Lâm Hiểu Ninh vì lời nói của Lâm Hữu Kỳ mà vui vẻ vô cùng.
Cô khẽ cong môi cười, bỗng nhiên lại nghĩ đến lần trước, Lâm Hữu Kỳ nói rằng muốn sống cùng cô như hiện tại.
Anh không muốn yêu đương hay kết hôn, cũng không muốn cô yêu đương hay kết hôn.
Anh chỉ muốn hai người tập trung và học tập và sự nghiệp, sau đó sống một cuộc sống như mẹ nuôi hiện tại.
Lúc đó, Lâm Hiểu Ninh chưa chắc chắn rằng liệu mình có thể không yêu đương, không kết hôn hay không.
Nhưng bây giờ, cô lại nghĩ rằng nếu có thể sống cùng Lâm Hữu Kỳ thì cô không cần yêu đương, không cần kết hôn cũng được.
Trong khi đó, Lâm Hữu Kỳ sau khi nói lời đường mật với Lâm Hiểu Ninh xong thì lại đang tưởng tượng ra cảnh tượng hai người yêu đương, kết hôn với nhau.
Một lúc sau.
Lâm Hữu Kỳ và Lâm Hiểu Ninh cùng nhau đến phòng giáo viên để làm thủ tục chuyển lớp.
Thầy giáo chủ nhiệm cũ của Lâm Hiểu Ninh cảm thấy khá tiếc khi Lâm Hiểu Ninh chuyển đi.
Bởi vì lớp của thầy có rất ít học sinh ngoan ngoãn lễ phép, lại có ý thức học tập như Lâm Hiểu Ninh.
Tuy nhiên, Lâm Hiểu Ninh được chuyển sang lớp chọn, môi trường học tập sẽ tốt hơn.
Vì vậy, thầy chủ nhiệm cũng mừng thay cho cô, hy vọng cô sẽ ngày càng vươn cao, vươn xa hơn nữa.
Mà thầy giáo chủ nhiệm lớp chọn cũng rất vui mừng khi Lâm Hiểu Ninh chuyển sang lớp mình.
Kết quả thi của cô thi đứng thứ hai toàn trường, các môn học chỉ thiếu chút nữa là đạt điểm tuyệt đối, còn riêng môn Toán thì đạt được / điểm trong khi đề thi lần này vô cùng khó.
Mặc dù xem học bạ của Lâm Hiểu Ninh thì thấy trước đây, thành tích học tập của cô không có gì nổi bật.
Nhưng các giáo viên đều không nghi ngờ cô gian lận, bởi vì chuyện gian lận là không thể nào xảy ra.
Ở tất cả các phòng thi đều có lắp camera, giám thị cũng coi thi vô cùng nghiêm ngặt.
Đề thi cũng là đề hoàn toàn mới, là các giáo viên trong trường đích thân ra đề.
Vì vậy, Lâm Hiểu Ninh hoàn toàn không có khả năng gian lận.
Giáo viên chủ nhiệm lớp chọn vì thế nên rất tin tưởng và coi trọng thực lực của Lâm Hiểu Ninh.
Lại nghĩ đến chuyện Lâm Hiểu Ninh là em gái của Lâm Hữu Kỳ - học sinh luôn đứng hạng nhất trong các kỳ thi, thầy chủ nhiệm không khỏi cảm thán hai anh em nhà họ Lâm thật sự quá giỏi.
Hơn nữa, thầy còn cảm thấy tình cảm anh em giữa hai người vô cùng thân thiết.
Lâm Hiểu Ninh chuyển tới lớp chọn, Lâm Hữu Kỳ còn đích thân đưa cô xuống phòng giáo viên làm thủ tục chuyển lớp.
Sau đó, Lâm Hữu Kỳ còn rất kiên nhẫn ngồi cạnh Lâm Hiểu Ninh để chờ cô hoàn thành thủ tục.
Thầy chủ nhiệm đã dạy Lâm Hữu Kỳ hơn hai năm.
Ông luôn nghĩ rằng Lâm Hữu Kỳ trầm tính, lạnh lùng, chắc không phải người sống tình cảm.
Nhưng hôm nay, thấy Lâm Hữu Kỳ quan tâm đến Lâm Hiểu Ninh như vậy, thầy chủ nhiệm cảm thấy Lâm Hữu Kỳ chắc chắn phải yêu quý em gái của mình lắm.
Chỉ là thầy không nghĩ rằng, Lâm Hữu Kỳ còn yêu quý em gái tới nỗi xin phép giáo viên cho em gái ngồi chung với mình.
“Thưa thầy, em muốn Lâm Hiểu Ninh chuyển tới ngồi bên cạnh mình.” Lâm Hữu Kỳ nói với thầy chủ nhiệm.
Thầy chủ nhiệm cảm thấy để Lâm Hiểu Ninh ngồi cạnh Lâm Hữu Kỳ cũng được.
