Vương Trạch nhìn Dương Tiêu, tràn đây tuyệt vọng nói: “Cậu Dương, xin lỗi, vừa nãy tôi đã vu oan cho nhà họ Điền.
Là tôi làm, chuyện này là do tôi làm, không liên quan gì đến nhà họ Điền!”
Cái gì! Không liên quan gì đến nhà họ Điên?
Lòi này vừa dứt, nhóm người Dương Tiêu đêu vô cùng sửng sôt, không ai ngờ thái độ của Vương Trạch lại thay đôi lớn như vậy.
“Điền Chân Hưng, anh đã nói gì với Vương Trạch?” Anh mắt Dương Tiêu cực kỳ lạnh lẽo.
Điền Chân Hưng vô cùng đắc ý: “Tôi có thể nói gì? Tỗi chỉ nói với chủ nhiệm Vương một câu làm người phải hỏi lòng không thẹn.
Anh xem, bây giờ chủ nhiệm Vương đã bị tôi cảm hoá, không đánh đã khail”
Không đánh đã khai?
Dương Tiêu cười khầy, thật đúng là còn biêt ngụy biện!
“Chậc chậc chậc chậc…”
Lúc này, hai cha con nhà họ Điền đều châm chọc cười to, nhìn chằm chằm Dương Tiêu với ánh mắt khiêu khích.
Cứ như đang nói, mọi chuyện là do bọn tôi làm đấy, nhưng cậu có thể làm gì chúng tôi?
Tức giận không? Hỏi cậu tức giận không đây!
Tôi thích nhìn dáng vẻ cậu muốn giết tôi nhưng cậu lại không thể làm được!
“Thú vị, thực sự thú vị!” Đột nhiên Dương Tiêu bật cười.
Ma cao một thước đạo cao một trượng, anh coi như đã biết được thủ đoạn của Điền Lộc.
Nhìn thấy Dương Tiêu đột nhiên bật cười, trong lòng Điền Lộc, Điền Chân Hưng chê nhạo không thôi.
Biết chúng tôi làm thì như thế nào?
Không có bằng chứng, cậu chờ trợn tròn mắt đi!
Điễn Lộc khoanh tay trước ngực chê nhạo: “Bây giờ chủ nhiệm Vương được con tôi cảm hoá, vừa hay trả lại sự trong sạch cho nhà họ Điền chúng ng tôi.
“Các vị, đã muộn rồi, mọi người về sớm tắm rửa ngủ nghỉ đi, ngày mai chúng tôi còn phải đi làm!”
Bọn họ ăn chắc nhóm người Dương Tiêu, không có chứng cứ cộng thêm Vương Trạch nhận tội, nhà họ Điện đã tránh được sóng gió.
Sắc mặt Long Ngũ tái nhọt, biểu cảm của Cung Minh khó coi, Liễu Giang Hà cũng tức giận không thôi, sự gian xảo của Điền Lộc vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Điền Chắn Hưng vênh váo hung hăng hét lên: “Các vị, mời!”
Anh ta trực tiệp ra lệnh cho người đuổi nhóm người Dương Tiêu đi, trong ván đấu này nhà họ Điền thắng chắc rôi.
Con gái là điểm yếu của Vương Trạch, năm được điểm yêu của Vương Trạch, Vương Trạch phải ngoan ngoãn nghe lời họ.
“Chủ nhà Điền, người làm trời đang nhìn, toàn làm chuyện xâu, cân thận sẽ bị quả báo!” Dương Tiêu lạnh lùng nói..