Hổ Tế

chương 1073

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Trên mặt Dương Tiêu lộ ra vẻ vui đùa, không ai biết tật cả những chuyện này là do anh làm.

Trong khoảnh khác Đường Mộc Tuyết bị vu oan, Dương Tiêu vô tình đi ngang qua Đường Dĩnh, nhìn thấy Đường Dĩnh nhét một viên kim cương Nam Phi vào túi Đường Mộc Tuyết, nhưng thật ra đã bị Dương Tiêu lây đi.

Dương Tiêu giỏi việc che mắt mọi người này nhất, nêu Đường Dĩnh và Triệu Vô Cực có thê phát hiện ra mới thực sự là xảy ra chuyện ác.

Sau khi lấy được viên kim cương Nam Phi, nhìn thấy Đường Dĩnh và Triệu Vô Cực lập tức vu khống Đường Mộc Tuyết, Dương Tiêu nhìn thấy mọi chuyện đã bỏ viên kim cương Nam Phi vào túi của Đường Dĩnh.

Ác giả ác báo, Dương Tiêu muốn dạy cho một người phụ nữ vô tích sự ham mê phù phiêm như Đường Dĩnh này một bài học nghiêm khắc.

Đường Dĩnh trợn to hai mắt: “Chuyện… chuyện này không phải do tôi làm!”

“Đường Dĩnh, không phải cô làm? Mẹ nó cô cho răng tôi bị mù hả?” Triệu Vô Cực nồi cơn tam bành.

Mặc dù không biết vừa rồi xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại viên kim cương Nam Phi đang ở trong túi của Đường Dĩnh, chuyện này hẳn là có liên quan với Đường Dĩnh.

Nhìn vẻ mặt tức giận của Triệu Vô Cực, Đường Dĩnh sợ tới mức toàn thân giật mình: “Cậu Triệu, thật sự không phải tôi làm!”

“Không phải do cô làm thì ai làm?”

Triệu Vô Cực tức giận thở hồn hến.

ChátI!!

Anh ta đi nhanh về phía trước, một cái bạt tai nhanh chóng rơi xuông, tát mạnh vào mặt Đường Dĩnh.

Đường Dĩnh mắt cảnh giác ngã xuÔng tại chỗ, dưới lực cực lớn nước miêng bay tứ tung.

Bị tát mạnh vào mặt, đầu của Đường Dĩnh trở nên trống rỗng.

Cô ta nghĩ nát óc cũng không hiểu, rõ ràng viên kim cương Nam Phi trị giá tám mươi triệu tệ năm trong túi của Đường Mộc Tuyết, đang yên đang lành sao lại chui vào túi mình được?

Hoa Mộ Tranh nhìn Dương Tiêu: “Xem ra anh Dương nói rât đúng, viên kim cương Nam Phi này là do Đường Dĩnh người nhà họ Đường trộm.”

“Cô Hoa quá lời rồi, tôi tình cờ nhìn thấy, không ngờ thật sự là Đường Dĩnh trộm.” Dương Tiêu cười nhạt nói.

Nghe thấy giọng điệu châm chọc của Dương Tiêu, Đường. Dĩnh bắn ra ánh mặt hung. hăng độc ác, cô ta điên cuộng chỉ vào Dương Tiêu: “Chắc chăn là anh ta ăn trộm, anh ta trộm rồi bỏ vào túi xách của tôi vu oan cho tôi!Ị”

“Tôi trộm? Có bằng chứng không?”

Dương Tiêu chế giêu.

Đường Dĩnh tức sắp nổ tung, bây giờ cô ta có thê chắc chắn rằng Dương Tiêu đã làm, ngoài anh ta ra sẽ không có người thứ hai.

Đường Dĩnh phẫn nộ nói: “Camera giám sát, mau lây camera giám sát ra, không phải tôi trộm!”

“Camera giám sát? Đường Dĩnh, đầu cô bị bệnh à? Đâu có camera giám sát?” Triệu Vô Cực tức giận măng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio