...Sáng hôm sau - Tại Thanh Loan Điện....
Nàng vẫn như thường ngày ngồi ăn uống trên ghế bỗng Thư Nhiễm hớt hải chạy vào.
- Công chúa!Vương...thượng.
Thư Nhiễm thở dốc nói không thành lời.
- Có chuyện gì mà em chạy như ma đuổi vậy.
Nàng ngồi dậy vứt quyển sách qua một bên.
- Vương Thượng cho người đem bánh tới cho người bọn họ sắp tới nơi rồi.
Thư Nhiễm vừa nói vừa chỉ ra ngoài cửa một đống thái giám nô tỳ cầm bánh trái đồ ăn ngon mang lên.
- Nô tài bái kiến vương hậu nương nương.
Giang Công Công đứng đầu số đó bước lên hành lễ.
- Các người tới đây làm gì?
Nàng nhìn vào đống đồ trong tay họ.
- Bẩm nương nương! Vương thượng cho Ngự Thiện Phòng làm một chút bánh ngọt dâng lên người! Đây là bánh quế hoa, đây là bánh đậu xanh,...!- Hơn đĩa bánh được bưng lên bàn của nàng.
Cái nào cũng hấp dẫn.
- Sao chàng ấy lại tặng đồ cho ta vậy.
- Thưa nương nương! Vương thượng nói đền bù cho người miếng bánh hôm qua người làm cho Nguyệt Phi.
Nếu người không có dặn dò gì vậy nô tài xin cáo lui.
Giang Công Công nói xong thì nàng ra hiệu cho họ lui.
Nhìn đống bánh này trông hấp dẫn thật nàng thử cắn một miếng...vị ngọt ngập cả khoang miệng.
Chết tiệt! Cái bánh này đổ chục cân đường vào à.
Nàng ghét nhất ăn mấy đồ ngọt sắc mà mấy thứ này vừa hay nằm trong mấy tiêu chuẩn đó cho nên.
- Thư Nhiễm! Gọi mọi người tới đây.
Nàng mới nghĩ ra trong cung vẫn còn rất nhiều người có thể cho họ ăn cùng.
- Vâng.
Thư Nhiễm nhận lệnh đi luôn.
...----------------...
...Tại Bắc Minh Điện....
Phong Lan Thần đang ngồi uống trà trên bàn.
- Vương! Số bánh người đưa đến nương nương đã phát cho người hầu ở cung Thường Hy hết rồi.
Dương Nhất từ bên ngoài đi vào bẩm báo tình hình bên đó.
- Ừm.
Chàng không có động thái nào khác ung dung uống trà Dương Nhất hiểu ý lui ra ngoài.
......................
...Giờ Tuất - Canh ở Túy Diễm Cư....
Cả ngày hôm nay nàng vẫn không thấy bóng dáng Phong Lan Thần đâu hết.
Đáng lẽ ra một ngày hắn sẽ tới kiếm chuyện với nàng một đến hai lần hôm nay khác quá.
Đang ngồi ở chiếc bàn gần cửa sổ nàng mới thấy mặt trăng hôm nay tròn quá.
Ánh trăng sáng chiếu rọi trong đêm yên tĩnh xuống hoàng cung khiến mọi nơi tối tăm trở nên sáng hơn.
- Thư Nhiễm! Hôm nay ngày bao nhiêu.
Nàng gấp gáp quay sang hỏi cô ấy.
- Công chúa hôm nay là / rồi.
Thư Nhiễm bấm tay tính rồi trả lời.
- Chết rồi.
Nàng nhớ ra điều gì đó rồi chạy nhanh ra ngoài.
Thư Nhiễm định đi theo thì nàng ngăn lại nói có việc gấp tìm vương thượng.
Việc gấp tới nỗi tìm trong đêm sao?
...----------------...
...Tại Thần Lan Cung...
Phong Lan Thần lúc này đang phát độc thân như bị vạn tiễn xuyên tâm vừa đau đớn vừa nóng lạnh thất thường.
Nàng xông thẳng vào cung của chàng kêu Dương Nhất ở ngoài canh chừng không cho ai vào.
Vừa vào đã thấy Phong Lan Thần nằm vật trên giường Hàn Vân Tuyết chạy qua.
- Phong Lan Thần! Chàng sao rồi?
Nàng đỡ chàng dậy tay chuẩn mạch.
Kinh mạch rất yếu độc đang phát tác rồi.
- Ta...!không sao? Nàng tới đây làm gì!
Phong Lan Thần mặt mày trắng bệch nằm dựa vào nàng.
- Hỏi thừa.
Nàng đang cố gắng phong toả các mạch để khống chế độc phát tán.
- Nàng đi đi.
Thời gian của ta không còn lâu nữa! Độc đã xâm nhập tới lục phũ ngũ tạng rồi.
Cho dù là thần tiên cũng chưa chắc cứu được.
Chàng cố gắng đuổi nàng đi chỗ khác.
- Im miệng cho bổn cung đừng ồn ào.
Nàng đang lật tung hết đầu óc để suy nghĩ.
- Vô ích thôi! Ngày mai ta sẽ cho người viết thánh chỉ cho nàng lên làm đế vương giúp ta trị quốc.
Nàng yên tâm mọi việc đã có Dương Nhất và Hạ Kỳ lo liệu rồi.
Phong Lan Thần lúc này chỉ còn chút hơi tàn.
Nàng tức giận lấy khăn tay nhét vào miệng chàng.
- Bổn cung đã nói là chữa được tức là chàng sẽ sống nói nhiều vậy làm gì?
Nhìn sắc mặt của chàng chắc là đang nhẫn nhịn lắm mới không kêu la.
Nàng đặt chàng nằm xuống rồi gọi hệ thống lên.
- Hệ thống ta muốn chế đan dược.
- Kí chủ đại nhân! Chế đan dược cũng mất điểm đó.
- Cần bao nhiêu.
- điểm.
- Chốt đi.
Cứu người quan trọng.
Bổn cung không muốn ở goá đâu.
- Hệ thống đang kích hoạt lò luyện đan.
Một lát sau khi đan dược luyện thành nàng bỏ nó vào miệng chàng mà lúc này Phong Lan Thần đã ngất đi vì mệt.
Cho chàng uống thuốc vẫn chưa xong chuyện vẫn cần phải lấy máu nàng làm thuốc dẫn.
Cũng may trước kia Hệ thống đã đưa nàng một cuốn dạy tiên pháp ít ra nàng cũng biết dùng một chút.
Tay nàng đang chuyển động một luồng ánh sáng trắng hiện lên...!lấy dao cắt tay mình để cho máu chảy ra nàng bắt đầu dùng sức
...Sau canh giờ....
Nàng kiệt sức nhã xuống giường miệng nôn ra một ngụm máu đỏ.
Độc đã được hoá giải mặc dù thiếu Quỷ thảo nhưng có một thứ khác đã thay nó đó chính là máu của nàng.
Theo cốt truyện nguyên chủ có một dòng máu thuần khiết chữa được bách bệnh nhưng khi lạm dụng quá nhiều cơ thể sẽ suy nhược đến chết.
Nàng mới chỉ dùng xíu máu mà sức lực đã giảm xuống rất nhiều.
Sắc mặt chàng lúc này đã khá hơn rất nhiều còn nàng thì sắp không xong rồi.
Đến cuối cùng nàng sống ở đây là một điều vô nghĩa tất cả mọi thứ nàng làm đều công cốc không về được cũng không sao dường như chẳng biết từ lúc nào nàng lại không muốn quay về mà lưu luyến ở lại đây.
Nàng đang suy nghĩ một điều tất cả mọi thứ nàng đang làm đều để hoàn thành nhiệm vụ.
Liều mạng như vậy để được trở về thế giới của mình ai ngờ càng ngày cảm giác lưu luyến nơi đây lại dâng cao.
Hay là nàng đã thích chàng!
...!- Hết chương -....