Sau khi nàng ngã xuống thì Phong Lan Thần đột nhiên ngồi dậy đỡ lấy nàng.
- Vương! Kế hoạch của chúng ta còn tiếp tục hay không?
Dương Nhất đứng một bên quan sát từ nãy tới giờ bước ra
- Vẫn tiếp tục! Lui ra đi.
Phong Lan Thần nói vậy Dương Nhất đã hiểu ý đi ra ngoài.
Nàng mạo hiểm dùng cách này cứu người vậy mà chàng lại đang âm mưu gì đó.
Lúc đó Hàn Dung Ly đã ngất đi căn bản không nghe được hai người họ nói gì.
......................
...Sáng hôm sau ở Thần Lan Cung....
Nàng tỉnh dậy từ cơn mê cơ thể hơi mệt.
Cứ tưởng vụ này nàng phải ngủ nguyên ngày chứ ai ngờ lại tỉnh nhanh vậy.
- Tỉnh rồi sao?
Chàng đi đến hỏi thăm nàng rồi ngồi xuống bên cạnh
- Chàng tới đây làm gì?.
Nàng ngồi dựa vào thành giường nhìn chàng.
- Đây là cung của ta! Câu này nên hỏi nàng mới phải.
Chàng nói câu này nàng mới để ý đúng là cung của Phong Lan Thần.
- Ta đi về.
Nàng vừa định đứng dậy thì chàng ngăn lại vết thương ở tay bị rách ra.
- A!!- Nàng than vãn xoa xoa tay của mình.
Thật thảm hại mà nàng cũng có ngày bị thương tới nỗi đi không nổi.
- Uống thuốc đi! Xong rồi ta thay băng giúp nàng.
Chàng bê bát thuốc lên đưa cho nàng, vừa chạm môi nàng đã đẩy ra.
- Không uống nữa.
Mau đem đi.
Nàng từ nhỏ đã sợ đắng đã vậy thuốc cổ đại toàn là dạng nước đắng chết mất.
- Chẳng nhẽ nàng sợ đắng.
Chàng nói trúng tim đen của nàng.
Nàng không muốn chuyện mất mặt bị chàng biết nên dành cầm lên uống hết.
Vị đắng lan ra khắp miệng khiến nàng nhăn mặt.
Chợt trong miệng bỗng có vị chua ngọt..
- Chàng cho ta ăn gì vậy!
Nàng không thấy đắng nữa bởi vị ngọt chua đã lan khắp miệng.
- Kẹo! Ta biết nàng sợ đắng.
Chàng vừa nói ra câu này thì nàng đơ hết người.
Vậy mà chàng vẫn nhìn ra thật là...
- Nàng ngoan ngoãn ở đây dưỡng thương đi! Đừng chạy lung tung.
Tạm thời ở lại chỗ này sẽ an toàn hơn.
Chàng mà lại đồng ý cho nàng ở lại đây sao?
- Hôm qua...!chuyện hôm qua ta
Nàng muốn hỏi tối qua đã sảy ra chuyện gì.
- Hôm qua sau khi giải độc cho ta nàng ngất giữa chừng nên ta cho nàng ở lại coi như cảm ơn nàng đã cứu ta.
Phong Lan Thần vội vàng biện cớ che dấu sự việc thế mà nàng lại tin.
- Ừm.
Nàng không thắc mắc gì nữa nằm ở đây nghỉ ngơi.
Sau khi chàng đi nàng đưa tay lên di chuyển tiên pháp nhưng do cơ thể yếu nên luồng sáng nhanh chóng vụt tắt.
Nàng thấy hơi kì lạ rõ là hôm qua mạng này của nàng như bông hoa tàn lụi rồi sao hôm nay chẳng có cảm giác gì.
- Hệ thống.
- Kí chủ đại nhân có gì dặn dò.
- Hôm qua ta dùng rất nhiều máu cứu nam chủ sao tỉnh lại chẳng có cảm giác gì.
- Bẩm kí chủ đại nhân là nam chính Phong Lan Thần cứu người còn việc nam chủ cứu thế nào thì cần người tự tìm hiểu.
Nói xong hệ thống rách kia biến mất...!thật muốn băm chết nó mà.
...----------------...
... tuần trăng sau....
Nàng vẫn ở nơi của Phong Lan Thần dưỡng thương mấy ngày qua nàng hết ăn rồi ngủ hết ngủ rồi luyện công cơ thể hồi phục rất nhanh thậm chí tiên pháp dùng cũng thuận tay hơn.
Nơi này của chàng có rất nhiều linh khí tốt cho việc dưỡng thương.
- Hey! kí chủ đại nhân.
Đột nhiên hệ thống hiện lên.
- Ngươi ra đây làm gì? Lại có nhiệm vụ cho ta làm sao?
- Đúng vậy kí chủ đại nhân.
- Sắp tới nữ phụ sẽ giăng bẫy để hại người nên nhiệm vụ mới sẽ là kí chủ đại nhân hãy thuận theo để kế hoạch đó thành công.
- Mẹ kiếp! Ngươi điên à.
Lỡ như cô ta thuê mấy tên biết võ thuật cao siêu thì phải làm sao?
- Kí chủ yên tâm mấy tên đó không dám đánh người đâu.
- Hoàn thành thì được nhận cái gì?
- Kí chủ sẽ có đ và cộng thêm nhiều thứ khác nữa.
- Được.
- Hệ thống nhắc nhở điểm thiện cảm của kí chủ đại nhân với nam chủ hiện tại là cách thì còn hơi xa.
Kí chủ phải nhanh chóng tăng điểm thiện cảm ngăn nam chủ hắc hoá.
- Biết rồi.
Hệ thống biến mất nàng chán nản ngồi than thở.
Từ trước tới giờ nàng đã lấy lòng ai bao giờ đâu làm sao để thiện cảm tăng mà không phải hành động nhỉ?.