống.

Từng dòng người ở hai con Kim Quy lần lượt leo thang xuống.

Vì không muốn chen lấn nên Tống Tử Duệ và Diệp Thiên Phong là hai người xuống cuối cùng.Diệp Thiên Phong trèo xuống trước bởi hắn ngồi phía ngoài, tiếp đó là tới lượt Tống Tử Duệ theo sau.

Đang trèo cầu thang xuống giữa chừng thì Tống Tử Duệ bỗng bị trượt chân, y mất thăng bằng mà ngã nhào xuống đất.

Ngay lúc y cho rằng mình phải cạp đất thì y bị một cánh tay hữu lực ôm lấy, cả người y ngã vào cơ thể một người.

Tống Tử Duệ mặt bị úp vào một lồng ngực rắn chắc và ấm áp.Vừa định ngước lên xem thử là ai đỡ y thì một giọng nói vang lên , y kinh ngạc, giọng của Diệp Thiên Phong, hắn đỡ y.- Đệ không sao chứ?Định trả lời là "Không" nhưng tròng mắt Tống Tử Duệ chuyển một cái, giả vờ đáng thương, hai mắt ầng ật nước ngước lên nhìn Diệp Thiên Phong.- Chân...chân ta đau quá Phong ca ca~ ta đi không được...hức..Chân Tống Tử Duệ đau là thật, lúc nãy ngã nhào xuống không biết làm sao mà bị trật, mắt cá chân sưng đỏ lên.

Còn việc đi không được là y nói dối.Diệp Thiên Phong nhíu nhíu mày, lo lắng nhìn xuống chân Tống Tử Duệ thấy chân y sưng đỏ liền không nói tiếng nào bế Tống Tử Duệ lên kiểu công chúa.

Tống Tử Duệ phừng một cái mặt đỏ đến tận mang tai.

Người xung quanh nhìn thấy y dược Diệp Thiên Phong bế liền chỉ trỏ.

Cách đó không xa Tống Bạch Liên thấy vậy liền tức đến giậm chân, hai tay nắm thành nắm đấm móng tay bấm vào thịt mạnh đến nỗi như muốn đâm xuyên qua.Diệp Thiên Phong bế Tống Tử Duệ một đường đến bên cạnh một vị lão giả.- Sư thúc, A Duệ đệ ấy bị thương ở chân, không thể đi lên đỉnh được.

Con sẽ bế đệ ấy lên, mong sư thúc thông cảmNói rồi hắn không đợi vị lão giả kia trả lời liền lập tức bế Tống Tử Duệ rời đi.

Diệp Thiên Phong ôm Tống Tử Duệ bước lên một hàng bậc thang dài không thấy điểm cuối ung dung nhẹ nhàng mà bước lên.Vị lão giả thấy vậy chỉ biết lắc lắc đầu cười cười.

Vị sư điệt này của ông từ trước tới giờ có quan tâm ai, nhưng hôm nay lại đối xử như thế với một vị đệ tử mới, xem ra sắp có kịch vui xem rồi đây.Lão giả nhanh chóng kêu gọi tất cả mọi người lại, tập trung thành hai hàng.

Đợi tập trung đủ rồi lão mới lên tiếng.- Phòng của các ngươi đã được chuẩn bị sẵn sàng rồi, nhưng phòng cũng có cái tốt cái xấu.

Nhanh chân thì ở phòng tốt, châm chân thì các ngươi tự chịu.

Những người leo lên núi nhanh nhất thì sẽ được phòng tốt.

Giờ thì đi đi.

Chúc các ngươi may mắn, ha ha ha.Một đám người nghe xong lập tức như ong vỡ tổ ba chân bốn cẳng leo bậc thang lên núi, bọn họ chỉ hận mình sao chỉ có hai chân.Tiểu thụ tâm cơ onl, câu dẫn nam nhân chính thức bắt đầu.

Hệ thống chưa giao nhiệm vụ câu dẫn mà đã tự mình động thủ rồi a hehehe.Chương sau Hệ thống mới chính thức giao nhiệm vụ câu dẫn.

Tui cảm thấy mình sắp viết qua văn cao H luôn rồi a.

Không chừng chương sau sau nữa sẽ có H đó mọi người.À đúng rồi thật ra Diệp Thiên Phong là công đếy.

Nam Cung Nguyệt là công , mọi người đoán xem công là ai, đã từng xuất hiện rồi nha còn bị Tống tiểu thụ sờ mó nữa cơ.️️️️️️️️️️️️️️️️️️Cầu like, bình luận,....Các đọc giả thương xót với a( ˘ ³˘)️️️️️️️️️️️️️️️️️️.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio