Đứng trước mọi chứng cứ, mọi lời ngụy biện của Điền Lộc cũng sẽ nhạt nhòa và yêu ớt.
Điền Lộ cười đùa nói: “Thật sao? Nếu cậu ta nói tôi đã đưa cho cậu ta sáu mươi triệu tệ, vậy thì để cậu ta đưa chứng cứ ra đi!”
“Vương Trạch, chứng cứ đâu?” Long Ngũ trâm giọng nói.
Thái độ ngạo mạn của Điền Lộc khiến mọi người tức giận, đêm nay họ nhất định phải đưa Điền Lộc ra trước pháp luật.
Vương Trạch vội vàng nói: “Số tiền bạ mươi triệu tệ lần một là tắm séc, số tiền thứ hai trực tiệp chuyền vào tài khoản!”
Sau đó, Vương Trạch nhanh chóng nộp tật cả tắm séc và giao dịch chuyên khoản ngân hàng.
Hai khoản đều là của “tập đoàn Hạo Hạn”, hoàn toàn không phải là của tập đoàn dư ợc phâm Điễn thị.
Nói cách khác, số tiên không phải đên từ nội bộ nhà họ Điên, mà là Điên Lộc đã tìm người làm thủ tục liên quan từ trước.
Dương Tiêu nhướng mày: “Tập đoàn Hạo Hạn?”
Nguồn tiền không phải từ nhà họ Điền, điều này khiên Dương Tiêu rất ngạc nhiên.
Điền Lộc này đúng thật là đa mưu túc trí!
Long Ngũ nhanh chóng tìm kiếm, rất nhanh đã khoá chặt tập đoàn Hạo Hạn.
“Tập đoàn Hạo Hạn không phải là doanh nghiệp trong nước, mà là công ty vỏ ở nước ngoài chuyên cung cập các dịch vụ tiện ích cho mọi người.”
Long Ngũ trầm giọng nói.
Nghe vậy, sắc mặt Dương Tiêu có chút xấu, anh biết bây giờ lầy chứng CŨ không dễ.
Đúng Vậy, Điền Lộc cố tình tìm một công ty vỏ có uy tín ở nước ngoài đề phòng lỡ như, cũng là vì sợ âm mưu bại lộ.
Điền Lộc nháy mắt với Điền Chấn Hưng, Điền Chân Hưng bước tới trước mặt Vương Trạch nói nhỏ vào tai Vương Trạch: “Vương Trạch, Uyên nhỉ là con gái anh đúng không?
Trông rất xinh đẹp nha, nếu anh ngoan ngoãn nhận tội, tôi bảo đảm.
.
ngôn tình hài
con gái anh sẽ bình an vô sự, anh ồn, mọi người cũng cũng ôn!”
“Nếu anh không biết tốt xáu, đừng trách tôi tàn nhân, tôi muôn con bé nửa đêm chết, con bé sẽ không sống nổi đến sáng!”
“Các… các người…” Nghe đến đây, Vương Trạch run lên, hai mắt mở to, vẻ mặt vừa đau khổ vừa tức giận.
Điền Chân Hư ng VÕ vai Vương Trạch một cách đầy ấn ý, dáng vẻ như đã ăn chắn được Vương Trạch.
Nhóm người Dương Tiêu không ngờ Điền Chân Hưng sẽ đột nhiên bước tới thì thầm với Vương Trạch.
Dương Tiêu ngửi được một âm mưu: “Vương Trạch, anh ta nói gì với anh?”
“Tôi… tôi…” Sắc mặt Vương Trạch như tro tàn.
Máy năm trước anh ta kết hôn, sinh được một cô con gái, sau đó hôn nhân không hợp đã ly hôn với vợ, đứa con gái thuộc về anh ta.
Bây giờ nhà họ Điền lấy con gái ra đe doạ anh ta, sắc mặt Vương Trạch như tro tàn..