Tuy nhiên, Lâm Hữu Kỳ lại ngồi ở bàn cuối.
Nếu Lâm Hiểu Ninh ngồi cạnh Lâm Hữu Kỳ, thầy lo rằng cô sẽ không nghe rõ giáo viên giảng bài.
Còn chưa kể đến việc Lâm Hiểu Ninh còn có thể bị cận thị, nếu ngồi bàn cuối sẽ không nhìn rõ bảng.
Hơn nữa cô là con gái, dáng người thấp bé hơn mấy bạn nam.
Cho nên dù không cận thị thì khi ngồi bàn cuối, cô cũng có thể bị mấy bạn nam có vóc dáng cao lớn phía trước chắn tầm nhìn.
Vì thế, thầy chủ nhiệm liền bảo: “Hữu Kỳ, thầy biết em muốn ngồi cạnh em gái.
Nhưng Hiểu Ninh ngồi bàn cuối cùng em thì có thể sẽ ảnh hưởng đến kết quả học tập.
Hơn nữa mấy bạn nam lớp mình rất cao lớn.
Nếu Hiểu Ninh ngồi bàn cuối thì có thể bị mấy bạn nam chắn mất tầm nhìn.”
Lâm Hữu Kỳ nghe thấy vậy thì hoang mang trong giây lát.
Nhưng nhanh chóng, anh liền có ý định xin thầy cho mình chuyển lên bàn trên để cùng ngồi với Lâm Hiểu Ninh.
Chỉ là anh chưa kịp lên tiếng xin phép thầy, Lâm Hiểu Ninh đã nói: “Em có thể ngồi bàn cuối ạ.
Mắt em rất tốt nên có thể nhìn thấy rõ trên bảng dù ngồi ở xa.
Tai em cũng rất thính nên không sợ nghe không rõ giáo viên giảng bài.
Lúc ở trường cũ, em cũng hay ngồi bàn cuối nên thầy có thể yên tâm ạ.”
Lâm Hiểu Ninh đã đoán được rằng Lâm Hữu Kỳ sẽ muốn chuyển khỏi bàn cuối để ngồi với cô.
Nhưng khi đọc tiểu thuyết, Lâm Hiểu Ninh thấy tác giả có viết rằng Lâm Hữu Kỳ thích ngồi bàn cuối.
Vì vậy, cô mới xin thầy ngồi bàn cuối để anh có thể vừa được ngồi cạnh cô, vừa được ngồi tại vị trí mà mình thích.
Thầy chủ nhiệm thấy Lâm Hiểu Ninh đã nói như vậy thì cũng không thể từ chối Lâm Hữu Kỳ, đành phải đồng ý cho Lâm Hiểu Ninh chuyển xuống bàn cuối ngồi cạnh anh.
Khỏi phải nói, Lâm Hữu Kỳ đương nhiên rất vui mừng.
Nhưng nghĩ đến việc thầy chủ nhiệm nói rằng thành tích Lâm Hiểu Ninh có thể bị ảnh hưởng nếu ngồi bàn cuối, Lâm Hữu Kỳ liền ghé vào tai cô rồi hỏi nhỏ: “Cậu thật sự có thể ngồi bàn cuối chứ? Nếu cậu không thích ngồi bàn cuối thì tôi sẽ xin lên bàn trên, chúng ta vẫn có thể ngồi cạnh nhau.”
Lâm Hiểu Ninh nghe vậy thì phì cười, lại ghé vào tai Lâm Hữu Kỳ rồi nói nhỏ: “Tôi thích ngồi bàn cuối mà.
Ngồi bàn cuối sẽ ít bị người khác để ý, chúng ta có thể thoải mái làm việc mình thích hơn.” Lâm Hiểu Ninh vốn dĩ không hề có ý tứ gì khi nói những lời này.
Nhưng nói xong, Lâm Hiểu Ninh lại cảm thấy lời mình nói dường như có gì đó rất mờ ám.
Mà Lâm Hữu Kỳ khi nghe những lời Lâm Hiểu Ninh nói thì liền ngại ngùng.
Anh nghĩ rằng Lâm Hiểu Ninh muốn nói rằng ngồi bàn cuối thì sẽ không có ai chú ý, anh có thể thoải mái ngồi sát gần cô, thoải mái nắm tay cô.
Cứ nghĩ như vậy, tâm trạng Lâm Hữu Kỳ lại ngày càng phấn khởi.
Đến giờ vào lớp.
Thầy giáo chủ nhiệm dẫn Lâm Hiểu Ninh lên lớp chọn.
Lâm Hữu Kỳ đi bên cạnh Lâm Hiểu Ninh.
Đến lúc lên đến lớp, Lâm Hữu Kỳ liền về chỗ ngồi, còn Lâm Hiểu Ninh thì đứng trên bục giảng với thầy chủ nhiệm.
Các bạn học sinh trong lớp thấy Lâm Hiểu Ninh thì cũng không bất ngờ lắm.
Thấy Lâm Hiểu Ninh đạt hạng hai trong kỳ thi, các bạn đều đã nghĩ đến chuyện cô chuyển lên lớp mình rồi.
Chỉ là khi nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp Lâm Hiểu Ninh, các bạn học sinh vẫn không khỏi trầm trồ khen ngợi.
Lại nhìn sang “anh trai” của Lâm Hiểu Ninh - Lâm Hữu Kỳ, mọi người liền cảm thấy nhà họ Lâm chọn con nuôi thật khéo, toàn chọn người vừa đẹp vừa giỏi.
Lương Hiên hôm qua đọc báo thì cũng biết rằng Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ là con nuôi nhà họ Lâm.
Vì vậy, anh cảm thấy trước đây là mình đã hiểu lầm Lâm Hiểu Ninh.
Anh đã nghĩ Lâm Hiểu Ninh và Lâm Hữu Kỳ là người yêu của nhau, Lâm Hiểu Ninh nói hai người là họ hàng là nói dối.
Nhưng bây giờ anh lại nghĩ hai người là anh em thì sao có thể yêu nhau được chứ? Lâm Hiểu Ninh nói cô và Lâm Hữu Kỳ là họ hàng chỉ là vì cô chưa muốn tiết lộ thân phận con nuôi của nhà họ Lâm mà thôi.
Còn chuyện trước đây Lâm Hữu Kỳ luôn khó chịu khi Lương Hiên tiếp cận Lâm Hiểu Ninh, Lương Hiên cảm thấy đó là vì Lâm Hữu Kỳ lo lắng cho em gái mình.
Hầu như người anh nào cũng đều cảnh giác với những người con trai tiếp cận em gái mình nên Lương Hiên cảm thấy Lâm Hữu Kỳ làm vậy là không có gì sai cả.
Cả việc Lâm Hiểu Ninh thuận theo Lâm Hữu Kỳ mà giữ khoảng cách với Lương Hiên, Lương Hiên cũng cảm thấy đó là đúng.
Em gái nghe theo lời anh trai là ngoan ngoãn, lễ phép.
Lương Hiên thấy Lâm Hiểu Ninh ngoan ngoãn, lễ phép như vậy thì lại càng cảm thấy thích cô hơn.
Hôm nay, Lâm Hiểu Ninh lại chuyển đến lớp Lương Hiên, Lương Hiên thật sự rất vui mừng.
Anh cảm thấy có lẽ ông trời đã cho anh một cơ hội để đến gần Lâm Hiểu Ninh.
Vì thế, anh quyết định phải nắm bắt cơ hội này để trở nên gần gũi, thân thiết với cô hơn.
Nếu có thể, Lương Hiên rất hy vọng mình và Lâm Hiểu Ninh sẽ trở thành bạn tốt của nhau, sau đó trở thành người yêu của nhau.
Bạn thân của Lương Hiên cũng biết chuyện Lương Hiên thích Lâm Hiểu Ninh.
Hôm qua đọc báo, biết rằng Lâm Hiểu Ninh với Lâm Hữu Kỳ không phải người yêu, cậu bạn này liền ủng hộ Lương Hiên theo đuổi tình yêu của mình.
Mà muốn nhanh chóng theo đuổi được Lâm Hiểu Ninh thì cần tạo cơ hội cho Lương Hiên và Lâm Hiểu Ninh ở gần nhau.
Cậu bạn thân của Lương Hiên nghĩ rằng nếu Lâm Hiểu Ninh và Lương Hiên mà được ngồi cạnh nhau thì chắc chắn mối quan hệ sẽ có tiền triển.
Vì vậy, thấy thầy chủ nhiệm đang chuẩn bị xếp chỗ ngồi cho Lâm Hiểu Ninh, cậu bạn này liền hô lớn: “Thưa thầy! Em cảm thấy bạn Lâm Hiểu Ninh nên ngồi cạnh bạn Lương Hiên ạ.”
Lương Hiên thấy bạn thân của mình nói như vậy thì vô cùng ngại ngùng.
Tuy nhiên, anh cũng cảm thấy rất biết ơn vì bạn mình đã giúp đỡ.
Chỉ là kết quả, thầy giáo lại nói: “Hiểu Ninh, em xuống ngồi cạnh bạn Hữu Kỳ đi.”
Nghe thấy vậy, có vài bạn học trong lớp quay xuống nhìn Lâm Hữu Kỳ.
Không ngờ, họ lại thấy Lâm Hữu Kỳ đang dùng ánh mắt đằng đằng sát khí để nhìn Lương Hiên và bạn thân của anh ta.
Lương Hiên và cậu bạn thân thấy ánh mắt này của Lâm Hữu Kỳ thì không lạnh mà run, thầm nghĩ: Chắc mình sắp xong đời rồi!