Chôn gương mặt tuấn tú vào gối, chàng trai hoàn toàn không dám đem biểu tình của mình lộ ra ngoài.
Tràng cảnh kiều diễm vừa rồi, một lần lại một lần xoay chuyển trong đầu hắn, ném đi không được.
Hắn hơi lộ ra đôi mắt, thấy Lăng Thanh Huyền thần thanh khí sảng mà nhìn hắn.
Không đúng.
Tại sao lại như vậy? ( ╯°□°)╯ ┻━━┻
"Em không có mạnh bạo." Lăng Thanh Huyền thấy hắn vẻ mặt buồn bực, giải thích.
Hạ Ca trầm giọng: "Đừng nói nữa."
Hắn sắp tức chết rồi, tại sao một chút sức lực phản kháng cũng không có, hoàn toàn đánh không lại cô.
Uổng công hắn bây giờ là cao cấp thiên sư, trên giường lại bị quỷ đè.
Mất mặt! (/_\)
Lăng Thanh Huyền muốn chọc lúm đồng tiền của hắn, nhưng hắn một mực úp mặt vào gối, hình như đang tức giận.
"Còn muốn nữa sao?" Lăng Thanh Huyền lật hắn lại, tránh cho hắn bị chết ngộp.
Đôi mắt Hạ Ca lập tức sáng lên: "Anh muốn ở trên."
"Anh đánh không lại em."
"..."
Đây là vấn đề thực lực sao?
Tức thành cá nóc. \\٩(๑'^'๑)۶//
Ra khỏi mộng cảnh, thân thể Lăng Thanh Huyền vẫn ấm áp.
Hạ Ca mở mắt, trông thấy gương mặt nhỏ băng sương cửa Lăng Thanh Huyền, lập tức đem cô ấn vào trong ngực.
Ngộp, ngộp thở!
Lăng Thanh Huyền hướng vào ngực hắn, cắn tới.
Mau buông bổn tọa ra!
"Ư."
Hạ Ca bị đau kêu lên, xoa xoa đầu cô: "Đừng quậy nữa, đi ngủ."
Hắn sợ mình lại nhịn không được.
Lăng Thanh Huyền chuẩn bị cắn thêm cái nữa. Ôm kiểu này bảo cô làm sao ngủ. Không thoải mái.
Đôi môi có chút lạnh lẽo hôn lên trán cô, Hạ Ca nới lỏng vòng tay.
Lăng Thanh Huyền ngước mắt nhìn hắn, cuối cùng vươn tay ôm lấy eo hắn.
Cùng hắn dựa sát vào nhau, chìm vào giấc ngủ.
__________________________________________________________________
Thiên sư tụ hội qua đi, rất nhanh liền tới chợ quỷ mùng Bảy.
Hạ Ca đốt cho Lăng Thanh Huyền một đống minh tệ, chuẩn bị cho cô đi chợ quỷ dạo chơi.
Tiểu quỷ làm người dẫn đường, muốn dắt tay Lăng Thanh Huyền, bị Hạ Ca ngăn trở, đồng thời hung hăng trừng mắt với nó một cái.
"Khụ khụ, đây là chợ quỷ của chúng em, đại ca ca, anh vào làm gì?" Tiểu quỷ kỳ thật không muốn mang hắn theo.
Nó muốn ôm đùi Lăng Thanh Huyền.
"Đi cùng bà xã." Hạ Ca đúng lý hợp tình nói.
Mặt bánh nướng hừ lạnh: "Quỷ bên trong chợ quỷ đối với nhân loại không hữu hảo, nhất là với thiên sư, hận không thể đem lột da rút gân."
"Thân ái sẽ che chở cho tôi."
Lăng Thanh Huyền khí phách mà ôm hắn. Ai dám động đến nam nhân của cô.
Mặt bánh nướng yên lặng phun một búng máu.
Quỷ lười móc móc lỗ tai: "Lười đi, em ở lại trông nhà là được."
"Sao mày không lười chết luôn đi?" Mặt bánh nướng phỉ nhổ.
"Ây da, bị mày phát hiện rồi, tao chính là lười mà chết."
"..." Tiểu quỷ cảm thấy hai chiếc quỷ này thật ấu trĩ.
"Chính sơ thất, bế thiên nhãn, linh âm độ, quỷ thị khai."
Sau khi tiểu quỷ đọc xong, trong bóng đêm âm trầm, xuất hiện một cánh cửa, bọn họ cùng nhau đi vào.
Âm khí nồng đậm vọt ra, Hạ Ca có bùa hộ thân, không bị ảnh hưởng.
Chợ quỷ cùng chợ đêm không khác biệt gì nhiều, chẳng qua một tháng mở một lần, cho nên quỷ tới quỷ đi tấp nập.
Bọn họ bị chen qua chen lại, Hạ Ca ôm chặt Lăng Thanh Huyền, không để quỷ khác đụng vào cô.
"Cửa hàng đằng trước chính là nơi lệ quỷ tỷ tỷ muốn tìm. Em đi mua đồ ăn ngon đây ~"
Tiểu quỷ tạm biệt, Lăng Thanh Huyền cho nó ít minh tệ xem như tiền tiêu vặt.
"Em muốn mua cái gì?" Hạ Ca không hiểu. Hắn không biết nhiều về nơi này.
Mặt bánh nướng rầu rĩ mà cười: "Đây là quỷ giới. Cô ta đem anh đi bán đó, anh tin không?"
Hạ Ca xem thường: "Thân ái nhớ bán giá cao một chút nha." ('• ω •')
Giúp bà xã kiếm ít tiền riêng, cũng không thành vấn đề.
Mặt bánh nướng: ...Hết thuốc chữa rồi!
Không ngờ Lăng Thanh Huyền thật đúng là gật đầu. Cô tới cửa hàng kia, trả minh tệ, kéo Hạ Ca cùng đi vào.
Mặt bánh nướng bị ngăn ở bên ngoài.
Nó tức giận: "Tại sao không cho tôi vào?"
Bảo vệ đưa tay đòi minh tệ, nó không có, đành đắng lòng mà chờ ở bên ngoài.
Cửa hàng kia cũng không lớn, chỉ đủ chứa ba, bốn người. Nam quỷ mặc trang phục chưởng quỹ mặt trắng như giấy, bảo người hầu bưng lên hai ly trà.
Lăng Thanh Huyền không nhận, bảo Hạ Ca ngồi, bay tới bên cạnh chưởng quỹ thấp giọng hỏi: "Làm cách nào để trả lại dương thọ cho nhân loại? Lại làm cách nào để biến thành thể chất cự tuyệt dương khí?"
Cô chỉ có thể tồn tại thêm bảy ngày. Dựa theo độ hảo cảm hiện tại của Hạ Ca, đến lúc đó hắn nhất định sẽ lại truyền dương khí cho cô. Hắn đã mất ba mươi năm thọ mệnh, lại cho thêm nữa, thì còn ngày nào để sống.
Chưởng quỹ kia đã có chút tuổi, tủm tỉm cười nói: "Thu được dương thọ mới khó. Muốn trả lại, rất đơn giản."
Lăng Thanh Huyền thấy ông ta ngữ khí thong thả, lại đưa một ít minh tệ qua.
Chưởng quỹ chậm rì rì nói: "Cô dùng thuốc của tôi, lại đem máu đầu lưỡi cho hắn là xong rồi."
"Chỉ có vậy?"
"Chỉ có vậy." Chưởng quỹ tiếp tục cười, Lăng Thanh Huyền lại đưa minh tệ, nhận lấy thuốc.
ZZ kiểm trắc, không có vấn đề.
"Thân ái, các người đang nói gì vậy?" Hạ Ca bất mãn Lăng Thanh Huyền ném hắn ngồi ở đây, cô cùng nam quỷ khác trò chuyện với nhau.
Hắn tiến lên, giao dịch của Lăng Thanh Huyền cùng chưởng quỹ đã sớm hoàn thành.
"Bàn giá bán anh."
Trên mặt Hạ Ca lại không chút vui đùa, lần đầu tiên nghiêm túc như vậy mà nhìn cô: "Đừng gạt anh, thân ái, vĩnh viễn đừng gạt anh."
【Ký chủ, hay là nói với nhân vật phản diện đi.】
Không được.
Nói với hắn, tiểu gia hỏa về sau nhất định đề phòng cô, không cho hôn.
"Chúng ta về thôi." Lăng Thanh Huyền nắm tay hắn trở về, lại bị hắn kéo lại.
Giọng nói Hạ Ca trầm thấp, có chút gian nan: "Còn bảy ngày."
Hắn vẫn luôn tính toán thời gian.
Bảy ngày sau, Lăng Thanh Huyền sẽ biến mất.
Cô không phải lệ quỷ, chưa từng gϊếŧ người, cũng chưa từng hút âm khí, chỉ có thể dựa vào thọ mệnh của hắn duy trì.
Cô đối với việc mình biến mất dường như chưa từng để trong lòng.
Thế nhưng hắn luôn nhớ kỹ.
Trong sinh mệnh của hắn khắc ghi ấn ký của cô. Hắn không thể rời bỏ cô, cũng không muốn để cô rời xa mình.
Nếu cô muốn đi, hắn nhất định phải nghĩ cách giữ cô ở lại!
【Hệ thống cảnh báo: Nhân vật phản diện Hạ Ca giá trị hắc hóa đạt .】
Tiểu gia hỏa hắc hóa. Lăng Thanh Huyền lấy ra bình thuốc.
"Em mua thuốc trị cảm."
【Hệ thống cảnh báo: Nhân vật phản diện Hạ Ca giá trị hắc hóa đạt .】
Lăng Thanh Huyền: "..."
Xem ra tiểu gia hỏa không tin.
Chọn ngày không bằng chọn đại, cô đem thuốc nuốt vào, sau đó cắn chót lưỡi, nhón chân lên ôm cổ hắn.
Đôi môi lạnh như băng hôn lên môi hắn, Hạ Ca biết không phải chuyện gì tốt. Hắn muốn đẩy cô ra, lại không nỡ lòng khiến cô khổ sở.
Tóc đen lay động, lông mi dài mà rậm rạp sừng sững bất động.
Theo nụ hôn, giọt máu ôn lương được đưa vào khoang miệng của hắn.
Hắn hơi giật mình, đột nhiên nhăn lại mày, sinh cơ cuồn cuồn không ngừng rót vào thân thể hắn.
Cô đang trả lại dương thọ cho hắn!
Ý thức được điều này, hắn không màng thương tiếc đẩy cô ra, lại không chống lại được sức lực của cô.
"Ưm!" Hắn muốn dời môi đi, cũng bị cô cố định chặt lại.
Lông mày nhíu chặt, đột nhiên nới lỏng.
Thân thể cô trong vòng tay hắn, hóa thành vô số điểm sáng, từ từ tan biến.
Tại sao?
Bọn họ cả một lời từ biệt còn chưa kịp nói.
Sao cô lại có thể ích kỷ như vậy, muốn một mình đi mất?
Sao cô lại có thể đối với hắn như vậy?
Có phải cô... căn bản không hề muốn ở lại bên cạnh hắn?
【Hệ thống cảnh báo: Nhân vật phản diện Hạ Ca giá trị hắc hóa đạt +.】